Ẩn / Hiện Quảng Cáo

Chuyện tao và vợ

Thảo luận trong 'TÂM SỰ CHUYỆN TRÒ' bắt đầu bởi bình phone, 23/6/20.

  1. 24/6/20 lúc 21:18

    mrthang39

    Major Poster

    mrthang39
    Tham gia:
    13/6/11
    Bài viết:
    148
    Được thích:
    13
    Trong tay có đủ bộ nhưng hơi dài sợ ae mải quay tay ko lo kiếm ssss thì chết
     
  2. 24/6/20 lúc 22:18

    Kim Nhung Apple

    Major Poster

    Kim Nhung Apple
    Tham gia:
    16/4/20
    Bài viết:
    176
    Được thích:
    70
    vừa đọc vừa cứng
     
  3. 24/6/20 lúc 22:22

    AnhDuy mobile

    Freak Poster

    AnhDuy mobile
    Tham gia:
    25/12/08
    Bài viết:
    807
    Được thích:
    100
    thàng mặt lồn :D
     
  4. 24/6/20 lúc 23:30

    lâmcường-mobile

    Crazy Poster

    lâmcường-mobile
    Tham gia:
    3/8/15
    Bài viết:
    443
    Được thích:
    81
    tiếp dùm thớt k ae đồng dâm biểu tình quá kkk

    Hai hôm rồi quá nhiều việc gia đình. Dcm, chúng mày cứ chửi tao, làm tao sốt hết cả ruột. Nhưng cũng chịu. Chứ nhạc phụ & nhạc mẫu từ “trỏng” ra thăm vợ chồng tao, ngày 3 bữa tổ chức ăn uống nhậu nhẹt. Đêm thì ngồi hầu cuộc tỉ thí giữa phụ vương và nhạc phụ của tao nên đéo còn thời gian mà viết. Đến vợ tao bình thường ngày rửa lồn 6,7 lần mà hai hôm nay ngày rửa có 2 lần vì biết rửa nhiều mà tao đéo có thời gian sờ thì cũng vô ích. Dcm, bận thật.
    Thôi tiếp nhé. Nhắc lại phần trước tí trước khi sang Chương mới của cuộc đời.
    Hôm sau tao hẹn điện thoại dậy từ rất sớm về nhà thay quần áo rồi ra công viên thể dục cùng nàng. Hai đứa vừa đi vừa tủm tỉm cười. Tao trêu nàng.
    – Hay là chúng mình cưới nhau.
    – Hông. Ai thèm lấy người như anh.
    – Không lấy mà đêm qua lại làm như thế???
    Rồi nàng cười lớn, đấm vào lưng tao. Chắc nàng cũng đang nghĩ lại chuyện đêm qua.
    – Thui anh tập đi. Hiiii.
    – Tối nay anh lại sang nhà em nhé.
    – Bảo thui rùi mà. Tập đi. Hiiiii.

    Sáng nay tao bắt đầu đi làm nên bà già dậy sớm là lại quần áo cho tao, dcm “phẳng đét”. Quần âu tím than, áo sơ mi trắng, lịch sự vl nhưng tao đéo quen. Tao cao 1m74 nặng 72kg đi thêm đôi giầy cổ cao bà chị gửi từ bên Đức về nữa. Đóng thùng sơ vin xong ra soi gương mà tao cứ tưởng đang nhìn vào cái tivi. Đéo nói điêu, nhìn chả khác buồi gì Brad Pitt thời rực rỡ nhất. Em nào tinh tế có khi còn thấy tao nhỉnh hơn tí [​IMG]. Thằng nào nói điêu chiều về được địt, thằng nào đéo tin nhìn Lìn đéo cửng.
    Nghe bà già rặn dò các kiểu xong tao sang đợi nàng. Bà già đi ra tận cổng tiễn tao như tiễn con đi bộ đội, thấy tao đi sang mở cửa nhà nàng, bà già ngạc nhiên.
    – Mày không đi làm luôn đi sang đấy làm gì, con?
    – Con đi nhờ Lin.
    – Ô Lin nó làm ở đâu? Mày làm ở đâu? Sao mày không lấy xe của chị mày mà đi?
    – Lin làm ở Hàng Vôi. Đi qua chỗ con mà. Còn xe của chị thì thôi, xe con đâu mà con đi.

    – Tiên sư bố ông. Không thích màu đấy thì chiều làm về bảo bố mày đưa tiền đi mua một cái màu khác, đi lại cho nó chủ động. Mày định đi nhờ nó suốt đấy à?
    – Vâng. Mẹ thì, lãng phí.
    – Ơ cái thằng này, mày biết tiết kiệm từ bao giờ đấy. Quay lại tao sờ trán xem có làm sao không?
    – Bắt đầu từ hôm nay Việt Nam chuyển mình mẹ nhé. [​IMG]
    Trêu bà già tí cho vui xong tao giục bà đi vào, còn tao đi lên phòng nàng. Nàng đang tắm.
    Vào thăm lại chiến trường xưa. Đêm qua khốc liệt là thế, vậy mà bây giờ không còn một dấu vết gì gọi là tàn dư cuộc chiến. Giường chiếu đêm qua bị tao và nàng vày vò nhàu nhĩ và sặc sụa mùi tình dục, thì giờ đã phẳng phiu gọn gàng và sạch sẽ thơm tho. Dcm, công nghệ lồn gì không biết, tao nghĩ trong đầu. Thế này, có khi tao phải leo thang cuộc chiến cho nàng có việc mà làm mỗi khi về nhà. Nàng của mình “dam dang” quá!!! [​IMG]
    Nhưng mà hình như nàng còn có ý định đó sớm hơn cả tao. Nàng đã trang bị thêm vũ khí mới dành cho cuộc chiến vừa được nhen nhóm và vẫn còn đang có dấu hiệu leo thang.

    Tao nhìn xuống giường, thấy bộ đồng phục bank của nàng đã để ở đó, chắc để tí mặc đi làm. Đồng phục của nàng nhìn thì nghiêm túc nhưng cực sexy. Tao lại hình dung ra mức độ tàn khốc của cuộc chiến dự kiến sẽ diễn ra vào đêm nay với nàng.
    Đêm qua lần đầu tao được địt nàng. Sướng khủng khiếp và phê khó tả. Nên giờ nhìn thấy cái quần lót của nàng con cặc tao lại cứng lên. Tao tưởng tượng ra hình ảnh nàng bị tao chịch trong bộ đồ này. Giống như những tác phẩm điện ảnh kinh điển của Nhật mà tao hay xem. Sếp và thư ký. Không biết lúc đó nó sẽ kích thích thế nào. Dcm.

    Tắm xong, nàng vào trong phòng với chỉ đúng một chiếc áo sơ mi mặc ở trên người và choàng thêm cái khăn tắm choàng trắng. Kiểu giống như này.
    Tao thắc mắc, sao nàng không mang theo váy và cả quần lót vào trong phòng tắm để khi tắm xong nàng mặc vào luôn. Nhưng thôi không hỏi, tao để từ từ, đi sâu vào cuộc đời nàng và “biết dần dần” sẽ hấp dẫn hơn.
    Thấy tao nàng hỏi:
    – Vô lúc nào đọ?
    – Anh vừa với lên.
    – Chờ em khò tóc chút xíu rùi đi làm nhe.
    – Ok.
    – Anh ăn gì chưa?

    Vừa ngồi khò tóc nàng vừa nói chuyện với tao. Cặp đùi trắng lõn đu đưa theo bản nhạc quốc tế đang chạy trên laptop của nàng làm tao tức dái. Thi thoảng nàng quay lại giường nhìn tao “cười xinh” một cái, dcm, nét thật. Rồi tao há hốc cmn mồm khi thấy nàng dạng chân ra (dạng háng) rồi đưa máy khò xuống để… “khò lồn”.
    Thì ra bọn con gái đẹp chúng nó chăm chút cái lồn như thế, kỹ lưỡng cầu kỳ, thế bảo làm sao lúc đéo nào lồn các nàng cũng đẹp. Lông lồn thì mượt và mùi thì thơm. Nàng khò xong lại quay ra nhìn tao “Khì khì”. Làm thằng con cặc bên trong quần tao to lên hết cỡ, gần bằng cái khò. Chắc nó cũng muốn được chui vào trong “khò” thêm cho nàng một cái. Chưa hết, trước khi kéo cái silip lên người, nàng lại chấm thêm 1 giọt nước hoa vào đáy quần lót. Ôi… thơm muốn hiếp. Nói thật, nếu như không phải nay là buổi làm đầu tiên và tiếc cái công bà già dậy sớm là lượt quần áo cho tao, thì giờ chắc chắn tao đã đè nàng ra rồi và doggy nàng như một con chó.

    Nhưng thôi để tối, đêm nay nhất định tao sẽ bù đắp cho mày em nhé. Tao vuốt ve thằng con cặc động viên.

    7h30 thì tao tới cổng cơ quan. Tao xuống, nàng leo lên xe đi tiếp để lại mùi hương của Lelabo 13 phảng phất bay giữa không trung tạt luôn cả vào mũi tao. Mùi của nàng, không lẫn với bất kỳ ai ở đất HN này. Nhìn theo cặp giò trắng nõn thẳng tắp của nàng vọt đi giữa phố mà tao chỉ muốn theo nàng đến cuối cuộc đời. [​IMG]

    8h, tao ký hợp đồng thử việc với một Tập đoàn vốn nhà nước. Và bắt đầu đi làm từ ngày hôm nay với chức danh ghi trong hợp đồng là “chuyên viên ban đầu tư”. Một công việc trong một môi trường hoàn toàn mới mẻ, với những mối quan hệ cũng mới toanh như “chuyện sex” của tao và nàng đêm qua. [​IMG]
    Do dư âm trận địt đêm qua vẫn còn nên tâm trạng của tao trong ngày đầu tiên đi làm là “mệt” nhưng “vui”. Mệt về thể xác nhưng vui trong tâm hồn. Cái lồn nó diệu kỳ thật đấy!!!
    Sau một vòng đi chào hỏi tất cả các phòng ban, tao họp cùng ông chú phó tổng và một ông anh trưởng ban. Sau khi nói qua công việc, ông chú đứng lên bắt tay và vỗ vai tao mấy cái, xong rồi ai về phòng nấy. Một giai đoạn mới bắt đầu.
    Do ông già tao “ép tiến độ” hơi gắt (hôm trước phỏng vấn, hôm sau đi làm) nên cơ quan chưa kịp chuẩn bị máy tính cho tao sử dụng, vậy là tạm thời phải làm việc chay. Mà với một thằng nhân viên mới toanh như tao, đéo có máy tính thì biết làm gì ngoài việc ngồi thiền. Sau khi đảo mắt một vòng xung quanh, tao thấy mặt bằng nhan sắc ở đây khá cao. Tuy nhiên vẫn chưa có ai tiệm cận được nhan sắc của nàng, cả về khí chất cũng như thần thái sang chảnh gợi tình.
    Đang ngồi thiền động thì ông anh trưởng ban đi xuống quẳng cho tao xấp tài liệu về các dự án mà tập đoàn sẽ đầu tư rồi nói “Em đọc cái này nhé, chỗ nào không hiểu hỏi anh hoặc hỏi mấy bạn cùng phòng”. “Ok anh”. Tao ngồi đọc được một lúc thì bắt đầu thấy nhớ nhà. Dcm.
    Con biết bây giờ mẹ chờ tin con…
    Buồn ngủ quá, haizzzzz, ngáp ngắn ngáp dài, làm mấy đứa đồng nghiệp nhìn tao rồi che miệng cười. Tao nghĩ bụng “cười cái lồn, lại còn che miệng, nhìn bố đẹp trai chắc thích bỏ mẹ, sẽ có ngày, giờ cứ cười đi”, dcm. Tao tính đi xuống highland bú cốc cafe cho nó tỉnh táo thì thì ông anh lại xuống. Sau khi hỏi tao “Em đọc thấy có vấn đề gì không?”, rồi đéo chờ tao trả lời, ông nói:
    – Em chuẩn bị hồ sơ của mấy thằng nhà thầu, chiều nay tiếp khách với anh.
    Tao tính hỏi: Hồ sơ ở đâu, tiếp ai, ở đâu, tiếp như thế nào… nhưng thôi. Chắc ông cũng đéo đời nào để mình ngồi làm cảnh khi tiếp người ta. Ôi dcm. Giờ đi tiếp khách thì nói cái lồn gì nhỉ. Giờ vẫn còn nhầm chưa nhớ được hết cả cái tên tập đoàn thì lấy cái đầu buồi gì ra mà nói chuyện. Hỏi tao Shang đánh quân gì, Roman nâng cấp ra sao còn được, chứ mấy cái mà trong xấp tài liệu nó ghi giai đoạn 1, giai đoạn 2, … thì bố lạy thầy. Nhưng thôi cũng đành “ok anh” chứ biết làm sao. Đến đâu rồi tính tới đó.
    Vừa chỉnh chang lại quần áo chuẩn bị bước ra hỏi mấy đứa cùng phòng “Hồ sơ mấy thằng nhà thầu ở đâu” thì con bé trên ban ôm một xấp nữa mang xuống cho tao. Nó nhẹ nhàng “Chiều nay sẽ gặp thằng này, thằng này anh nhé. Anh xem qua rồi có gì không hiểu anh hỏi em nhé”. Tao “ok, cảm ơn em”. Con bé nói tiếp “Xem xong 2 thằng này anh xem thêm 2 thằng nữa là thằng này và thằng này để có thể mai mình sẽ gặp họ đó anh”. Tao lại “ok em”.
    Tao “ok em” cho vui, chứ nó cứ nói “anh xem, anh xem” mà tao chưa biết xem gì. Nhưng sau khi con bé hướng dẫn tao phải xem những gì, căn cứ vào đâu để đánh giá thì tao cũng hiểu sơ sơ. Không khó lắm với một thằng thông minh như tao.
    Tao ngồi nửa tiếng thì xem hết 6 thằng, và cũng phác họa được sơ sơ năng lực của từng thằng (Nếu căn cứ theo hồ sơ gửi lên tập đoàn).
    – Báo giá
    – Technical data
    – Báo cáo tài chính
    – Báo cáo kiểm toán nội bộ
    – Báo cáo kiểm toán độc lập.
    – Hồ sơ năng lực
    Và bên được tập đoàn bật đèn xanh cho lên gặp ban tao rồi chỉ định ban tao “Tiếp và tạo điều kiện” lại là đơn vị “vừa mới thành lập” và “yếu đuối nhất”.
    Nhưng… gặp xong rồi tao mới hiểu vì sao. Tiền và gái đẹp sẽ làm thay đổi tất cả, còn “tâm hồn đẹp” … thôi dẹp nó đi.

    Sau cuộc họp với phía nhà thầu, tao quay về phòng và ngồi suy nghĩ một mình. Dcm, sao người ta có thể đổi trắng thay đen một cách trắng trợn như thế. Vậy mà ở trường chúng nó dạy mình… Tao cười nhếch mép. Như này thì khác buồi gì sau khi thu bài, hội đồng chấm thi cho phép thí sinh lấy lại bài thi, và còn đưa luôn cho cả đáp án, về nhà làm lại. Dcm. Đời, đúng là gian dối lọc lừa.
    Và nhiệm vụ của tao bây giờ là lấy giá của ABC – Một đơn vị có tiếng, đứng đầu và cực uy tín trong lĩnh vực này, chuyển cho bên XYZ – Một đơn vị mới có giấy phép kinh doanh chưa tới nửa năm, cực kỳ “yếu đuối”, như cái vị trí chữ “XYZ” mà tao đã đặt cho nó, và được điều hành bởi một “chị đẹp”. Tao hơi bất mãn. Dcm, thế này thì… tao cùng với mấy thằng Xàm lập lên cty rồi đi đấu thầu chắc là cũng trúng. Đúng là biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Giờ tao mới hiểu hết được ngụ ý các cụ ngày xưa.
    4h chiều, đang ngồi nhắn tin với nàng thì ông IT dẫn thằng ktv bên cty máy tính vào lắp cho tao bộ máy tính mới. Cài xong một số phần mềm cơ bản và lập email thì cũng tròn 5 giờ chiều. Mọi người về hết. Tao tính vào mạng cập nhật tin tức, tranh thủ chờ nàng qua đón, thì ông anh trưởng ban chạy xuống tận phòng đưa cho tao cái phong bì, ông nói “Bên XYZ gửi em và mời ban mình tối nay đi ra Hồ Tây ăn tối”. Tao hơi ngạc nhiên, vì tao vừa vào mà “cũng có phần”, kể cũng ngán thật.
    Nhìn thái độ tao, ông anh trưởng ban nhận dạng được ngay “Cầm lấy cất đi, em sẽ đi cùng bên đó cho đến khi kết thúc cái dự án này, không ngại đâu, thế này chưa là gì cả”. Tao chẳng cần biết bao nhiêu, nhưng ông anh đã nói vậy rồi thì đành cảm ơn. Tao nhắn cho nàng “Nay anh tiếp khách, em về đi nhé!”. Nàng không nhắn lại, có lẽ là nàng giờ đang chạy xe trên đường. Nhắn cho nàng xong tao nghĩ trong đầu, “Dcm, hỏng hết cả kế hoạch tối nay của mình với nàng. Chắc nhớ nàng chết mất thôi [​IMG] “. Khoảng 5 phút sau thì nàng gọi tao:
    – Anh, em tới rùi nè, anh ra đi.
    – Anh nhắn em nhận được không?
    – Ủa, anh nhắn hở. Em hông để ý. Mờ anh nhắn chi? Nói lun đi. Hiii
    – Thôi đứng đợi anh, anh ra gặp em một chút. Nhớ em sắp chết rồi này.
    – Xạo hông. Cả ngày nhắn được vài chữ mừ nói nhớ chít. Mà sao lại gặp một chút? Anh hông về sao?
    – Anh bận tiếp khách. Thôi nhé. Anh ra cổng đây.
    – Dạ.
    Vẫn là nàng của buổi sáng nay. Vẫn vẻ đẹp ấy và thần thái ấy. Dù giữa ngày hè nóng bức hay ngày đầu đông lạnh giá mưa phùn, thì nàng vẫn sẽ luôn đẹp lung linh từ sáng tới chiều. Vừa nhìn thấy tao nàng cười tươi rói. Hai hàm răng trắng làm sáng lóa một góc đường.
    – Hum nay đi làm sao anh. Vui hông? Anh đã quen hết tất mọi người chưa?
    – Cũng bình thường.
    – Ưm. Vầy giờ anh đi tiếp khách tới khi nào xong?
    – Cũng chưa biết nữa.
    – Tiếp ai vầy?
    – Nhà thầu.
    – Ưm, chúc mừng nhe. Bước đầu coi như thành công. Hiiii.
    – Nhưng mà…
    – Mà sao?
    Tao nói khe khẽ “Nhưng mà anh nhớ em…”. Nàng cười sung sướng hỏi tao:
    – Vầy tối có cần em đón anh hông?
    – Thôi, anh sẽ đi taxi về. Đêm hôm em đi ra ngoài la.f sao anh yên tâm được.
    – Nẻo mép thiệt lắm lun. Hiiii
    – Thật mà. Ban ngày em đi anh cũng còn chả yên tâm nữa là. KKK
    – Nói vầy dễ nghe thiệt đó. Chứ như tối qua, mún uýnh cho trận. Hiiii.
    – Tối qua trêu mà.
    – Hiiii. Vầy tối về có… sang nhà người ta hông?
    – Có chứ.
    – Vầy… em để cửa ngõ nhe. Hay “Người thành công” sẽ đi một lối đi riêng? Hiii.
    – Đi lối đi riêng. KKK.
    – Rùi. Hiii. Em về nhe. BiBi.
    Nàng vừa lên xe nổ máy thì ông anh gọi. Tao chạy lên phòng tắt điện, tắt máy vi tính rồi chạy vào wc vuốt lại tóc tai, chỉnh lại quần áo, tranh thủ xé cái phong bì ra xem. 1000. Dcm, 1000 cho tao thì chắc ông chú ông anh phải tính tiền trăm. Đổi lại, cái dự án này hơn 2 triệu U. Đời đúng đéo ai cho không ai một cái gì, mấy tml nhớ nhé!!!
    Hồ Tây lộng gió và rét vl vậy mà “chị đẹp” mặc một cái váy như muốn lòi cm vú ra ngoài. Còn cái đường xẻ chân váy thì chả khác gì Ngọc Trinh dự liên hoan Cann 2019. Tao nghĩ bụng, chị mặc thế kia thì… “vú chết rét còn lồn tím thâm, đêm nay thằng nào mà mút rụng mẹ hết răng vì lạnh”. (Nói thật với mấy tml là nhìn thấy loại này tao ít khi cửng vì nó không hợp gu tao, thế nên cảm xúc của tao đối với chị đẹp là “Không cảm xúc”). Nhưng ông chú thì dán chặt mắt vào. Còn ông trưởng bản (Sau tao hay gọi ông trưởng ban là trưởng bản) cười cực dâm tà. Nhìn khuôn mặt ấy và chị đẹp kia nếu chưa địt nhau chắc tao đi đầu xuống đất. Kiểu này sáng mai, nhìn môi trưởng bản thâm bích chắc buồn cười lắm. [​IMG]
    Sau hai tuần rượu thì “chị đẹp” cầm ly rượu vang tới chỗ ông chú nói “lời cảm ơn”. Chị ngồi xuống ghế mà hai bầu vú cứ thế ngồn ngộn lòi ra làm cho ông chú mất sự tự nhiên, mồm liên tục nói “Ôi không có gì, không có gì cả”. Tao cười thầm, không biết ông chú nói với “chị đẹp” hay là ông chú đang dỗ cái thằng con cặc đang cứng trong quần, dễ là cặc ông đang phình ra lắm [​IMG].
    Cảm ơn xong xuôi “chị đẹp” bắt đầu giới thiệu từng người. Hôm nay đi cùng “chị đẹp” còn có 4 người (3 nữ 1 nam). Theo quan sát của tao thì số lượng này đã nằm hết trong tính toán của chị, và chắc rằng ai ở trong bàn cũng đã “có phần có phận” cả rồi. “Chị đẹp” là của trưởng bản. Em thư ký nãy giờ ngồi bóc tôm cho ông chú ăn, không lệch đâu được sẽ là của ông. “Bé khỏe” ngồi cạnh anh béo đi cùng “chị đẹp” khi chiều, từ cái ánh mắt cho tới cử chỉ hệt như nhân tình, vậy thì… . Chỉ còn một bé, có vẻ ít tuổi và thỏ thẻ nhất => Chắc dành cho tao.
    Tao đoán đúng hết phần quà dành cho mọi người, duy chỉ có quà của tao thì là trật lất. Dcm. Sau khi ông anh giới thiệu “Chou là con của… bố Chou” thì bà “chị đẹp” nói cái gì đó với “bé thỏ thẻ” rồi “bé thỏ thẻ” cáo lỗi đi về. 15 phút sau một em gái khác lù lù xuất hiện. Em ruột “chị đẹp” và đẹp hơn chị!!! Dcm, đơn giản chỉ là đổi đào hay là “chị đẹp” có ý “rào” nó cho tao???
    Như một định mệnh, em gái “chị đẹp” tới ngồi cạnh tao rồi tự giới thiệu với tất cả bàn bằng 3 ly rượu. Em này mặt xinh, da trắng, cười duyên, giờ thêm tí rượu nhìn cũng ra gì luôn đấy. Tuy không hẳn đúng, nhưng mà khá sát với gu của tao, thế nên tao cũng hứng thú chém gió nhiều hơn. Làm cho em của “chị đẹp” ngồi cười khúc khích. Ông chú ông anh thấy vậy nháy mắt với tao ra điều “được đấy” tới cả trăm lần. Chị đẹp tủm tỉm cười đĩ:
    – Chou đẹp trai thế, chắc là có bạn gái rồi phải không?
    – Em làm gì đã có ai đâu, em còn đang sợ ế đây này.
    – Vậy thì hôm nay, chị sẽ cho Chou hết ế luôn nha. Làm em rể chị không?
    Tao cười hì hì rồi mời “chị đẹp” một chén. Chị đẹp đáp lại, rồi nói với tao.
    – Đêm nay Chou phải đưa em chị về đó nha?
    Nói xong “chị đẹp” quay sang nói với ông chú:
    – Lát ăn uống xong, em mời ban mình đi hát, anh duyệt nha anh.
    Ông chú ham vui gật đầu lia lịa làm cho cả bàn ồ lên sung sướng, trừ tao. Vì tao nhớ nàng.
    Tàn cuộc nhậu “chị đẹp” tổ chức đi hát. Ông anh ông chú dắt theo “chị đẹp” và em thư ký lên xe tập đoàn. Tao và em gái “chị đẹp” leo lên đi xe nhà thầu cùng với “Bé khỏe” và ông anh béo, tất cả kéo nhau về Bùi Thị Xuân.
    Trong phòng hát, ông chú hát như bò rống. Vậy mà “chị đẹp” và mấy người kia vẫn cứ tấm tắc khen hay. Vỗ tay đôm đốp. Dcm, tao nghe mà chán, thấy ngán cho nền âm nhạc nước nhà. Nhưng thôi mặc kệ, tiếc buồi gì cái vỗ tay. Không hay mặc kệ. Ông chú được khen hát hay thì vừa vỗ tay vừa zay ngực em thư ký. Tao tính hỏi ông “Hôm nay chú hát mỏi tay lắm không”. Nhưng thôi. [​IMG]
    Được tầm 1 tiếng thì ông anh béo và em “bé khỏe” ra ngoài tâm sự. Khoảng 10 phút sau ông chú cùng em thứ ký “mệt quá nên về”. Chỉ còn chị đẹp cùng với ông anh ôm nhau hò hét.
    Hết bài, chị đẹp ngả người vào lòng ông anh nói điều gì đó. Ông anh ghé tai nói nhỏ với tao.
    – Giờ em bắt taxi đưa cô em gái “chị đẹp” đi về, hoặc là đi đâu… tùy chú. Anh và “chị đẹp” đi xe tập đoàn. Nhé. Mai gặp lại.
    – Ok anh.
    Chị đẹp phê rượu nên đi không vững. Ông anh phải dìu xuống xe để đi… đéo đâu không rõ. Còn tao đứng vẫy taxi đưa em chị về xong tao đi về nhà luôn. Em xin tao số điện thoại để tí hỏi xem tao về nhà chưa.
    Về nhà, tắm táp sạch sẽ, cầm theo cái USB tao sang nhà nàng rồi gọi cho nàng lên trần mở cửa.
    – Lạnh hông. Muộn vầy. Sao anh hông ngủ nhà lun.
    – Anh nhớ em.
    Dứt lời, nàng chưa kịp nói thì đã bị tao kéo ra sân trần, ép nàng đứng dựa vào tường, tao ngậm chặt lấy môi nàng rồi hôn tới tấp. Nàng thì thầm “Chúng mình đứng đây, sợ lạnh hông anh?”. Tao hơi phê rượu nhìn nàng chằm chặp rồi lại hôn nàng cái nữa. Nàng đẹp quá. Lần này tao thọc tay vào móc bướm nàng luôn. Bướm nàng ấm nóng. Mềm tựa như một miếng nhung. Tao hỏi nàng.
    – Anh Long ngủ chưa?
    – Nay anh Long đi công tác.
    Tao như mở cờ trong bụng. Vậy là đêm nay chỉ có mình tao với nàng. Tao quỳ xuống sân kéo hẳn cái quần nàng xuống. Nàng không phản ứng, tao liền kéo luôn cả quần silip nàng ra rồi đưa lưỡi tới liếm lên lồn nàng. Nàng khuỵu chân xuống và khum chân lại ngăn cản.
    – Hông được, anh… hông được. Dơ lắm á.
    – Cho anh thử một lần thôi. (Tao năn nỉ)
    – Hông mà. Hông được đâu. Em giận anh đọ.
    Rồi nàng kéo tao đứng dậy.
    – Xuống phòng em đi. Trên này lạnh lắm lun á. Đi… anh.
    Tao và nàng chốt lại cửa trần rồi đi xuống dưới. Vừa đi tao vừa tự nhủ, đêm nay nhất định tao phải được bú lồn nàng. Cái usb trong túi quần tao, dung lượng 8gb, đều là phim sex. Trước khi sang đây tao chỉ chọn phim có cảnh 69, liếm lồn, bú dái rồi cop vào đó. Đêm nay tao dụ nàng xem, xong rồi xem nàng còn cản nữa không. [​IMG]
    Tao đang vui mừng với kế hoạch đó thì điện thoại reo.
    “Chị đẹp”. Dcm. Tao nghĩ thầm “Chị tê lồn rồi không để cho em sướng cặc hay sao mà còn phá đám”.
    Mợt mọi!!!
     
    Chỉnh sửa cuối: 24/6/20
    duyphuc_mobile thích bài này.
  5. 25/6/20 lúc 09:13

    Gsm_Ql

    Major Poster

    Gsm_Ql
    Tham gia:
    18/8/17
    Bài viết:
    271
    Được thích:
    67
    tiếp đê thớt
     
  6. 25/6/20 lúc 09:30

    phancongtan89

    Crazy Poster

    phancongtan89
    Tham gia:
    9/3/12
    Bài viết:
    360
    Được thích:
    62
    up..............
     
  7. 25/6/20 lúc 10:05

    mrthang39

    Major Poster

    mrthang39
    Tham gia:
    13/6/11
    Bài viết:
    148
    Được thích:
    13
    Tiếp nhé các bạn ml. Cuối tuần vui vẻ, chịch khỏe & kiếm nhiều tiền để các em của chúng mày có một 8/3 thật là ý nghĩa nhé!!! [​IMG]

    ...

    Cái usb trong túi quần tao, dung lượng 8gb, đều là phim sex. Trước khi sang đây tao chỉ chọn phim có cảnh 69, liếm lồn, bú dái rồi tống tất cả chúng vào trong đó. Đêm nay tao sẽ dụ nàng xem phim, để rồi xem nàng có còn cản không cho tao bú lồn nàng nữa không. [​IMG]

    Tao đang vui mừng với kế hoạch đó thì điện thoại reo.

    "Chị đẹp". Dcm. Tao nghĩ thầm "Chị tê lồn rồi không để cho em sướng cặc hay sao mà còn phá đám". Mợt mọi.

    - Alo. Em Jay Văn Chou nghe ạ.
    - Em về nhà chưa?
    - Em về rồi chị.
    - Ừm, chị đẹp cảm ơn Chou đã đưa cô em gái của chị về nha.
    - Không có gì chị.
    - Khổ thế đó Chou. Con bé muốn gọi hỏi Chou đã về nhà chưa để cảm ơn Chou mà nó "nhút nhát" không có dám gọi.

    Công nhận em gái "chị đẹp" nhút nhát và nhẹ nhàng thật, và khác hẳn chị. Tao nghi hai người chắc đéo đã phải chị em. Và "chị đẹp" nên lôi em nó mang đi xét nghiệm ADN một lần xem sao. Đéo gì người thì "Cực đại dâm tặc" người lại nhút nhát rụt rè như thể mèo con, bảo gì cũng nghe, nói gì cũng tin. Tao nghĩ đến cảnh, ngày mai gặp nhau chị đẹp mắng nàng mèo: "Đêm hôm khuya khoắt, Jay Chou đưa Dì về tới tận nhà, mà Dì không biết đường mời Jay Chou địt nhau cảm ơn một cái, người gì không biết cư xử, làm chị đêm qua lại phải quan hệ bằng miệng (alo [​IMG]) với Chou để mà cảm ơn thay Dì!!!". Làm tao phì cười. [​IMG]

    Tao đáp lại:

    - Oài, có gì đâu chị.
    - Ừm, chị biết Chou galang rồi. Nhưng mà chị đẹp vẫn cảm ơn em Chou nhiều nha.
    - Dạ.
    - Ô mà chị đẹp không ngờ Chou nói chuyện vui lại còn hát hay vậy đó. Cuối tuần chị đẹp dẫn em gái chị mời Chou và anh trưởng bản ăn tối rồi đi hát tiếp nha Chou.

    (Chúng mày đừng có vội mừng, người dưng nước lã đéo ai cho không ai một cái gì cả đâu).

    Tao lại phì cười. Cái Gu âm nhạc của chị thì "discount" rồi, (đéo phải Dinhkout nhé). Đến như ông chú "hát y như rú, giọng nhàu như hàu và vú của chị" mà chị còn khen "lẽ ra anh phải đi thi mới đúng", thì tao hãi rồi. Giờ chị khen tao làm tao thấy tởm, sùi hết mào gà. Nhầm, sởn hết da gà. [​IMG]

    - Em cảm ơn. Em đi hát nhiều nhưng có bao giờ hát hò gì đâu. Thỉnh thoảng hứng lên hát dăm mười mười lăm bài vui vui. [​IMG]
    - Trời, Chou lại khiêm tốn. Hi hi. Hát như Chou lẽ ra là phải đi thi mới đúng.

    Địt cụ. Bổn cũ sục lại. Tao thì thi cl gì được chúng mày nhỉ. Thi sóc lọ à??? Chị đẹp nói tiếp:

    - Chou buồn ngủ chưa?
    - Oài, em ríp hết cả mắt rồi đây.
    - Ô chị đẹp sorry Chou nha.
    - Dạ, bye chị.

    Tao cúp máy, đéo nói gì thêm để tránh đại họa. Dcm, bọn vừa phelone xong thường hay nói nhiều. Chị đẹp giờ này lại còn đang phê cả rượu, thì vl lắm. Nứng não lên chị lại đem cả truyện Cô Giáo Thảo hay là truyện ma của Nguyễn Ngọc Ngạn ra "Để chị nói cho mà nghe" thì có mà hết luôn cả cái đêm nay của tao với nàng. Đúng là: phê riệu cùng với phelone, bà con chòm xóm hết hồn cmnl. [​IMG]
     
  8. 25/6/20 lúc 10:07

    Kim Nhung Apple

    Major Poster

    Kim Nhung Apple
    Tham gia:
    16/4/20
    Bài viết:
    176
    Được thích:
    70
    tiếp đi anh em
     
  9. 25/6/20 lúc 10:11

    mrthang39

    Major Poster

    mrthang39
    Tham gia:
    13/6/11
    Bài viết:
    148
    Được thích:
    13
    Nàng hỏi tao:

    - Ai mừ còn gọi giờ này vầy anh?
    - Cái chị đối tác bên anh.
    - Mụn vầy mà vẫn gọi lun hở anh?
    - Chị ấy hỏi anh đã về nhà chưa ý mà.
    - Ưm, hum nay anh uống nhìu lắm phải hông?
    - Cũng ít, không nhiều lắm. Chỉ nhớ em là nhiều thôi.

    Nàng quay lại lừ mắt nhìn tao.

    - Từ 6 giờ chìu tới 12 giờ khuya mừ còn kiu ít nữa. Em tưởng nay anh hông về nổi nhà lun á.
    - Anh nhớ em, không về sao được. Không về thì có mà chết khát à?
    - Lại xạo. Nhớ mừ cả tối hông nhắn cho em nổi một chữ lun. Làm người ta hông bit có về hay hông để còn chờ nữa. Hay là ngồi cùng em nào... nên hông dám nhắn cho em? Phải hông? Phải hông? Hiiii

    Nàng vừa cầm tay tao lắc lắc vừa nói "Phải hông, phải hông" rồi cười hihi, nhìn đáng yêu khủng khiếp .

    Tao chém gió:

    - Hôm nay đi làm anh không mang xạc. Đến lúc vào ăn thì điện thoại lại hết bin, muốn gọi cho em kinh khủng mà rồi chịu chết, có gọi được đâu. Nãy về, chỉ sợ em giận, không lên mở cửa cho anh. Chắc anh ngồi ở trên trần nhà em làm hòn vọng phu.
    - Hiiii. Rùi, tạm tin anh đó.

    Giữa căn phòng sạch sẽ ấm áp và thơm ngát của nàng, nàng nhìn tao cười cực xinh rồi thỏ thẻ:

    - Giờ ngủ... lun nhe. Gần 1 giờ rùi. Mai anh còn đi làm nữa.

    Tao không nói gì, mà nhìn nàng cười. Nàng hỏi tiếp:

    - Cười gì? Đồng ý hông?
    - Đồng ý gì?
    - Ngủ lun. Hiiii

    Nàng đáng yêu vãi. Tao nào đã đòi "thịt nàng" một tiếng nào đâu. Nàng hỏi như thế khác gì trả lời. He he. Tao giả vờ đồng ý.

    - Ừm. Vậy em ngủ đi.
    - Còn anh thì sao? Anh hông ngủ sao?
    - Anh không. Anh thức.
    - Anh thức??? Anh thức làm chi?
    - Thì em cứ ngủ trước đi.
    - Rùi. Em ra đánh răng rùi vô đi ngủ.

    Nàng nhìn tao cười, cười kiểu nghi ngờ, rồi cầm đồ ngủ đi ra bathroom. Tao thì lại đang cười thầm trong bụng. Chắc nàng của tao cũng đang muốn địt. Nhưng mà còn thẹn vì nay mới chỉ là đêm thứ 2 tao ngủ cùng nàng.

    Đánh răng xong, nàng lên giường nằm cùng tao, nàng quay sang há miệng phà hơi thở vào mũi của tao rồi hỏi "Thơm hông? Thơm hông?". Tao bảo "Không, mùi gì ý". Nàng chừng mắt lên xấu hổ vì tưởng là tao nói thật, rồi nàng giơ nòng bàn tay đưa lên trước miệng thở "phà phà" xem có mùi gì không. Thở xong nàng lại quay ra hỏi tao "Mùi gì anh? Mùi thiệt hở? Tối nay em ăn gì đâu. Có tí nước canh rau luộc thui mà. Huuuu". Tao lại trêu "Không thơm". Nàng "Trời đất, vầy mùi gì?... Anh?". Tao trả lời "Không thơm, mà là cực thơm, mùi gì ý mà chưa bao giờ anh thấy nó thơm như thế. Kkkk". Nàng "Oh my gods, vầy mà nói kỉu lấp lửng, làm người ta... uýnh cho cái bi giờ đó. Hiiiii".

    - Thui em ngủ nhe. Anh thức kệ anh đó.

    Tao không nói gì. Nàng lại cấu tay tao.

    - Em ngủ nhe.

    Tao trả lời:

    - Em ngủ đi.

    Nàng lại hỏi:

    - Anh thức làm chi?

    Tao nói:

    - Em hỏi làm gì?
    - Nghi ngờ quá à.
    - Thôi em mệt thì ngủ đi.
    - Rùi em mệt. Em ngủ nhe.
    - Okie.

    Nàng quay mặt vào trong cuộn mình vào chăn không thèm nói chuyện với tao. Tao vỗ lưnng nàng.

    - À, laptop em đâu?
    - Làm chi anh?
    - Em ngủ, anh không ngủ được. Anh mở phim xem.
    - Ngoài bàn đó. Em ngủ nhe.
    - Ừ, ngủ đi.
    - Rùi, bai anh, em ngủ đây.
    - Ừ, em ngủ đi, anh xem phim.
    - Rùi, anh xem phim đi, em ngủ nhe.
    - Okie. Nói nhiều thế nhỉ.
    - Hiii, ngủ thiệt nè.
    - Okie.
    - Em ngủ thiệt đó.
    - Ừ, em ngủ đi.
    - Hiiii.

    Nàng nằm im, vẫn quay mặt vào tường, nhưng tao dám chắc tai nàng giờ đang tập trung nghe ngóng và còn thính hơn cả chó nghiệp vụ . Tao ngồi tựa vào thành giường, cắm usb vào laptop của nàng rồi bắt đầu mở phim lên xem. Một bộ phim sex mà tao thích nhất. Dcm, phê lắm chúng mày ạ. Nhất là cái cảnh bọn Mỹ chúng nó bú liếm cho nhau.

    "Oh... sụp soạp... yeah...".

    Nàng quay phắt người lại nghển cổ lên xem tao đang xem cái gì.

    - Anh xem gì vầy Chou.
    - Phim.
    - Phim gì mà ghê vầy trời.
    - Phim sắp đoạt giải ốt sờ ca.
    - Trời ơi. Thui anh tắt đi.
    - Em không xem thì ngủ đi.
    - Trời ơi...

    Nàng lại quay mặt vào trong, tao cho volume + thêm 1 nấc. Nàng biết tao trêu nên quyết không quay mặt ra nhưng thò tay lại phía sau cấu vào hông tao rồi nói kiểu có một chút cười:

    - Tắt đi.
    - Không, sắp đến đoạn hay.
    - Tắt đi.
    - Không. Đang hay.
    - Tắt đi.
    - Không. Đang căng thẳng.
    - Tắt đi. Anh không tắt là em ngủ thiệt đó.

    Ha ha ha. Tao có níu kéo nàng thức cùng tao đâu chứ. Lòi... nứng ra rồi . Tao đặt mẹ cái laptop vào sát trong cùng, ngay trước mặt nàng, vị trí bây giờ là tao (ngoài cùng) tới nàng (ở giữa) rồi cái laptop (trong cùng) trực diện với nàng luôn và trên màn hình đang là cảnh thằng đàn ông quỳ rụp dưới đất liếm lồn cho người con gái đang nằm trên giường. Nàng xoay người 180o ra ngoài để tránh cảnh đó thì đập ngay mặt vào ngực của tao. Tao nghĩ trong đầu "Ngủ này, này thì ngủ này... ", rồi khẽ nâng cằm nàng lên và hôn ngấu nghiến. Nàng hôn lại tao. Vừa hôn, tao vừa luồn tay vào trong quần nàng móc lốp. Móc đến ướt tay thì tao đưa lên mũi ngửi, tuyệt quá, vẫn mùi hương đó. Hấp dẫn, kích thích và khó tả vô cùng.

    - Sao nói để cho em ngủ?
    - Thì anh tính thế, nhưng nằm cạnh em, anh lại thấy nhớ em nhiều hơn hay sao ấy.
    - Gì cũng nói được hết trơn. Thế hông xem phim nữa hở?
    - Xem một mình buồn, đến đoạn hay mà chả có ai chia sẻ. Em xem cùng anh đi.

    Nàng cấu tay tao một cái rồi nói "Dê già". Tao lấy laptop rồi xem phim tiếp. Nàng tò mò nên cũng nghển cổ lên xem. Trên màn hình cảnh đôi nam nữ đang nằm bú liếm cho nhau theo kiểu 69. Mặt nàng đỏ nựng.

    - Họ hông thấy dơ sao anh?
    - Sạch mà. Như của em đó. Anh sờ rồi cho lên mũi, thấy mỗi mùi thơm. Anh thích lắm. He he.
    - Nhưng mà sao á. Em sợ dơ.

    Xem thêm một lúc thì người tao người nàng nóng ran. Tao khẽ trườn xuống rồi lột quần lót nàng ra. Lồn nàng ướt nhẹp. Chắc nàng xem phim và bị kích thích. Tao nghĩ trong đầu "LIẾM LỒN". Rồi vục thẳng mặt vào giữa háng nàng. Nàng khum chân lại phản ứng, tao thì thầm.

    - Cho anh thử một lần thôi. Nếu em không muốn anh sẽ dừng lại.
    - Nhưng...

    Nàng khựng lựng rồi khẽ mở hai chân ra. Tao bắt đầu đưa lưỡi liếm những giọt nước đầu tiên... Phê và phiêu khó tả. Lần đầu tao được rí mũi vào sát gần với lồn nàng. Mùi da thịt nơi háng nàng thơm nức, nước lồn chảy ra nhiễu nhệ, ướt đẫm ga giường. Vừa liếm tao vừa zay nhẹ hột le làm nàng oằn mình rên rỉ. "Ư... ư... ơ... ơ... anh... anh ơi.... anh".

    - Em có đau không?
    - Em... hông. Ư... ư... ư.

    Tao kéo nàng nằm ra sát mép giường rồi tao quỳ dưới sàn gỗ nhà nàng ngắm nhìn cái lồn đã từng là niềm mơ ước lớn nhất của tao. Nó quá đẹp. Nửa nằm nửa ngồi, nàng nhìn tao rồi dạng chân ra để cho tao liếm.

    Tao đá nhẹ lưỡi quét qua mồng đốc của nàng, mỗi lần quét qua lại là một lần nàng giật hông lên và rên ư ử. Chắc tao đã làm nàng phê bằng cách liếm lồn.

    - Em có sướng không?

    Nàng không nói gì, chỉ rên và kéo đầu tao vào háng của nàng. Tao liếm rồi lại ngậm hai mép lồn nhay nhẹ, nhay nhẹ. Nhìn nàng quàn quại làm tao kích thích vô cùng. Mặt nàng dại đi, mắt nàng nhắm lại, ngửa mặt lên trời, hai hàm răng trắng há ra có cả một dây nước miếng nối răng cửa trên với răng cửa dưới. Kích thích. Vừa rên nàng vừa quặp chặt hai chân lên vai của tao.

    - Ư... ư... anh... ôi... ôi... ơ... ơ...
    - Anh... vào em nhé.

    Nàng gật đầu rồi ưỡn lồn lên. Lồn nàng đẹp quá. Đám lông đen nhánh che hột le hồng nửa kín nửa hở. Hai bên mép lồn bị tao ngậm mút nãy giờ trở nên mềm nhũn ướt nhẹp. Còn cái lỗ đít của nàng. Nhìn nó sạch sẽ và đẹp hơn trong suy nghĩ của tao rất nhiều. Nàng là hoàn hảo.

    Tao từ từ đưa cặc vào trong lồn nàng rồi nhấp. Dâm thủy phủ trắng cặc tao. Nóng ấm và ướt át. Có lẽ giai đoạn khởi động tao làm với nàng đã quá hoàn hảo, vậy nên được chừng 5 phút thì nàng ôm ghì lấy tao, rên rỉ liên tục và nàng lên đỉnh.

    Kết thúc nàng quỳ xuống giường cho tao đóng từ phía sau rồi bắn hết sạch tinh trùng vào trong lồn nàng.


    Nhìn từng dòng tình trùng trắng muốt đặc sệt từ trong lồn nàng chảy ra làm tao mãn nguyện vô cùng. Lần thứ 2 tuyệt diệu!!! Từ đó, dạng háng cho tao liếm lồn được tao và nàng đưa vào "Quy tắc ứng xử" khi tao gặp nàng "LOL".

    Sáng hôm sau, tao dậy nhưng không nhìn thấy nàng đâu. Tao cố nằm thêm một lúc thì bà già gọi điện hỏi tao đang đâu. Tao đành nói dối tao đi thể dục ở ngoài công viên. Hơn 7giờ thì tao mò về, tắm rửa, kể qua chuyện công việc trên cơ quan trong ngày đầu tiên cho bà già nghe rồi sang chở nàng đi làm. Đang ngồi nghiên cứu về XYZ của chị đẹp thì nàng nhắn tin: "Đêm qua ai nhắn tin cho anh đó". Tao nhắn lại "Ai nhắn cho anh đâu?". Nàng nhắn "Anh chưa đọc ha?". Tao mở ra xem. Tin nhắn số lạ, nhưng tao nhớ mang máng, hôm qua lúc trên taxi đưa "em mèo" về (em gái chị đẹp), khi em mèo xin số và đọc số để tao nháy sang... hình như chính là số này. Tao mở ra xem, nội dung tin nhắn: "Anh Chou về nhà và ngủ chưa ạ? Em cảm ơn anh Chou nha".


    Điện thoại của tao không bao giờ khóa nên chắc đêm qua khi tao ngủ rồi, thấy tin nhắn tới nàng mở ra xem. Không biết nàng có giận không. Nàng nhắn hỏi tiếp "Ai nhắn vầy anh?". Tao nhắn lại "Em gái chị đối tác". Nàng nhắn có chút dỗi hờn "Em gái đối tác??? Anh mới đi làm mà quan hệ rộng ghê vầy? Huhu". Tao nhắn lại "không có gì mà". Nàng nhắn lại cụt lủn "Uhm".

    Tối đó về, nàng đòi xem điện thoại của tao. Nhưng không có gì nên mọi chuyện lại bình thường như những ngày qua. Hàng ngày tao vẫn đi xe cùng nàng, tao chở nàng tới cơ quan tao làm rồi tao xuống xe để nàng đi xe lên bank làm việc.

    Cuối tuần, đúng như đã hẹn, chị đẹp lái BMW dẫn theo bé mèo đón tao và anh trưởng bản ở cổng tập đoàn. Ông chú phó tổng công tác nước ngoài nên không tham gia. Chiều nay, lúc tao báo nàng tao phải tiếp khách, nàng chỉ nhắn lại duy nhất hai từ "Vâng ạ" mà không hỏi thêm bất cứ câu nào.

    Lên xe, chị đẹp kéo anh trưởng bản lên ngồi ghế phụ, đẩy tao cùng với bé mèo ra hàng ghế sau. Chị đẹp nói với bé mèo:

    - Nay mèo xin lỗi anh Chou thì xin lỗi đi.

    Nói xong chị đẹp cười tươi roi rói. Còn bé mèo lí nhí:

    - Hôm đó, về sau em có nhắn tin cho anh Chou mà.

    Tao nói với chị đẹp:

    - Có gì đâu chị, chuyện cỏn con ý mà.

    Anh trưởng bản xen vào.

    - Vì là không có gì đâu nên anh chị mới cần chú là "phải có gì".

    Tao trêu lại:

    - Có gì là có gì anh?
    - Có người yêu chưa?

    Anh trưởng bản hỏi tao.

    - Em à? Em có rồi. Có lâu ồi.
    - Có rồi thì có thêm.

    Chị đẹp xen vào. Hỏi anh trưởng bản.

    - Thêm như anh ấy hả?
    - Không biết.

    Anh trưởng bản trả lời rồi cười khanh khách. Ông anh nói tiếp:

    - Chou, mình là đàn ông có thêm là chuyện bình thường. Phụ nữ bây giờ họ cũng còn thế nữa là. Có chị, có chồng con rồi, nhưng vẫn có thêm cũng có sao đâu. Gia đình hạnh phúc, sung túc như thường. Ha ha.

    Chắc anh trưởng bản đá xoáy chị đẹp. Người anh vừa nói chính là chị đẹp chứ ai. Dcm, dối chồng đi công tác xa, thực ra vẫn nằm trong đất HN để bú cặc trai. Haizzzz.

    Bé mèo ngồi im nghe chuyện. Công nhận bé mèo hiền thật. Nếu tao chưa có người yêu chắc tao cũng sẽ... Tao nghĩ trong đầu.

    Kết thúc buổi hát tao cũng phê phê, hôm nay chị đẹp và anh trưởng bản không về với nhau. Từ phòng hát ra, trưởng bản vẫy taxi về, còn tao đi cùng chị đẹp với cả bé mèo về phố nhà tao. Ngồi cạnh bé mèo khiến tao thổn thức. Có lẽ do rượu trong người và sự dễ thương nhẹ nhàng nhút nhát của em. Qua thêm một phố mắt tao lại như mờ đi một tí. Rượu ngấm. Hay tình ngấm rồi đây.

    Phố đêm đèn màu giăng giăng...

    Tao đang phê rượu, lại ngồi cùng với gái xinh. Trong khung cảnh này dễ làm cho con người ta lạc lối. Tao cũng là đàn ông, nên cũng có máu ham mê sắc dục. Nhất là trước sự săn đón của bọn đàn bà, thật khó để thoát ra được. Bé mèo thì vẫn như thế, không vồ vập, không thô thiển, không trơ trẽn. Xinh đẹp và nhẹ nhàng. Cứ thủ thỉ tâm tình trên suốt quãng đường về. Thi thoảng em hỏi tao "Anh có sao không? Lần sau anh đừng uống nhiều như thế" làm tao xúc động. Tao nói "không sao" rồi tính nắm tay bé mèo. May sao tao kìm lại được.

    Chị đẹp thi thoảng đá gương chiếu hậu quan sát tình hình của tao. Rồi chị nói chuyện công việc. Tao phê nên chỉ ậm ừ. Nhưng nghe loáng thoáng "Lô hàng sắp tới mà XYZ giao về nhà máy vẫn có đầy đủ chứng từ hải quan, Co-Cq, Bl, Pkl... nhưng máy móc thì là...". Chị đẹp bỏ lửng câu nói. Tao hỏi lại "Vậy seri máy có khớp với chứng từ không?" Chị đẹp trả lời : "Seri đã được đóng lại và khớp. Chỉ cần Chou nhận và ký là xong". Tao ậm ừ "Để mai em xem cụ thể". Thì chị đẹp chơi bài ngửa, "Chou nhận và ký giúp chị, chị gửi Chou quà". Nói xong bé mèo lấy từ túi xách một cái phong bì rồi đưa cho tao. Chưa biết câu chuyện như nào nên tao không nhận. Tao nói, có gì sẽ làm việc sau. Chị đẹp có vẻ hơi thất vọng vì không đạt được mục đích. Nhưng vẫn vui vẻ cười nói hỏi chuyện riêng tư của tao.

    Đến đầu phố vào ngõ nhà tao, chị đẹp kêu em gái chị dìu tao đi vào. Tao phê thật sự, đủ sức bước đi nhưng không còn đủ tỉnh táo. Bé mèo dìu tao, mùi hương thơm nức. Tao nắm tay bé mèo đi tới cổng nhà. Tao biết mình đang tham lam. Có nàng đã đủ quá rồi, vậy mà... bản tính phóng khoáng cùng với khí chất ngút trời từ thời sinh viên nó đã ăn sâu vào con người tao.

    Cho tôi mười ngón thiên thần, cho tôi mười ngón thiên thần, để tôi dìu người tôi yêu, dìu người chưa yêu, và... người không yêu.

    - Nhà anh đây rồi. Em đi về đi.

    Bé mèo vẫn nắm tay tao thủ thỉ. Để em gọi cửa, đợi anh vào nhà rồi em đi về. Vẫn âm lượng đó, nhỏ nhẹ, ấm áp, rụt rè làm tao xúc động thật sự. Tao tính đẩy em vào tường hôn luôn tại đó, nhưng mà may sao bà già tao ra mở cửa nên tao kìm lại.

    Tạm biệt bé mèo, tao leo lên phòng ngủ không biết gì.

    Hôm sau tao dậy đi làm, chạy sang nhà nàng thì nàng đã khóa cửa ngõ đi tự bao giờ...

    Cả một tuần sau đó nàng tránh mặt tao. Tao gọi hay là nhắn tin cũng đều không nhận được bất cứ hồi âm nào của nàng. Đi làm về là nàng đóng kín cửa phòng và lock trong luôn. Không lẽ nàng nhìn thấy gì giữa tao cùng với em mèo trong đêm hôm đó???

    "Bóng em đã quá xa vời một mình lê chân lạc loài lang thang đường về mù khơi...
     
    AnhDuy mobile thích bài này.
  10. 25/6/20 lúc 10:37

    mrthang39

    Major Poster

    mrthang39
    Tham gia:
    13/6/11
    Bài viết:
    148
    Được thích:
    13
    Tạm biệt bé mèo, tao leo lên phòng ngủ không biết gì. Hôm sau tao dậy đi làm, chạy sang nhà nàng thì nàng đã khóa cửa ngõ đi tự bao giờ... Nàng không gọi tao!!!

    Cả một tuần sau đó nàng tránh mặt tao. Tao gọi và nhắn tin rất nhiều nhưng đều không nhận được bất cứ hồi âm nào từ nàng. Đi làm về là nàng đóng kín cửa phòng và lock trong luôn. Không lẽ nàng nhìn thấy gì giữa tao cùng với em mèo trong đêm hôm đó???

    Tao suy nghĩ rất nhiều về lí do tại sao nàng lại lạnh lùng như thế với tao. 99% là do đêm mà bé mèo đưa tao về nhà, có thể nàng đã đứng ngoài ban công đợi tao, thế rồi nàng nhìn thấy tao nắm tay bé mèo đi từ đầu ngõ đi vào, và cả lúc tao với bé mèo đứng đợi bà già tao ra mở cửa, có thể bé mèo đã đứng quá gần với tao. Không biết còn gì nữa không mà tao có thể vì say nên không nhớ nổi. Không biết ngoài chuyện nắm tay bé mèo, tao còn có hành động nào "dại dột" nữa không. Lên công ty tao ngồi nghĩ mãi mà rồi chịu chết không nhớ ra nổi. Không lẽ gọi hỏi bé mèo. Dcm, rượu với chả chè. Biết thế hôm đó uống cmn thật là nhiều, say hẳn mẹ đi rồi đéo về nổi, kiếm khách sạn ngủ, có khi cơ sự đéo đến nỗi tệ hại thế này.

    Nàng vẫn xinh đẹp như thế và vẫn đi về một mình thêm một tuần nữa. Nhiều hôm giữa trưa tao tính lên bank tìm nàng, rồi đưa nàng đi ăn trưa để xin lỗi nàng. Nhưng rồi cái tính "Bố là tất cả" của tao đã ngăn tao lại. Nghĩa là tao sai nhưng tao cũng có tự trọng của tao nên tao lại thôi không tìm nàng nữa. Thôi kệ, tới đâu thì tới, để xem nàng giận được tao thêm bao nhiêu ngày!!!

    Thêm một tuần nữa nàng đến cơ quan rồi lại đi về mà chả thèm đoái hoài gì đến cái mặt tao. Sáng nay, vừa mới ra ngõ tao đã "chạm mặt giang hồ". Nàng đang tươi cười với bà già tao, nhìn thấy tao phát mắt nàng long lên, nhìn tao như thằng trộm chó, rồi nàng quay xe nổ máy đi thẳng. Tao nhìn theo nàng rồi nuốt nước bọt vào trong. Nàng vẫn luôn luôn là người đẹp nhất. Nàng mặc một cái chân váy màu đen, khoác thêm cái vest màu trắng bên ngoài. Nhìn nàng ngọt ngào không sao chịu được. Tao đành lẽo đẽo đi sau xe nàng, hít hà cái mùi hương ấy. Càng hít càng nhớ, lúc bế tắc nhất tao tính thuê thằng xe ôm phi mẹ lên trước giải chục cái đinh cho nàng dính chưởng, xịt lốp chắc nàng sẽ phải nhờ tao. Dcm, nhìn nàng xinh đẹp mà tao đéo thể yên tâm nếu như cứ mãi giận nhau thế này. Tao hạ quyết tâm, nội trong tuần này tao sẽ phải làm cho nàng hết giận.

    "Từng ngày qua phố áo em trắng cả đường về..."

    Tao để ý, từ ngày giận nhau tối nào nàng cũng leo lên sân thượng và đứng một mình. Nhưng mấy hôm đó tao còn tinh tướng, tự trọng nọ kia nên chẳng thèm sang. Nhiều lúc cũng nghĩ thương nàng, vì tao mà nàng như thế. Dcm, chẳng may nghĩ quẩn mà nàng làm "RẦM" một phát xuống dưới nòng đường, thì tao ân hận cả đời. Đấy là tao nghĩ nàng phi cái chậu quần áo chứ nhẩy thì đéo bao giờ [​IMG]. Vậy là tối đó tao hành động.

    Tối nay, cơm nước xong xuôi tao leo sang trần nhà nàng. Quyết tâm phải gặp được nàng mới thôi. Đợi mãi, đợi mãi cuối cùng rồi tao cũng gặp được........................................................ ............................................................. ông anh trai nàng (Đéo phải là nàng mới đau). Dcm, cũng may, may vì là tao bình tĩnh, đã không vội vàng hành động. Chứ trong đầu tao lúc đó, tao tính chỉ cần cánh cửa phòng thờ mở ra và nàng bước xuống sân trần là tao sẽ nhào luôn tới và ôm hôn nàng cho thỏa nhớ mong. Dcm. Lúc đó mà vội xong vồ ông anh, rồi hôn rồi hít, thì giờ chắc toét cmn đít với cả ông anh. May vãi.

    - Ôi Chou. Mi làm cho tao giật bắn cả mìn. Sao không gọi tao, đứng đây chi đọ.
    - Lin đâu anh?
    - Nó đang rửa bát dưới nhà.
    - Vâng.
    - Tụi mi đang giận nhau đụng không?
    - Sao a biết.
    - Tao nhìn là tao biết liền. Với lại cái Lin cũng nói.
    - Lin nói sao anh?
    - Sắp tới tau sang Úc Châu. Con Lin nó cũng đòi theo tau đó.
    - Là sao anh?
    - Tau sang đó học, nếu được tau ở lại luôn.
    - Còn Lin?
    - Nó cũng tính vậy đó. Tau có hỏi nọ "hắn Chou thì sao". Nó nói tụi mi chia tay nhau rồi. Mà sao lại thệ?

    Tao im lặng.

    - Thôi mi đứng đây nha. Để tau xuống rồi kêu con Lin lên phơi quần áo. Cho tụi mi nói chuyện.
    - Vâng.

    Không lẽ nàng giận tới tao tới mức đó? Bỏ tao đi luôn? Tao đang miên man suy nghĩ một mình thì nàng ôm theo một chậu quần áo đi lên. Nhìn thấy tao nàng đứng im rồi lại lặng lẽ mang quần áo ra phơi.

    - Em.

    Nàng không nói gì.

    - Em.

    Nàng vẫn im lặng.

    - Anh làm gì sai?

    Nàng bực tức quát lên.

    - VÂNG. Anh hông có sai gì hết. ĐƯỢC CHƯA?

    Nói xong nàng bật khóc. Tao tới ôm nàng thì nàng đẩy mạnh tao ra.

    - Tránh xa tôi ra.

    Biết nàng giận tao "lắm rồi" nên nàng mới dám xưng hô như thế với tao. Tao nghĩ trong đầu. Có lẽ tao đã sai thật và đã sai suốt những ngày vừa qua. Khi tao vẫn mãi tự cao tự đại không thèm để ý tới những cảm xúc của nàng. Tao vẫn nghĩ rằng chiếm được nàng rồi thì nàng sẽ mãi mãi thuộc về tao. Và tao, tao muốn làm gì thì làm. Tao đã sai. [​IMG]

    Tao xuống nước.

    - Anh xin lỗi.

    Nàng khóc to hơn. Tao tiến lại gần ôm nàng vào lòng. Nàng cúi gằm mặt và không còn đẩy tao ra xa nữa, nhưng... nàng thì thầm.

    - Chúng mình chia tay.

    Bầu trời dường như sụp đổ ở dưới chân tao ngay sau câu nói của nàng. Tao buồn vô hạn. Tao ấp úng.

    - Anh sai rồi. Cho anh xin lỗi.

    Nàng vừa mới nín lại khóc nức nở.

    - Chúng mình chia tay. Em sẽ đi xa và không còn ở đây nữa.

    Trời đất trong tao cuồng quay. Không ngờ lại có một ngày buồn nhiều như thế với tao.

    - Em đi Úc?
    - Vâng.

    Vậy là hết thật sự rồi. Buồn lắm chúng mày ạ. Sẽ không còn nữa những "Ngày mai, trên đường phố này, những đêm khuya có anh đưa về xóm nhỏ, xa lìa ánh đèn, có anh đưa em về bến mơ...".

    Tao tính đêm nay sẽ ở với nàng. Xin lỗi. Vì giờ xin lỗi là điều duy nhất tao có thể nói và có thể làm. Nhưng tao đang đứng ôm nàng thì bạn nàng tới.

    - A buông ra, bạn em đang đợi.

    Tao ra lan can nhìn xuống thì thấy một người đàn ông đi xe SH. Tao hỏi nàng:

    - Ai đấy?
    - Bạn em.

    Tao tự ái và ghen.

    - Thôi em đi đi.

    Tối đó buồn chán, tao nằm trong phòng đốt thuốc và nghĩ vẩn vơ một mình.

    Những ngày sau đó nàng lại tiếp tục lạnh lùng và tránh mặt tao. Tao từ hối lỗi chuyển sang tự ái, lao đầu vào các cuộc chơi. Các Night Club, các quán nhậu đêm và cả bé mèo. Kiếm được bao nhiêu tiền tao tiêu bằng sạch.

    Thêm hai tuần nữa nàng giữ khuôn mặt lạnh lùng và đầy thù hận với tao, và cũng là tròn một tháng ngày tao đi làm. Tháng lương đầu tiên tao mua biếu bà già tao 2 cái áo. Tao mua 2 thỏi son môi để tặng cho nàng nhưng cất trong xe, không biết có nên tặng nàng hay không. Vì giờ tao nghĩ chắc tao và nàng sẽ chia tay thật. Số tiền còn lại tao rủ cả phòng đi ăn hải sản. Nàng giờ đã quá xa vời với tao mất rồi nên tao không rủ nàng đi. Tao nghĩ thế.

    Đang ngồi uống rượu thì nàng nhắn tin "Anh đang ở đâu?". Tao mừng, tao vui, rồi tao buồn. Hơn 3 tuần rồi tao mới lại nhận được tin nhắn của nàng. Nhưng giờ còn gì nữa đâu mà khóc với sầu. Tao nhắn lại "Anh đang tiếp khách". Nàng nhắn lại "Anh về em muốn nói chuyện với anh". Tao vẫn tự ái "Có chuyện gì em nói luôn đi, hoặc gọi cho anh, anh vẫn nghe được". Nàng gọi cho tao:

    - Alo.
    - Anh bận chuyện gì? Em đã chậm kinh gần 2 tuần rồi anh có biết không
     
    AnhDuy mobileKim Nhung Apple thích điều này.
  11. 25/6/20 lúc 11:42

    Kim Nhung Apple

    Major Poster

    Kim Nhung Apple
    Tham gia:
    16/4/20
    Bài viết:
    176
    Được thích:
    70
    tới luôn bác tài ơi
     
  12. 25/6/20 lúc 12:47

    javhd

    Major Poster

    javhd
    Tham gia:
    30/6/17
    Bài viết:
    197
    Được thích:
    51
    - Alo.
    - Anh bận chuyện gì? Em đã chậm kinh gần 2 tuần rồi anh có biết không?


    What the fuck??????
    - Em chậm kinh. Nghĩa là sao?

    Nàng ấp úng:

    - Em sợ... em sợ em... em đã có bầu... với anh.

    Tao im lặng.

    - Anh có về hông?

    Nàng có bầu, bầu với tao. Tắt máy, tao lốc nốt cốc rượu rồi móc ví lấy tiền đưa cho bé mèo:

    - Lát mọi người ăn uống xong, em thanh toán giúp anh. Nhé. Anh có việc phải về gấp rồi.
    - Dạ. Nhưng có chuyện gì vậy anh?
    - Anh nói chuyện sau.

    Bé mèo ghé sát miệng với tai tao để không bị những âm thanh hỗn độn từ trong quán nhậu chen vào.

    - Nhưng... anh uống nhiều rồi, lái xe liệu có ổn không? Hay để em đưa anh về.

    Nói xong bé mèo nhìn tao ái ngại. Vẫn âm lượng ấy. Nhỏ nhẹ, ân cần, ấm áp và rất riêng. Tao ghé vào tai mèo:

    - Anh về được. Cảm ơn em.

    Tao chào mọi người rồi đề máy xe đi về. Bé mèo nhìn tao lo lắng. Vậy đó chúng này. Trong mắt mọi người trên cơ quan tao, thì bé mèo mới chính là người yêu tao. Còn nàng, nàng là bí mật của riêng mình tao mà không ai biết. Khó nghĩ!!!

    Hơi men chuếnh choáng trong người, tao lái xe trên đường về với cả một tá suy nghĩ trong đầu. Miên man và hỗn độn. Tao nghĩ đến nàng, nghĩ đến cái thai ở trong bụng nàng. Rồi tao lại nghĩ tới cả bé mèo. Một sớm mai, khi em nhận được thiệp cưới của tao với nàng... sẽ thế nào???

    Chẳng còn lại chút hồn nhiên
    Ánh mắt của nàng chất chứa muộn phiền
    Cuộc tình đi qua trong em, mang bao tiếc nuối, trái tim vỡ tan.

    Hẹn nhau nơi cuối cuộc đời
    Sẽ có với nhau giây phút tuyệt vời
    Vì đời đâu như trong mơ, để lại bơ vơ nỗi đau mình em.

    Khi em như hoa nhạt màu
    Anh quên khi ta có nhau
    Những phút ân ái lần đầu
    Cho tim càng thêm nhói đau.
    Cánh hoa tàn....
    Dưới chân nàng....
    Là cả tuổi xuân rơi theo mối tình.
    Sương rơi trên cánh lụa hồng
    Hay nước mắt em ngóng trông
    Mong tình sẽ đến một lần
    Bên em để thôi nhớ mong.
    Cánh hoa tàn
    Dưới chân nàng
    Là cả tuổi xuân rơi theo mối tình nàng khóc cho mình.

    Chuyện với bé mèo, tao nghĩ trong đầu "chắc mình sẽ phải dừng lại tại đây, để không làm gì khổ cho em nữa. Dừng lại khi mà mọi chuyện vẫn chưa có gì!!!".

    Về nhà, tao mang vào bếp tặng bà già tao hai chiếc áo mới đã mua chiều nay, rồi leo lên phòng tắm rửa cẩn thận cho bay hết mùi thuốc lá để khỏi ảnh hưởng tới cái "thai nhi" ở trong bụng nàng. Rồi xuống gõ cửa nhà nàng.

    "Nhặt lại từng cánh rụng rơi..."

    Gặp nàng tao hơi ngạc nhiên. Mới hơn 2 tuần mà nàng có vẻ héo hon đi nhiều. Nàng hỏi:

    - Nhìn gì? Hông vô nhà đi.
    - Sao gầy vậy?
    - Kệ người ta. Quan tâm chi. Mà nay hông đi "một lối đi riêng" nựa sao?
    - Khồng. Càng đi càng thấy thất bại. Đi làm gì nữa?

    Nàng cấu tay tao khi tao đưa tay xoa lên bụng nàng. Vẫn phẳng lì.

    - Đi lên phòng đã. Bố mẹ nhìn thấy thì sao?
    - Bố mẹ em ra à?
    - Hông, bố mẹ anh đọ.
    - Coi bố mẹ anh là bố mẹ em từ bao giờ thế?
    - Xì, lên phòng đi.

    Tao lên phòng nàng, khoảng 5 phút sau thì nàng bước vào. Nhìn nàng giờ tao thấy ghét, không, tức thì đúng hơn. Tức vì nàng đã để cho tao bơ vơ gần một tháng trời. Nhưng cục tức đó nhanh chóng qua đi khi nàng ngồi xuống cạnh tao. Tao vẫn yêu nàng.

    - Lúc em gọi, anh đang đâu đọ mà ồn ã vầy?
    - Đang ở sân bay.
    - Ra đó tiễn ai.
    - Làm gì có ai mà tiễn.
    - Vầy ra đó chi? Rảnh quá hông bít làm gì hả?
    - Ra đấy làm quen với cảnh tiễn biệt chia ly, để mai kia tiễn anh Long sang Úc cho nó đỡ sốc.

    Biết tao móc máy, nàng cấu tay tao một phát rồi kêu "Khùng vừa". Tao tiếp.

    - Con mình mai kia quốc tịch Úc rồi không biết nó còn nhớ tới thằng bố nó không. Haizzzz

    Nàng cười khúc khích. Dcm, cười rồi. Lại nhe cái răng ra, nhìn muốn ngậm.

    - Đẻ con cho anh xong rùi em mới đi đọ.
    - Ừ, đi đi để a sống cảnh gà trống nuôi con.
    - Xì, có mừ nuôi được.
    - Đẻ xong đi đi.
    - Uhm. Nuôi được thiệt hả?
    - Ừ.
    - Anh.
    - Sao?
    - Nếu em có bầu, anh có cưới em lun hông?
    - Chia tay rồi. Cưới xin cái gì. Đẻ thì cứ đẻ thôi chứ, cưới xin gì. Vớ vẩn.

    Nàng lườm tao rồi cấu rồi lè lưỡi "lêu lêu". Dcm, nhìn nàng tao lại thấy yêu dã man.

    - Hông cưới thì thui. Hông cần.

    Nàng ngồi tựa vào thành giường nhìn tao giận dỗi. Tao vén áo nàng nên vừa xoa lên trên bụng nàng rồi vừa "độc thoại":

    - Con yêu, mẹ con giận bố gần một tháng nay. Nhiều hôm bố muốn vào trong thăm con mà mẹ của con ngăn cản.

    Nàng cười khúc khích. Nắm nhẹ tay tao xoa tiếp. Tao dí miệng thơm lên lỗ rốn của nàng rồi lại tiếp tục độc thoại.

    - Con yêu, bây giờ bố muốn bắt tay con yêu một cái thì có được không? Con không nói gì là con đồng ý rồi có phải không. Bố cho ngón tay vào nhé. Hai bố con mình bắt tay nhau cái nhá con.

    Nàng nhìn tao, cố bặm môi lại để không bị phá lên cười rồi cấu tay tao mấy cái. Tao hỏi:

    - Cười gì. Để im cho bố con tôi nói chuyện và bắt tay nhau. DẠNG HÁNG RA...

    - Hiiii. Thui. Ngồi lên em nói chuyện nè.
    - Uhm. Em nói đi.
    - Giờ sao anh?
    - Em có thấy dấu hiệu gì không?
    - Hông. Em chỉ chậm thui. Hơn một tuần rùi.

    Tao nhìn đồng hồ (hơn 9h). Rồi tao nói với nàng.

    - Để anh ra mua que thử. Nếu em có bầu, anh về xin phép bố mẹ cưới luôn.
    - Hông có bầu thì sao?
    - Thì thôi. Anh lại........... đi ra sân bay ngồi tiếp.
    - Hiiiii. Thui anh đi mua que thử cho em đi.

    Nàng nghĩ ngợi một lúc rồi nói:

    - Anh mua 2 que lun nhe. Thử 2 lần luôn cho chắc.
    - Okie.

    Tao ra quầy thuốc đầu ngõ mua hẳn 5 que. Cẩn thận không thừa. Chắc cốp.

    Nàng tè vào cái cốc nhựa rồi mang vào phòng bóc từng cái que ra lần lượt thử. Tao và nàng chụm đầu vào nhau ngồi nhìn cái cốc y như nhìn bể cá cảnh. Hồi hộp.

    Que 1, que 2 lại que 3... vẫn 1 vạch. Cả tao và nàng tuy không nói ra nhưng đều cảm thấy nhẹ hết cả người.

    Thật sự các tml ạ. Tao biết có bầu thì vui. Tao vui nàng cũng vui, bố mẹ tao cũng vui. Vì tao mà lấy được người như nàng làm vợ thì nó là điều tuyệt vời nhất mà tao làm được cho bố mẹ tao từ trước tới giờ. Nhưng chưa có bầu lúc này thì nó còn vui hơn nhiều. Vì tao và nàng cả hai vẫn còn quá trẻ. Tao mới 23, nàng mới 25, phải "địt nhau liên tục" thêm vài năm nữa mới vui.

    Tao nhìn đồng hồ. 9h20p. Tao nói với nàng.

    - Giờ vẫn còn sớm, hay là anh lấy ô tô đưa em đi ra phòng khám siêu âm.
    - Giờ liệu người ta có còn làm việc không anh.
    - Chắc có.
    - Vầy cũng được.

    Tao về lấy chìa khóa xe ông già rồi đưa nàng đi siêu âm. Kết quả vẫn không có gì ngoài cái tử cung. Ra xe tao và nàng nhìn nhau rồi cười khúc khích. Nàng cũng hết giận tao luôn. Về đến bãi đậu xe, trước khi xuống xe đi bộ về nhà, nàng nhìn tao cười rồi nói:

    - Thui anh về đi ngủ đi nhe.
    - Ừ. Ai về nhà ấy.
    - Ừa. Cấm gọi mở cửa trên trần đó nhe.
    - Ừ. Anh không thèm gọi.
    - Ừa. Anh nhớ đó nhe.
    - Ừ. Anh nhớ. Anh gọi cấm lên mở cửa đấy nhá.
    - Ừa, em nhớ. Cấm gọi đó nhe. Anh gọi là em lên mở cửa đó. Ớ nhầm, anh gọi là em hông có mở cửa đâu đó. Hiiii.
    - He he.

    Tao kéo đầu nàng vào hôn. Hôn xong tao thì thầm.

    - Giờ về nhà em anh lên trên trần mở sẵn cửa nhé, tí đỡ phải gọi. Được không?

    Nàng cấu tay tao "Chỉ thế là tài, hiiii".

    Khung cửa sổ hai nhà cuối phố chẳng hiểu vì sao không khép bao giờ...

    Đêm đó, sang bên nhà nàng tao lại mở sex ra xem, nàng lại tò mò với cảnh BJ trên phim, và rồi con cặc của tao có lần đầu tiên được cái khuôn miệng xinh xắn của nàng ngậm vào liếm láp, mút mát và phê khủng khiếp.
    Tiếp tục là những tiếng rên rỉ nhuốm màu nhục dục và đầy khoái cảm của nàng. Những cú nhấp, cú dập lút cán con cặc của tao vào trong lồn nàng, bù đắp lại cho chuỗi ngày mà nàng giận tao vì ghen với cả bé mèo.

    Lồn nàng toe toét sau những đêm làm tình với tao, không còn có một tư thế nào mà tao và nàng chưa từng trải qua với nhau. Nàng tuyệt vô cùng. Vẻ đẹp ấy làm tao say đắm, si mê tới tận bây giờ!!!
    Đi sâu vào trong thế giới của nàng, tao mới hiểu rằng tao có được nàng, chiếm được trái tim thân xác của nàng là tao đã đang được hưởng cả một đặc ân mà cuộc đời này ban tặng cho tao (Chỉ dành cho tao, người luôn có một tâm hồn đẹp... nhất).

    Hoa thơm thì nhiều người thích, gái đẹp thì nhiều người mê. Quanh nàng luôn luôn là các vệ tinh chầu trực để được sánh đôi xoay quanh cuộc sống của nàng. Tao tưởng như tao đã là đỉnh cao, khi tao còn trẻ mà tao đã có đầy đủ hết rồi. Không phải!!! Núi cao thì ắt có núi cao hơn. Thậm chí cao hơn rất nhiều.

    Anh giám đốc chi nhánh bỏ vợ!!!

    Yêu tao, sau mỗi đêm "hư bỏng" trên giường nàng lại đến bank với một thần thái sang chảnh cùng một khí chất ngút trời. Nhưng nàng chưa bao giờ hư nơi công sở. Nhìn nàng khó ai có thể hình dung ra việc đêm qua nàng vừa làm tình cả đêm. Đêm qua nàng vừa bú cặc cả đêm, và đêm qua nàng vừa dạng háng cho tao liếm nàng cả đêm.
    Sau lần bầu hụt nàng hết giận tao luôn nhưng trong lòng nàng tao đoán vẫn còn tí ấm ức xen lẫn cả sự nghi nghờ về mối quan hệ của tao và bé mèo, thế nên thỉnh thoảng nàng lại móc máy tao câu nghe mà buốt hết cả óc. Mặc dù tao đã nói rất rõ là "chả có gì, anh say thì người ta đưa anh về, thế thôi" nhưng mà nàng có vẻ là vẫn còn hoài nghi lắm. Nhất là sau buổi tối nàng ngồi buôn chuyện với bà già tao.


    Bà già tao và nàng thì giống như là hai người có duyên tiền kiếp, nên nói chuyện cực kỳ hợp nhau. Từ chuyện ông Donald Trump cho tới chuyện cái tăm ngoài chợ. Từ chuyện Hy Lạp đổ nợ cho tới chuyện vợ anh đồng nghiệp chửa ngoài tử cung... hễ gặp nhau là mang ra mổ xẻ. Bà già tao vẫn chưa biết chuyện tao yêu nàng, nên sau khi đã bàn luận xong các vấn đề về Kinh tế - Chính trị - Giáo dục - Quốc phòng - An ninh và cả tình hình giá dầu thô trên thế giới thì bà già chuyển qua lĩnh vực tình yêu đôi lứa và hôn nhân hạnh phúc gia đình. Vcl. Bà già tao khoe:


    - Thằng Chou chó nhà cô đợt này hình như đang yêu. Đầu tóc lúc nào cũng bóng bảy, người thì thơm phưng phức.


    Nàng đỏ mặt (Kiểu có tật giật mình). Nhưng khuôn mặt xinh đẹp và đang đỏ nựng thẹn thùng của nàng bỗng nhiên trở lên "lạnh toát", còn đôi mắt vốn đẹp lung linh thì chợt long lên nhìn tao như ngàn nhát dao chờ phi vào mặt khi nghe bà giao tiếp tục khoe:


    - Hôm trước, nó lĩnh tháng lương đầu tiên, xong nó mời cơ quan nó đi uống rượu từ chiều đến tối. Tưởng không nhớ gì đến mẹ, thế mà cũng biết mua tặng mẹ hẳn 2 cái áo Lin ạ. Hôm đấy còn có bạn gái đưa về tận cổng. Nhìn con bé nắm tay Chou chó nhà cô thấy cũng tình cảm ra phết rồi đấy. Thằng này số thế mà sướng. Nhìn lúc nào cũng lơ nga lơ ngơ thế mà cũng có bạn gái. Lại còn xinh xắn nữa chứ. Đúng là mèo mù vớ phải cá rán. Này Chou, đứa đấy nó có bị làm sao không mà lại đi yêu mày???


    Dcm, tao nghe bà già nói xong mà tao tái dại hết cả mặt. Liếc sang nàng thì thấy nàng ngồi bất động, dm như kiểu Từ Hải sốc quá xong rồi chết đứng ấy chúng mày. Kiểu này chết con rồi u ơi. Gần một tháng trời con mới làm lành lại được với nàng, thế mà... . Bao nhiêu công sức đổ hết xuống cống mất rồi. Chẹp chẹp chẹp. Trong cơn tự hào về tao, bà già tiếp tục:


    - Mà thằng kia. Còn 2 thỏi son mày để trong xe bố mày, mày mua tặng nó mày không mang đi mà tặng nó đi. Định để đấy đến bao giờ? Hay là không dám?


    Nàng nhìn tao như hổ đói hổ đói nhìn mồi. Kiểu muốn ăn tươi nuốt sống tao luôn. Dcm may mà đang ở nhà tao lại có cả bà già tao ở đấy. Không chắc giờ này tao đứt lâu rồi chứ có còn sống cái con cặc ý mà lên đây chém gió với mấy thằng mày. Tao thấy tình hình căng quá đành phải cắt ngang bà già. Stop gấp. Haizzz...


    - MẸ. Giá vàng hôm nay thế nào?
    - Vàng bạc cái tổ sư mày. Tao đang hỏi chuyện yêu đương của mày kia kìa.
    - Ui xùi. Mẹ toàn nói liên thiên. Mẹ chả biết cái gì. Con có người yêu rồi nhưng không phải đứa đấy. Người yêu con xinh gấp vạn lần kìa. Cỡ phải ngang chị Lin đây này. Nói cho mẹ biết trước. Hôm nào con sẽ dẫn về ra mắt.


    Bà già tao bĩu môi.


    - Lại bốc phét. Mày có mơ không đấy Chou? Mày giỏi thì mai bố mày đi công tác về mày dẫn về ra mắt tao với bố mày đi. Hay là lại bốc phét.

    - Rồi để con hỏi luôn bây giờ xem đồng ý không.

    Bà già dúi cái điện thoại cho tao kiểu thách thức.

    - Đây, điện thoại đây, đây, điện thoại đây này, gọi đi, gọi đi, gọi đi xem nào,... xem có dám không. Xinh bằng chị Lin.

    Bà già lại bĩu môi.


    - Rồi, mẹ ngồi im. Cấm mẹ sốc.


    Nàng tưởng tao giới thiệu thật nên nàng lừ mắt lườm tao, ý là "Không được manh động". Tao đành chém gió với bà già tao:


    - Thôi, để con bàn bạc lại với người yêu con đã. Người ta là lá ngọc cành vàng - Quyền quý cao sang, có phải thích lôi về giới thiệu là giới thiệu được đâu.


    Bà già tao cười khoái chí.


    - Tao biết ngay mà. Mẹ mày đẻ ra mày lại không biết cái kiểu của mày à. Mày mà có người yêu xinh bằng chị Lin và dám dẫn về đây tao cho cưới luôn. Thậm chí tao cho mày luôn cái nhà bên Long Biên đấy. Có chị Lin ở đây làm chứng cho lời tao nói. Nào, giỏi thì dẫn về ra mắt đi. Dám không?

    - Úi xùi, mẹ nói đấy nhá. Chị Lin làm chứng nhé. Chị nhớ cái này tới khi lấy chồng cho em.

    Nói xong tao nhìn sang nàng. Thấy nàng tủm tỉm mà tao nhẹ cả cõi lòng. Nãy giờ tao nịnh vài câu chắc là nàng cũng nguôi nguôi phần nào

    Hết chuyện, nàng chào bà già tao để đi về nhà rồi lừ mắt dằn mặt tao một cái. Chưa đầy 5p sau tao nhận được luôn tin nhắn triệu tập của nàng. Valone... quả này lành ít dữ nhiều!!!

    Tao khóa cửa phòng rồi lại lên trần bật tôm sang bên nhà nàng. Vừa mới mở cửa bước vào thì thấy nàng đã sừng sững đứng ở trên giường. Mặt đầy sát khí. Tao nghĩ bụng "Thế đứng này giống kiểu chuẩn bị song phi". Buồn cười mà đéo dám cười. Vì trong không khí trang nghiêm và rất nghiêm trọng thế này, cười có khi rước họa vào thân. Dcm, đúng là giang hồ hào kiệt không sợ trời không sợ đất chỉ sợ vợ.

    Nàng hỏi tao. Mặt rất hình sự. Nhưng nét của nàng thì vẫn rất chi rõ ràng, nét nào ra nét đó, kể cả là đang tức giận.

    - Son môi nào? Đâu? Tặng ai? Khai mau.

    - À, anh mua hôm lĩnh lương. Tính tặng em trước khi em đi Ốt Sờ Trây Li A. Nhưng mà mải lo chuyện bầu bí nên a quên mất.


    Nàng trợn mắt hỏi tao:


    - Thế tại sao lúc đi siêu âm về đọ, mình ngồi trên xe anh hông tặng em.

    - Lúc đấy vừa mới xong chuyện bầu bí của em. Anh có nhớ gì đâu. Còn nếu mua để tặng ai thì giờ anh đã tặng rồi, chẳng nhẽ lại để tới tận hôm nay?

    - Thế son môi giờ ở đâu?

    - Vẫn ở xe.

    - Thế cái đứa đưa anh về là ai? Tại sao lại đưa anh về?

    - Nó là em chị đối tác thôi mà. Ui xời, có quái gì đâu mà...

    - Nó bao nhiêu tuổi, làm gì, ở đâu?

    - Nó đang học đại học năm cuối.

    - Không có gì mà lại biết rõ thế à? Thế nhà nó ở đâu?

    Vãi Lin. Biết thế không nói. Nói rồi kiểu gì cũng bị bắt bẻ vặn vẹo. Thế nên đéo khai nhà ở đâu nữa chắc sẽ lành hơn.

    - Anh cũng chả nhớ. Chị đối tác có giới thiệu mà anh không quan tâm lắm nên cũng chả để ý.

    - Uhm. Thế son môi còn không hay tặng nó rồi?

    - Vẫn còn, a mua tặng em chứ mua tặng ai đâu.

    - Thế anh ra lấy vào đưa cho em.

    - Mai

    - Mai,... không được. Hay là anh tặng rồi, giờ nói mai để anh đi mua thỏi khác tặng em à??? Phải hông?

    - Không. Giờ muộn rồi. Lọ mọ ra đấy khổ ra. Để sáng mai đi làm anh chở em qua xe lấy luôn. Ok chưa?

    - Rùi, nhớ đọ. Anh mừ lăng nhăng em uýnh chít đó nhe.

    Khẩu chiến xong tao vật nàng sấp xuống sàn, thì thầm yêu đương. Lúc đầu nàng không đồng ý, nhưng sau tao nói "Anh nhớ em. Không cho anh địt thì chỉ cần cho anh liếm lồn em thôi cũng được". Thế rồi, tao liếm cho nàng một lúc thì nàng không chịu được nữa, bắt tao địt luôn.

    Tối đó tao cùng với nàng quần nhau tới tận 2 giờ. Tao xuất 2 phát còn nàng lên đỉnh tới tận 3 lần.
    Sáng hôm sau đi thể dục về, tao cùng với nàng ra bãi để xe ô tô của ông già tao để lấy thỏi son. Thấy trời lạnh quá, tao tống cm con xe SH của nàng vào bãi rồi lấy ô tô đưa nàng lên bank xong rồi tao mới quay lại tập đoàn làm việc.
    Nàng của tao, vốn đẹp nổi tiếng khắp cả cái phố mà được mệnh danh như là Phố Wall này rồi, có điều trước giờ tuyệt nhiên chưa ai từng thấy nàng có kẻ đón người đưa. Từ ngày vào bank, cũng ngót hơn 2 năm trời mà nàng thì vẫn lọ mọ một mình chắc là cũng có nhiều người thắc mắc. Có lần tao cũng hỏi nàng "Ở bank có ai yêu thầm em không?". Nàng bảo cũng có nhiều anh quan tâm này nọ, tình nguyện đón đưa nhưng nàng khi đó đã có người yêu nên nàng cancel tất cả. Nàng nói em đi một mình quen rồi và cười hihi cho họ đỡ buồn. Hôm nay thấy nàng bước xuống từ con LeXuS Rx... chắc có nhiều người sẽ phải trầm trồ "Thì ra cô này có người yêu rồi, lại còn đẹp trai. Đẹp vãi cả lồn". Tự sướng tí ...

    Sau buổi hôm đó, tao quyết định từ nay tao sẽ đi làm và đưa đón nàng bằng xe ô tô. Và chính việc này vô tình biến tao thành người bắn phát "súng lệnh" đầu tiên, kích hoạt cuộc đua giữa các vệ tinh vây xung quanh nàng.

    Hôm đầu tiên đi làm về nàng khoe với tao "Nay bạn em hỏi anh nào đưa đón mà đẹp trai thế. Hiiii". Chuyện này thì quá bình thường nên tao cũng không quan tâm cho lắm. Ngày 2, ngày 3, ngày... vẫn thế, hôm thì "Cái cô bán nước, trước đó thì anh đánh giày, ngày thì cái chú giữ xe khen anh đẹp trai hết cỡ...". Với tao chuyện đó bình thường lắm, không có gì cả. Cho tới ngày N. Buổi chiều Noel 24/12. Nàng nhắn cho tao.

    - Anh ơi, anh về trước nhé. Nay anh giám đốc chi nhánh mời tất mọi người phòng em đi ăn .
    - Okie.

    Chuyện này với tao nó cũng bình thường. Cơ quan nào chẳng liên hoan đập phá nhận dịp lọ chai, nên tao "Okie" không chút lăn tăn.

    Mặc dù nàng đi với bank, nhưng nàng tường thuật khá là chi tiết qua các tin nhắn gửi về cho tao. Nàng ăn xong rồi đi hát. Khoảng tầm 9 rưỡi nàng nhắn "Anh ui, khoảng 1 tiếng nữa anh tới Xmen đón em được hông?". "Okie, tiếng nữa anh có mặt nhé". "Iu anh, hiii" nàng nhắn lại.

    Tầm 45 phút tao lấy xe ra rồi tới địa điểm đã hẹn đón nàng. Từ trong quán hát đi ra khoảng hơn chục người. Mọi người lấy xe về hết thì nàng nhìn quanh các bãi để xe (chắc để tìm tao). Tao vừa nháy pha cho nàng nhìn thấy thì thấy một ông cầm bó hoa to đi về phía nàng. Tao lẩm bẩm "Chẳng nhẽ thằng ml kia ôm hoa ra tặng con vợ của mình? Vl". Chuẩn luôn. Nàng nhận rồi nói gì đó và chỉ ra phía xe tao đang chờ. Ông kia đưa mắt nhìn theo rồi quay về bãi đỗ xe lên xe đi về.

    Lên xe nàng hỏi:

    - Anh chờ em lâu hông?
    - Anh mới đến thôi.
    - Vâng. Hiii.
    - Hoa đẹp.
    - Cái ổng giám đốc chi nhánh Hưng Yên ổng tặng em đọ. Mọi người về hết, em ngại mún chết lun. Em tính hông nhận mà ngại ổng quê. Hiii.
    - Vậy em nói sao?
    - Em kiu, thay mặt mọi người trong phòng, em nhận và cảm ơn ổng. Ngày mai đi làm, em sẽ mang bó hoa này vô phòng cắm vô lọ cho mọi người cùng ngắm.
    - Rồi ông đấy nói gì nữa không?
    - Ổng kiu ông tặng riêng em. Và kiu em lên xe ổng đưa về.

    Dcm, nàng trả lời như vậy cũng là thông minh và giữ thể diện cho ông kia. Nhưng mà có vẻ ông kia đang có ý muốn đi xa hơn nữa với nàng. Tao nghĩ thế nên hỏi nàng.

    - Liệu ông đó có ý đồ gì với em không đấy?

    Nàng bèn kể qua về hắn với tao.

    - Lúc ổng kiu tặng hoa riêng em và nói ổng đưa em về á. Em nói lun người iu em đang đợi em kia rùi anh. Vầy là ông nói chúc em ngủ ngon rồi đi về lun. Ổng có ý đồ gì thì giờ cũng bít em có anh rùi. Chắc hông làm vầy nữa đâu. Hiii. Em nói vầy có được hông?
    - Ừ. Anh hỏi vậy thôi. Chứ đàn ông thấy gái đẹp ai mà chả thích. Trừ anh. He he.
    - Trừ thiệt hông đó.
    - Thật. À mà ông đó là như nào? Chi nhánh Hưng Yên sao lại ở đây cả đêm thế này?
    - Ui, ổng đó thì nổi tiếng toàn hệ thống rùi. Ổng mới bỏ vợ. Trước đó ổng cặp với một con bé cùng phòng với em. Xong vợ ổng bít nên vợ ổng đòi ly hôn. Ổng có cái nhà ở khu Hà Đông, cuối tuần ổng lại về đó.
    - Thế giờ còn cặp với bé kia không?
    - Hông bit còn hông, nhưng mừ dạo gần đây chồng con bé đó nó cũng phát hiện hay sao rùi á, nên nó kiểm soát bé đó ghê lắm.

    Vãi lồn, vậy là thằng cha này chắc giờ đang bị thiếu lồn nên tính quay sang nàng của mình chăng. Tao mới hỏi nàng.

    - Con bé kia, có chồng rồi sao còn...
    - Em nghĩ là bé đó cũng hám ổng giàu. Vợ chồng nó lấy nhau đâu đã có cái gì đâu. Còn đi thuê nhà. Ổng kia thì có tiền, có quan hệ, em nghe mấy bả rỉ tai hình như ổng tính đưa con bé đó về dưới Hưng Yên phụ trách một phòng giao dịch nào đó.

    Thì ra là thế. Dcm, xã hội này hoàn toàn là lọc lừa dối trá và đổi trác cả thôi nhé chúng mày. Nhớ lấy. Con bé kia, chắc cũng tính đổi tình lấy tiền. Lồn thì đằng nào chồng cũng chịch rồi. Mỗi trưa cuối tuần, hoặc là giữa tuần thằng kia hứng lên thì ngửa lồn ra cho nó chịch thêm một cái cũng có sao đâu. Caravat có dài ra thêm một tí hoặc sẫm màu đi một tẹo thì giữa đêm tối hì hục thằng chồng chắc gì nhận ra. Có khi vừa mới buổi trưa lồn con vợ nó đầy ắp tinh trùng, buổi tối nó về tắm rửa sạch sẽ, dạ hương đẫm vào lại thơm như mới. Đi buồi đâu mà biết. Kinh tế gia đình đi lên, thì còn nghi ngờ để ý dái gì. Dcm, đúng là ... CHÁN.

    Tao hỏ nàng.

    - Nếu thằng đó nó thích em. Em tính sao?
    - Anh này, hỏi gì kỳ. Em đâu có thiếu tiền đâu. Mà anh nhìn ổng, liệu em có mê được hông?
    - Ừ, thì anh cứ hỏi vậy thôi. Em phải đề phòng đấy nhé.
    - Rùi. Suy nghĩ linh tinh hông à.

    Nàng nhéo má tao rồi lại nói khẽ "Có anh là đủ lắm rùi. Hiiii".

    ...

    Công việc của tao ở trên tập đoàn bắt đầu vào guồng. Dưới sự chỉ đạo trực tiếp của ông phó tổng và sự dìu dắt nhiệt tình mà anh trưởng bản đã dành cho tao, tao dần quen việc. Thấm nhuần triết lý làm việc của các đại ca nên tao quen luôn cả với những điều... có lẽ đéo nên nói sâu thêm nữa ở đây. Nôm na nó giống như cái dự án mà bên tao đã giao cho "chị đẹp" ấy mà. Không có gì là ngẫu nhiên hết sất cả. Vẫn cứ là tiền và cả gái đẹp chi phối cái cuộc sống này.

    Dự án "chị đẹp" đem lại cho tao không hẳn là quá nhiều tiền, nhưng nó cũng đủ để cho một thằng đã từng tiêu tiền bố mẹ không biết tiếc tay giờ đây không còn phải ngửa tay ra xin tiền nhà nữa. Còn gái, có chứ không phải là không, nhưng tao khác anh trưởng bản và chú phó tổng là ở chỗ đó. Nếu tao giống anh trưởng bản thì giờ bé mèo chắc sẽ là vợ hoặc ít thì cũng là bồ tao rồi. Nhưng tao KHÔNG. Thằng nào nghĩ gì thì nghĩ . Nếu thích tao kể kỹ hơn để cho mấy tml hiểu rõ tâm hồn của tao nó đẹp đẽ tới mức nào. Nhưng để lúc khác nhé mấy tml. Dcm

    Trở lại với nàng. Sau vụ tặng hoa ở quán Karaoke, hắn vẫn quyết tâm đeo bám lấy nàng. Nhiều hôm tao đang địt nàng mà hắn nhắn tin liên tục cho nàng. Nàng thì chẳng mặn mà gì, nhưng vì nể nhau, vì còn phải nhìn mặt nhau rất nhiều nên nàng không muốn phải nói theo kiểu "thẳng thừng" với hắn. Nói thật tao cũng khó chịu, mặc dù nàng kể và cho tao xem hết tất cả mọi tin nhắn hắn nhắn cho nàng, nhưng thấy người yêu mình bị quấy rầy, nếu nói đúng ra thì là quấy rối tình dục, dcm thằng nào chả tức. Với lại tao nghĩ, cái tml này nó đang quyết tâm đưa thêm lồn nàng vào bộ sưu tập "liếm lồn nhân viên" của nó, nên tao rất bực và tính sẽ gặp để chỉ thẳng vào cái ml của nó "Đừng quấy rầy người yêu bố mày".

    Tao với nó, tiền nó có bao nhiêu tao không rõ nhưng tao khẳng định với thu nhập của tao lúc đó tao đủ lo cho vợ con sống trong cuộc sống sung túc sang chảnh như nàng đang sống đến hết cuộc đời bằng chính đồng tiền của tao kiếm ra chứ không phải là tiền mà ông bà già chu cấp cho tao. Vậy đã đủ chưa? Còn những thứ khác???

    Những thứ khác. Tao nhắc lại, tao kém nàng 2 tuổi => Sức trẻ tao có, sức khỏe tao thừa. Và dcm, kể cả là so sánh thứ đéo cần thiết nhất của một thằng đàn ông là... nhan sắc thì tao cũng hơn nó luôn. Thề. Nếu tao đẹp trai như một tài tử điện ảnh, thì nó đẹp trai như một tài tử........................................................................................................................................................ Điện lực.
    (Dcm, chắc do nó hoang dâm, địt nhân viên nhiều nên nó tong teo như nghiện). Dcm. Đủ hiểu chưa???
    Nhưng có một thứ tao đéo bằng nó đấy là "độ tiểu nhân". Nó dám đánh bả với nàng của tao, còn tao tuy tao đã từng suy nghĩ rằng sẽ đánh bả với nàng (hồi tao còn đang yêu nàng đơn phương) nhưng rồi sau đó tao đã gạt đi và chọn con đường "quân tử" để có được nàng.

    Những ngày giáp tết âm lịch nàng bận, nên làm gần như thông ca. Bên tao thì ít việc hơn. Do thời gian này phần lớn tất cả phòng ban đều đã đạt được chỉ tiêu và giờ đến cơ quan thì chỉ lo ngồi làm dự toán cho quý I năm mới. Ngày nào tao cũng đưa nàng tới bank vào lúc 7h30 và tới đón nàng vào lúc 8h30 phút tối, có hôm còn tới 9h.

    Ngày cuối cùng (tầm 27 tết), sáng nay đi thể dục về cùng tao, tắm rửa sạch sẽ, nàng trang điểm đẹp rồi mặc lên chiếc áo dài truyền thống. Trời ơi. Nàng đẹp. Đêm qua vừa mới địt nàng, mà giờ nhìn cơ thể ấy trong bộ áo dài tao lại thấy thèm cửng mẹ nó dái. Cái quần lụa trắng vô tình làm lộ cái quần silip Triump tim tím của nàng. Lại còn cái eo trắng ngần lộ ra dưới hai tà áo. Nàng vốn đã cao, giờ mặc áo dài, đi thêm cái guốc nhìn nàng càng thêm ngọt ngào và xinh đẹp hơn gấp cả vạn lần. Đẹp không thể cưỡng nổi. Nàng nói hôm nay trước khi vào làm, toàn bộ cơ quan sẽ ra trước bank chụp hình lưu niệm. Cả bank đều mặc áo dài. Tao thì thầm vào tai nàng "Tối nay em mặc áo dài cho anh... nhá. Heee". Nàng cười tủm tỉm đấm vào lưng tao mấy cái, rồi nàng dặn tao hôm nay nàng sẽ về muộn vì hết hôm nay nàng được nghỉ tết, phòng nàng sẽ lại liên hoan.

    Nàng của tao, không uống được nhiều nhưng một hai cốc thì nàng dám uống. Trước khi phòng nàng di chuyển từ nhà hàng (ăn uống) đi sang quán hát nàng nhắn cho tao "Tới quán hát em sẽ nhắn địa chỉ cho anh nhe, rùi khoảng 10h30 anh tới đón em. Iu anh. Hiiii". Vẫn như mọi khi, tao thường tới trước khoảng 15p để đợi đón nàng. Tao nhận ra mọi người phòng nàng, từ lúc tao tới, người về trước, người về sau, kiểu rút dần rút dần cũng phải gần hết cả phòng mà không thấy nàng đâu cả. Tao gọi thì máy đổ chuông mà nàng không nghe. Chờ thêm lúc nữa cũng chẳng thấy ai. Tao nóng ruột khủng khiếp, tính chạy vào quán hát hỏi bọn nhân viên thì may sao thấy một chị cùng phòng với nàng đi ra.

    Chị này thì tao biết mặt vì tao đưa nàng đi làm thi thoảng gặp chị, nàng cũng nói chị đó làm cùng phòng nàng, nhưng tao chưa từng nói chuyện bao giờ. Lúc này, tao chẳng còn ngại ngùng gì nữa. Tao mở cửa xe gọi với khi chị đang dắt xe ra khỏi bãi. Chạy tới chỗ chị đang đứng tao hỏi.

    - Chị ơi. Chị ơi.

    Bà chị quay lại nhìn tao kiểu ngờ ngợ. Rồi chị cũng nhận ra tao.

    - Em tới đón Lin à?
    - Vâng. Lin còn trên đó không chị?
    - Lin lên phòng hát một lúc thì mệt nên anh ... (thằng ml kia) đưa Lin về rồi mà em.
    - Lâu chưa ạ?
    - Cũng phải gần 1 tiếng rồi đấy em ạ.

    Thôi toang. Dcm. Nghĩ đến cảnh nàng mặc áo dài say sỉn, nhưng người liếm lồn và địt lồn nàng đêm nay đéo phải là tao mà máu ở trong người tao sôi lên nghìn độ.
    Nghe bà chị nói tml kia đưa nàng rời khỏi quán hát gần 1 tiếng trước mà tao phát điên trong người. Dcm, nghĩ đến cảnh nàng mặc cái áo dài trắng sáng nay, nằm im say sỉn. Nhưng người địt nàng và liếm lồn nàng đêm nay đéo phải là tao làm máu chảy trong người tao sôi lên nghìn độ. "Cái dcm thằng chó này nữa..." tao chửi thề trong đầu.

    - Chị, chị có số của anh đưa Lin đi về đó không, cho em xin số được không chị?
    - Để chị xem.

    Đứng nhìn bà chị lục tìm danh bạ để lấy số của tml kia mà bàn tay tao rung lên bần bật. Nàng của tao. Đêm nay, nó dám làm gì với nàng của tao thì nhất định nó sẽ chết cụ với tao. Bà chị lục tìm một vòng danh bạ nhưng chắc không thấy nên chị lắc đầu và nói với tao.

    - Chị không có số của anh ấy rồi.

    Xong. Giờ biết tìm nàng ở đâu.

    - Em cảm ơn chị.
    - Ừm. Không có gì em. Chào em nha.

    Bà chị đi về, chỉ còn lại tao bần thần một mình trước cửa quán hát mà trong đầu vẫn chưa biết phải làm thế nào. Bế tắc thật sự. Tao bấm số nàng gọi thêm lần nữa, chuông vẫn đổ nhưng nàng không nghe máy. Tuyệt vọng. Đêm nay chắc chắn sẽ là một đêm rất dài với tao, dù cho ngày mai nàng có về đi chăng nữa!!!

    "Nửa đêm lạnh qua tim, giữa đường phố hoa đèn, có người mãi đi tìm một người không hẹn đến mà tiếng bước buồn thêm..."

    Tao châm điếu thuốc rít một hơi dài rồi quay ra xe. Đi được vài bước thì nghe tiếng người giật giọng gọi tao.

    - Em ơi.

    Tao quay lại, nhận ra bà chị khi nãy mà thấy mừng rỡ trong lòng. Ném điếu thuốc xuống đất, lấy chân di di tao hấp tấp:

    - Chị tìm thấy số rồi ạ?
    - Em đã gọi được cho Lin chưa em. Lin đã về chưa?
    - Chưa chị ạ. Em gọi nhiều lắm mà không thấy Lin nghe máy.
    - Chị không có số. Nhưng trên phòng hát, có một bạn nữ cùng phòng với chị và Lin, chắc là có số của anh đấy đấy. Em trông xe cho chị. Để chị lên hỏi bạn ấy xem sao.
    - Dạ, chị giúp em.

    Vậy là có hi vọng rồi. Hi vọng tao sẽ gọi được cho tml kia để nói nó biết nó đang hãm hại con gái của ai. Địt cụ nó.

    Bà chị dẫn theo một người phụ nữ xuống cửa quán hát và nói gì đó. Bé này khá trẻ và xinh. Tao đoán đây chắc là bé cùng phòng, bồ của thằng già mà nàng từng kể. Quá sốt ruột, tao chạy tới cửa quán hát nơi mà bà chị và bé kia đang đứng nói chuyện với nhau. Thấy tao bà chị nói:

    - Đây cậu ấy đây.
    - Chào anh.
    - Chào bạn. Phiền bạn chút. Mình là người yêu của Lin. Bạn cho mình số của anh đồng nghiệp đưa Lin đi về được không?
    - Đây, anh chờ em chút. Đây ạ.
    - Mình cảm ơn.

    Tao lấy số bé kia đưa cho rồi bấm gọi, nhưng... Thuê bao. Vậy là hi vọng hết hẳn thật rồi. Tao cảm ơn bà chị cùng với bé kia rồi lại ra xe và ngồi đốt thuốc một mình. Buồn, nhìn theo dòng người từ các quán hát đi ra, cười nói vui vẻ xong rồi mỗi người một ngả, mà lòng tao buồn vời vợi. Nỗi buồn này không biết bao giờ mới nguôi. Sau đêm nay, chuyện tao và nàng liệu có còn được như những ngày qua???

    "Tiếc thay hoài công thôi, phố đã vắng thưa rồi, biết rằng chẳng duyên thừa để người không gặp nữa về nối giấc mơ xưa..."

    Liệu có khi nào nàng lừa dối tao??? Liệu có khi nào chính nàng chấp nhận cặp kè với hắn giống cô bé kia??? Không, chắc chắn là không thể có chuyện đó, nếu nàng dối tao để đi với hắn thì nàng còn nhắn địa chỉ cho tao để đến đón nàng làm gì. Nhưng... Dcm, giờ biết tìm nàng ở đâu??? Ở đâu, ở đâu, ở đâu??? Và thằng già kia nó chỉ đơn thuần bả nàng thuốc mê, hay là nó còn chơi luôn cả hàng kích dục??? Không. Dcm, tao phải tìm nàng, dù cho có phải xới tung cả thành phố lên tao cũng sẽ phải tìm cách cứu nàng.

    Tao nghĩ đến cảnh nàng bị nó pha cả hàng kích dục rồi nàng mất hết kiểm soát bản thân, và chính tay nàng cầm con cặc nó nhét vào lồn nàng và... lắc (như clip dưới) mà tao quặn thắt trong lòng.
    Tìm nàng đâu giờ??? Ôi nàng của tao.
    Gương mặt đẹp này, hôm nay chỉ cần có một vết xước dù là bé tí bằng cái cọng râu của tml kia thôi tao cũng sẽ đập chết cmnl, chứ đừng nói đến vú bướm của nàng. Dcm. Tết nhất đến nơi mà sao tơi tả trong lòng!!

    Bất chợt đầu tao lóe lên suy nghĩ... Long ca. Đúng rồi, Long ca, anh trai nàng. May ra có anh trai nàng mới biết ông chú (hay là ông anh gì đó), người đã đưa nàng vào bank. Người này làm to trong bank của nàng. Chắc chắn sẽ nắm được đầu mấy thằng thuộc cấp. Với lại giờ này, chắc chỉ có là cấp trên may ra mới có được số (nếu nó dùng số 2) và ép được tml nghe điện lúc này.

    - Anh.
    - Sao thế Chou?
    - Em đi đón Lin mà bạn Lin nói có người đưa Lin về từ tối rồi. Lin đã về nhà chưa anh?
    - Để tau chạy xuống phòng nọ xem sao.

    ...

    - Alo, Chou, nghe không?
    - Em đây.
    - Nó chưa có về. Vậy giờ mi đang ở mô?
    - Em đang ở khu Karaoke...
    - Vậy mi về đi. Mà sao mi không gọi cho con Lin họi xem nọ đang ở nơi mô?
    - Em có gọi rồi mà không nghe máy. Em sợ có chuyện không hay. Thằng đưa Lin về nó đang có ý tán tỉnh và mồi chài Lin.
    - Đụ má. Vầy mi có biết cha đó tên gì không? Cùng phòng Lin hay ở mô?
    - Nó tên... hình như giám đốc chi nhánh Hưng Yên.
    - Được rồi. Để tau hỏi anh ... (người đưa Lin vào bank) xem nọ ợ mô. Đụ má.
    - Đúng rồi anh. Em cũng tính nói anh cách đó.
    - Uhm. Mi đợi tau chút.

    Trong lúc chờ đợi Long ca gọi cho ông anh, tao sốt ruột quá lại bấm số nàng gọi tiếp. Được một hai chuông thì báo máy bận. Vậy là có người cầm máy và từ chối nghe. Tao tin không phải là nàng mà tml kia mới chính là người tắt máy. Dcm. Tay tao nắm thành nắm đấm từ đéo bao giờ và lúc này nói thật chỉ muốn đấm mạnh vào cái gì đó cho đỡ bực mình. Anh nàng gọi lại.

    - Chou.
    - Em đây.
    - Giờ mi về nhà đi nha.
    - Tình hình sao anh.
    - Anh tau bắt nó, đúng 30 phút nữa phải đưa Lin về tận cổng nhà tau. Mi về luôn nha.
    - Vậy giờ nó đang giữ Lin ở đâu hả anh? (Tao sốt ruột)
    - Tau cũng không hỏi. Thôi mi đi về nhà luôn đi nha. Tau đợi đầu phố.

    Quay đầu xe tao phi như điên về phố nhà tao. Vừa đi đường mà vừa cay dái. Đèn xanh, đèn đỏ, đèn vàng tao "bỏ qua" hết. Dccm, cũng may trời lạnh, lại vừa giáp tết, dân tỉnh về hết, đường phố vắng teo nên không có vụ xe điên. Hôm nay mà nàng của tao có bị làm sao, chắc chắn tml kia VỠ MẶT. Mà dm nó, kể cả nay nàng đéo có làm sao thì đéo nói nhiều việc nó sấp mặt khi đối mặt tao là đéo tránh được. Tao thề.

    Về đến đầu phố trước lối rẽ vào nhà tao, tao đánh xe tấp vào lề đường rồi hạ kính xe châm thuốc, vừa đốt vừa phóng mắt theo quan sát hai bên đầu đường . Lòng tao nóng như lửa đốt và xem đồng hồ liên tục. Dcm, gần 30p trôi qua mà dài như một thế kỷ. Cuối cùng rồi con Mazda của tml nó cũng xi nhan vào ngõ nhà tao. Chờ nó vào hẳn trong ngõ, tao đánh xe vào và đi chầm chậm sau nó. Tới trước cửa ngõ nhà nàng thì nó dừng lại. Khi nó vừa mớ mở cửa và bước chân xuống thì... "BỘP BỘP BỘP".

    Là Long ca. Long ca chắc cũng sốt ruột giống y như tao nên đã xuống dưới cổng ngõ chờ tự bao giờ. Thằng kia choáng váng, liêu xiêu bám vào thành xe. Chưa kịp đứng thẳng thì tao từ đằng sau tới đạp cho một phát vào lưng cắm mặt xuống đất.

    Tiếp.

    Long ca ngồi xuống, xốc áo tml kia lên và hét vào mặt "EM TAO ĐÂU. MI ĐƯA NÓ ĐI ĐÂU. NÓ ĐÂU???? ĐÂU???". Thằng già chưa kịp trả lời thì bị tao bồi thêm một cây "5-iron" vào lưng (gậy golf). Tao tính đập thêm gậy nữa thì Long ca ngăn lại.

    - Từ Chou. Để tau nói chuyện với nó.

    Xốc thằng già lên, Long ca hỏi tiếp:

    - Cái Lin đâu.
    - Dạ, Lin ở trong xe.
    - Chou, mi đưa Lin lên phòng giúp tao.

    Tao mở cửa ra thấy nàng vẫn ngồi tại hàng ghế sau nhưng nàng say sỉn không còn biết gì hết cả. Người nàng mềm nhũn và sặc mùi rượu. Dcm, tao điên, tính để nàng đó, quay ra đập thêm vài gậy cho chết tml kia nhưng thấy Long ca đang tra khảo con cặc gì đó nên tao lại thôi.

    Xốc nách nàng, tao kéo nàng ra khỏi xe rồi cõng nàng vào phòng khách đặt nàng nằm xuống bộ ghế sofa rồi tao lại chạy ra ngoài.

    - Dcmm. Mày đã đưa Lin đi đâu?
    - Tôi xin lỗi anh. Lin mệt, tôi chỉ đưa Lin về thôi.
    - Dmm. Mày đưa Lin về, tại sao mày không đưa Lin đi về nhà luôn? MÀY ĐÃ ĐƯA LIN ĐI ĐÂU? MÀY ĐÃ LÀM GÌ LIN???

    BỘP BỘP BỘP. Tao đang tra hỏi thằng ml kia thì Long ca bonus thêm 3 phát vào thẳng mặt nó. Nó choáng váng, máu mê be bét. Vừa lau máu trên khóe miệng hắn vừa trả lời.

    - Tôi đưa Lin về nhà tôi, vừa về đến nhà tôi thì anh ... (anh họ nàng) gọi. Tôi xin lỗi hai anh. Tôi chưa làm gì Lin cả. Tôi xin lỗi. Tôi không biết Lin là người nhà mình.

    Dcm, nếu hôm nay Lin không phải là Lin mà là một em nhân viên thấp cổ bé họng bình thường, không quen tới sếp nọ sếp kia thì giờ chắc đã nát bét với thằng chó đó rồi. Nghiệt ngã!!!

    Cảm thấy đánh nó đã đủ. Tao và Long ca thống nhất tạm thời thả cho nó về. Tao lùi xe ra để nó đi về. Cất xe xong tao vào nhà nàng. Long ca đang cởi guốc cho nàng. Thấy tay Long ca dính máu tao nói:

    - Anh lên tắm đi. Tay anh đầy máu kìa.
    - Uhm, mi đưa Lin lên phòng cho tau nha.
    - Vâng anh.

    Dcm, Long ca tính cũng cục súc nên chơi 100% tay bo. Tao chỉ đạp và chơi gậy golf nên không bị dính máu của tml. Tao ra khóa cửa ngõ rồi bế nàng lên phòng. Nhìn nàng mà tao xót xa. Đặt nàng xuống giường tao lay lay người nàng rồi hỏi:

    - Em. Em.

    Nàng vẫn còn say nên không trả lời. Tao ra bathroom lấy cái khăn mặt dấp ít nước nóng rồi vào lau mặt, lau cổ cho nàng. Long ca tắm xong chạy xuống hỏi han tình hình em gái. Thấy tao đang thay quần áo, và lấy nước nóng lau người cho nàng, Long ca nói:

    - Mi chăm nó cho tau nha. Tau lên ngủ trước.
    - Rồi, anh ngủ đi.

    Sau khi tao lột bộ áo dài ra và còn lau thêm một lượt nước ấm thì nàng mới bắt đầu tỉnh. Áo vú của nàng xộc xệch. Chiếc quần silip Triump tím biếc nàng mặt cả ngày giờ đã bay mùi nước hoa. Tóc tai của nàng bung ra bườm xườm... Tất cả nhìn tệ vô cùng. Chỉ có khuôn mặt của nàng là vẫn còn xinh và sang như cũ với sóng mũi cao và đôi cánh mũi thon gọn hít thở phập phù. Nhìn nàng thánh thiện mà dcm thằng chó nó lỡ lòng nào???

    Dccm, thằng già nó nói nó chưa làm được gì nàng. Nhưng đấy chỉ là nó nói, còn thật hay không thì giờ vạch quần silip nàng ra tao mới biết được. Một ngày cuối năm mệt mỏi!!!
    Như lời tml kia đã khai với tao và cả Long ca thì nó vẫn chưa làm gì hại nàng. Thế nhưng bộ dạng của nàng lúc này lại làm tao thấy lo lắng hoang mang. Dcmn, vừa cởi đồ ra cho nàng mà tao vừa thấy căm phẫn cực độ trong lòng.

    Áo vú của nàng xộc xệch, còn chiếc quần lót Triump tím biếc nàng mặc sáng nay giờ đã bay mùi nước hoa. Tóc tai của nàng bung ra bườm xườm... Tất cả nhìn tệ vô cùng. Riêng chỉ còn mỗi khuôn mặt của nàng với những đường nét rõ ràng là vẫn còn xinh và sang như cũ.
    Tao vẫn cặm cụi lấy khăn vắt nước rồi lại lau mặt lau cổ cho nàng. Còn nàng thì vẫn say sưa và thở đều đều. Lau xong một lượt, tao lại chạy ra bathroom lấy thêm một chậu nước ấm rồi lại rấp ướt khăn tắm của nàng lau lại toàn bộ cơ thể cho nàng thêm một lần nữa. Trên cái cơ thể trắng nõn và đẹp đến lao lòng ấy chỉ còn duy nhất chiếc quần lót tím là tao vẫn còn chưa dám lột ra khỏi nàng. Còn lại tao lột ra hết.

    Vừa lau cho nàng tao vừa điên máu. Đưa khăn tới đâu tao tưởng tượng ra cái điều tồi tệ nhất mà tml kia đã làm với nàng tới đó.
    Mặt nàng, trán nàng, cổ nàng. Dcmn, tao tự hỏi "nó đã làm gì với khuôn mặt này". Ngắm nghía, vuốt ve, hôn hít hay làm gì nữa???
    Vú nàng, bụng nàng, nách nàng. Tao lại tự hỏi "nó đã làm gì cái cơ thể ấy của nàng". Bú mút, liếm láp, ôm ấp hay là còn gì nữa không???
    Tao đau và không dám nghĩ gì thêm nữa. Và thật sự, giờ tao sợ lắm khi tao lột nốt cái quần lót tím kia của nàng ra, nếu trong quần lót là một cái lồn sưng lên đỏ au, còn đáy quần lót ngấm đầy dịch trắng thì không biết rồi tao có còn chịu đựng được và yêu nàng nữa hay không?!?!?
    Nếu như thằng kia nó đã địt nàng thì liệu tao có dễ dàng "bàng quang" và coi mọi chuyện như "không có gì" để yêu nàng tiếp??? Hay sẽ để lại những "vết thương lòng" cho tao trong suốt tháng ngày còn lại tao sống bên nàng??? Cảm giác dày vò chưa bao giờ lớn được hơn lúc này, mấy tml ạ!!!

    Nàng không có tội, cái tội duy nhất của nàng là quá chủ quan. Nàng quá vô tư khi đã nghĩ rằng nàng nói với hắn nàng yêu tao rồi thì hắn sẽ không làm phiền nàng nữa. Và rồi một hai cốc bia vui vẻ chắc là cũng "chả làm sao" vì nàng còn có tao đi đến đón cơ mà. Haizzz

    Nhìn nàng bây giờ tao biết chắc chắn sẽ không đơn thuần chỉ là rượu bia quá chén, mà là nàng đã bị nó chơi thuốc. Nhưng chỉ thuốc mê!!!

    Nàng cựa quậy mình rồi lại ngủ tiếp. Sau khi được tao lau mặt và vén gọn lại tóc tai thì nàng lại trở về xinh như cũ. Em của ngày hôm qua. Đẹp lắm. Có điều người nàng lúc này không thơm như trước.

    Tao tính đắp thêm cái chăn cho nàng rồi leo lên giường để nằm cạnh nàng thì Long ca mở cửa gọi tao:

    - Chou. Lên phòng tau nọi. Ok anh.

    Đắp chăn cho nàng xong, nhìn nàng âu iếm tao nghĩ một mình "Đưa được nàng về là may lắm rồi. Sẽ chỉ có một lần này thôi, sẽ không bao giờ có lần sau nữa. Dù có chuyện gì xảy ra, anh cũng vẫn mãi bên em và sẽ bảo vệ cho em", rồi tao hôn lên trán nàng. Tao khựng người lại. Mùi này, mùi này mùi gì. Không chỉ có mùi bia rượu, mà còn cả mùi thuốc lá. Không. Đúng. Dcm, mặc dù tao đã lau nước cho nàng nhưng cái mùi ấy vẫn còn khá nồng. Dcm. Vậy là thằng chó nó đã...

    Tao kéo chăn xuống, rê mũi dọc từ miệng nàng cho xuống tới vú. Tao ngửi núm vú bên này rồi lại ngửi sang núm vú bên kia. Dccm, thằng chó nó đã ngậm miệng vào vú của nàng. Tao chua chát. Xót xa. Thù hận. Hai bầu ngực nàng sặc mùi thuốc lá đàn ông. Đau!!! Ngày mai nhất định tao sẽ gặp mày. Thằng chó. Tao tự nhủ.

    Nàng vẫn nằm im và thở đều đều. Tao đau tới tận xương tủy. Cảm giác này sẽ mãi không bao giờ tao có thể quên đi. Tao luồn tay vào bên trong quần lót của nàng rồi đưa ngón giữa móc ngược vào trong. Nàng khẽ cựa mình rồi lại tiếp tục nằm im và thở đều đều. Lồn nàng vẫn khô. Ơn trời...

    Tao lật chăn ra, lột hẳn quần lót ra khỏi chân nàng rồi đưa đáy quần lên và ngắm nghía. Không có gì. Chỉ có một hai cọng lông, chắc là lông lồn của nàng dính vào. Mùi nước hoa lồn thoang thoảng bay ngang qua mũi của tao. Vậy là... tao thấy như mình đang được an ủi phần nào. Và giờ, tao sẽ cúi xuống để ngửi lồn nàng, nếu như chỉ có "mùi lồn" hoặc mùi nước hoa quen thuộc của nàng mà không có thêm bất cứ mùi gì như mùi thuốc lá, hay mùi tanh tanh thì tao thật lòng ơn giời thêm lần thứ hai.

    Nàng vẫn nằm im mặc cho tao đắp rồi lại lật chăn, ngay cả khi tao lột sạch quần áo nàng ra, nàng cũng chẳng còn ý thức để mà phản kháng, dù cho chỉ là yếu ớt. Dcm, tối nay, nếu như tao không tìm được nàng về thì rồi không biết mọi chuyện nó sẽ tệ đến mức nào khi nàng ở cùng với thằng chó kia.

    Tao xuống cuối giường, kéo chân nàng sang hai bên rồi đẩy ngược lên để cho lồn nàng lộ ra. Đám lông đen nhánh bám quanh hai bên mép lồn quyến rũ. Lồn nàng vẫn còn phảng phất hương thơm loại nước hoa lồn nàng vẫn hay dùng. Tao ngắm nghía rồi hi vọng. Hi vọng sẽ chỉ có những mùi đó. "Mùi ngái của lồn" và thêm "chỉ mùi nước hoa", xin đừng có thêm bất kể một mùi gì nữa.

    Mũi tao chạm tới lồn nàng. Ơn giời lần 3. Thơm phức, cả một ngày dài mà lồn của nàng vẫn còn mùi thơm. Nhưng việc đó không quan trọng bằng lồn nàng không mùi thuốc lá hoặc mùi tinh trùng. Tao sung sướng, vạch hẳn hai mép lồn ra liếm thêm hơn chục phát nữa. Nàng vẫn nằm im. Buồi tao cứng ngắc. Tao tính thử hiếp dâm nàng. Nhưng thôi. Nàng đã về đây, và là của tao, giờ nàng đang mệt. Từ nay nghỉ tết sẽ còn rất nhiều thời gian với nàng . Tao kéo chăn lại cho nàng rồi lên tầng 5. Long ca hỏi tao:

    - Lin sao rồi.
    - Ổn rồi anh ạ.
    - Uhm, mi ngồi đây tau nói chuyện.
    - Anh chờ em về nhà tắm rửa cái đã xong rồi em sang.
    - Ok. Mi cứ về đi tau đợi.
    - Mà anh uống tí không anh?
    - Được, xong mi sang đây. Tau làm tí đồ tau với mi uống.
    - Ok anh.

    Tắm rửa xong tao sang nhà nàng, lên phòng ngồi cùng Long ca. Long ca rót rượu rồi nói:

    - Chou. Mi có yêu em gái tau thật lòng không?
    - Sao anh lại hỏi em thế? Em sẽ lấy Lin làm vợ.
    - Uhm. Vậy tau yên tâm rồi. Nhìn mi chăm sóc cho nó tau cũng hiểu được điều đó. Cảm ơn mi nha. Qua tết tau đi Úc, mọi việc ở nhà có mi tau cũng yên tâm hơn. Nếu hắn (Lin) mà lấy được mi thì tau không phải suy nghĩ chi nựa.

    Tao không nói gì mà cầm chén rượu cạch với Long ca rồi uống cạn ly. Long ca nói tiếp:

    - Chuyện ngày hôm nay, theo mi có nên nói cho hắn (Lin) biết không?
    - Theo anh thì sao?
    - Theo tao không nói tốt hơn. Mi thấy sao?
    - Em cũng nghĩ vậy. Mọi chuyện cũng may chưa quá nghiêm trọng, vậy nên tốt nhất chỉ nên có anh em mình biết thôi anh.

    Thấy lời tao nói chính hợp ý mình nên Long ca vui lắm. Tao với Long ca quất hết một chai Chivas 21, vẫn chưa thấy đủ, Long ca lại lôi ra thêm chai nữa, hai anh em ngồi lốc hết nửa chai thì ngà ngà say. Tao bảo Long ca:

    - Anh ngủ 1 mình đi nhé. Em xuống ngủ cùng với Lin.
    - Uhm. Mi làm chi làm. Mốt tau đi rồi, đừng có làm khổ em tau là được.

    Tao phê, cộng với lúc tối đợi chờ sốt ruột vì nàng và cả tung chưởng đánh tml kia nên giờ này cũng cực mệt. Thế nên ngả lưng xuống nằm cạnh nàng tao gáy o o một mạch tới 7 giờ sáng. Mở mắt ra thấy nàng đang ngồi soi gương. Nàng vừa tắm xong. Lại xinh mất rồi. Không biết nàng có nhớ được tí nào những chuyện đã xảy ra tối qua không. Tao nhìn nàng và tự hỏi. Quay lại thấy tao nhìn nàng. Nàng hỏi tao:

    - Ủa, anh dậy hồi nào mà nằm nhìn em hoài vầy?
    - Em dậy lâu chưa.
    - Em dậy cả tiếng lận rùi á. Thấy anh ngủ say nên em honggg gọi. Hum qua anh đón em về lúc nào, em hông có bít gì lun. Ủa mờ, sao hum qua anh cởi quần áo em ra làm chi vầy? Hiiii.

    Tao chột dạ, đéo biết nàng đang hồi tưởng lại chuyện đêm qua hay do sáng nay thức giấc nàng thấy mình đang ở truồng nên nàng hỏi thế. Nếu nàng đang hồi tưởng lại đêm qua thì đéo biết nàng đang nói lúc tao lột đồ nàng hay là lúc tml kia nó lột đồ nàng. Vl thật . Tao trêu:

    - Thế lúc anh lột đồ ra em có biết gì không đấy?
    - Em cũng mơ màng mơ màng thui á. Nhưng bit anh làm gì rùi đó. Hiiii.

    Dcm, chột dạ lần 2.

    - Anh làm gì? Vì lúc đó anh cũng say nên anh không nhớ.
    - Không nhớ thiệt hông, hay là giả bộ hông nhớ?
    - Anh không nhớ thật.
    - Hiiii. Giỡn vầy, lúc anh lau người cho em em cũng bit nhưng mờ nó cứ mơ màng sao á. Hiiii.

    Dcm, nhẹ cả người. Tao trêu nàng:

    - Sáng qua đi làm anh bảo tối về em mặc áo dài cho anh... em nhớ không?
    - Xùy. Vừa mới sáng ra. Hiiii.
    - Đi mà.
    - Nhưng mừ... bộ áo dài hum qua dơ rùi còn đâu. Để mai nhe.
    - Okie. Bây giờ cho anh ấy không áo dài nhé.
    - Thui. Giờ còn bao nhiu việc nè. Dọn dẹp nhà cửa, mua đồ ngày tết nữa nè anh. Mà anh hông về đi, xem mẹ anh có kiu chở mẹ đi mua gì hông.

    ...

    9 giờ sáng. Nàng nhắn cho tao "Anh có busy hông, sang đưa em đi mua đồ chút xíu được hông". Dcm, mẹ tao nhờ gì tao còn cù nhầy, chứ nàng gọi phát tao phi như điên lên trần leo sang nhà nàng gấp - luôn và ngay.

    - Đi đâu?
    - Đưa em ra Phố Trần Xuân Soạn em xem có bộ áo dài nào đẹp, em mua mặc tết này nhe. Được hông.
    - Đưa đi mua rồi về có mặc cho anh... không?
    - Trời. Gì cũng đòi công hết trơn.
    - Có cho không? Không thì thôi.
    - Hông.
    - Không thì đi về.
    - Thui ở lại đi. Đi mừ. Hiiii. Biết người ta có bao giờ từ chối gì đâu. Hiii.

    Vậy là hôm đó và cả những ngày nghỉ tết năm ấy của tao với nàng ..........................
    Hết tết, tao cùng với nàng đi làm trở lại. Tao cùng trưởng bản đang đi chúc tết các phòng ban trong tập đoàn, thì nàng nhắn tin cho tao.

    "Anh, chuyện hôm phòng em đi hát là sao vầy anh? Sao anh hông nói gì hết trơn với em là sao? Mấy người nói lão ... nghỉ việc vì em là sao anh?"
    Hết tết, tao và nàng đi làm trở lại. Khi tao đang cùng trưởng bản chúc tết các sếp tập đoàn thì nàng nhắn tin cho tao:

    "Anh, chuyện hôm phòng em đi hát trước tết là sao vầy anh? Mọi người hỏi em quá trời mà em hông có bit chuyện gì hết trơn? Mấy người nói lão ... nghỉ việc vì em, là sao vầy anh?"

    Thôi xong. Vậy là hôm nay đến bank mọi người đã hỏi chuyện nàng. Dcm. Dở hơi thật sự. Làm tao đọc tin nhắn xong, phải ngồi suy nghĩ một lúc để xem vụ này xử lý làm sao cho nó gọn gàng. Tưởng là đã qua mẹ rồi. Không muốn nhắc lại.

    Thật lòng, một nửa tao rất muốn hỏi nàng rằng “Em có nhớ hôm đó tml kia nó đã làm gì em không?”, tao muốn biết thật sự, vì tao yêu nàng và tao cũng như một người bình thường, yêu nhau ít nhiều ai chẳng có tí máu ghen và tính tò mò. Nhưng một nửa tao lại muốn giấu nhẹm luôn cái chuyện đó đi như tao đã từng bàn bạc với cả Long ca. Bởi vì tao sợ nàng sẽ tổn thương nếu như nàng biết chuyện đó. Tao tính: "Thôi, cái gì đã qua thì cho nó qua". Vì tính tao rất rõ ràng, nếu như nàng biết mà nàng giấu tao thì sẽ to tội, còn nếu nàng mà không biết, thì thôi, coi như nàng chẳng có tội tình gì.

    Mà cái dcm, đang yên đang lành, mấy người làm cùng với nàng cũng thật duyên dáng lắm cơ. Chuyện bị hấp diêm hay ho lắm sao mà mới gặp nhau đầu năm đã nhao nhao lên hỏi han nàng. Cứ như mấy tml member của XAM đóng giả trà trộn vào trong phòng nàng để hack info. Không biết có đứa mõm vâu nào hỏi nàng kiểu như “Đã bị địt chưa, Lin ơi ơi đã bị địt chưa, Lin mà nói chưa bị địt thì hơi bị phí và vô lý lắm đó nha Lin” không nữa. Bệnh hoạn vl. Quá buồn với hội chị em thiện lành!!!

    Tao nhắn lại trấn an nàng:

    "Chuyện hôm đó cũng chẳng có gì. Nếu mọi người hỏi, em cứ nói: 'Từ quán hát ra em về nhà luôn, nhưng do điện thoại tắt chuông nên em không biết người yêu em gọi'. Em chỉ cần nói vậy thôi nhé".

    "Trời, hông có gì là hông có gì như nào? Hum đó anh đón em mừ. Sao giờ lại nói anh hông gọi được cho em? Huhuhu".

    "Em cứ nói như anh dặn. Chiều anh sẽ lên đón em sớm, đứng chờ em ở dưới sảnh, rồi mọi người sẽ không hỏi em chuyện này nữa đâu".

    "Anh nói em nghe qua loa chuyện ngày hum đó là như nào có được hông? Còn chuyện anh ... giám đốc chi nhánh Hưng Yên nghỉ việc nữa á, là sao anh? Sao lại liên quan tới em? Em hông hỉu gì hết trơn thiệt lun á".

    "Thôi, để tối về nhà. Việc ông kia, ai hỏi em cứ nói 'em không rõ'. Vậy thôi. Tối về anh sẽ nói cho em nghe. Yên tâm, không có gì cả. Cứ làm như lời anh nói. Nhé. Anh đang bận".

    "Dạ. Huuu"

    ...

    Buổi trưa, tao đang chuẩn bị dẫn mấy con mái cùng phòng đi ăn thì nàng gọi tao.

    - Anh. Anh được nghỉ chưa? Lát ăn trưa xong, phòng em đi lễ đầu năm nhưng em hông đi. Giờ anh lên đón em về được hông?

    Tao đoán chắc nàng sốt ruột vì chuyện trước tết của nàng nên nàng từ chối đi lễ cùng với mọi người để về gặp tao sớm hơn nghe chuyện. Khổ thân. Tao trả lời nàng:

    - Anh định đi ăn, nhưng em nghỉ chiều thì thôi, để anh lên đón em luôn xong anh với em đi ăn cái gì rồi về.
    - Vâng. Em chờ anh dưới sảnh nhe.
    - Okie.

    Tắt máy, tao đánh xe ra khỏi cơ quan và lên thẳng bank đón nàng, để lại sau lưng bao tiếng sụt sịt xen lẫn những câu chửi thề của bọn con gái cùng phòng

    Bank ngày đầu năm không những tấp nập mà còn ngập tràn không khí mùa xuân. Gái bank đã ngon, đã thế nay còn mặc đồ không cần phong cách (free style), vào bank lúc này mà giống như đi lạc vào sàn diễn thời trang ở Milano. Em nào nhìn cũng mướt mắt vô cùng, mông đánh tanh tách, vú nẩy tưng tưng, lưng đi ưỡn ẹo, trẹo mẹ nó mắt mấy thằng mê gái như tao. Dcm. Tao thì đéo biết tâm hồn các em đẹp xấu ra sao, nhưng cứ thấy xinh là tao thích trước cái đã . Và nàng của tao hôm nay cũng không ngoại lệ. Nàng mặc váy trắng, ngắn hơn thường ngày, chân mang đôi giày gót cao phải hơn chục xen ti mét, nhìn đôi chân ấy làm tao lại thấy thổn thức trong lòng. Sáng nay lúc nàng xuống xe, nhìn nàng đi vào trong bank, hai chân thoăn thoắt, như đi catwalk trên sàn, tao đã nghĩ "nàng mặc thế kia, chẳng may thằng nào cúi xuống buộc cái dây giầy khéo nó nhìn thấy cả quần silip của nàng, ôi cái quần trắng mình hít bao ngày...". Xót!!!

    Tao đến, thấy cơ quan nàng đang đứng dàn thành hàng ngang chụp ảnh cùng nhau. Sau kiểu tập thể, các nhóm rủ nhau tách ra chụp lẻ. Thấy nàng đang mải tạo dáng cùng với mọi người nên tao không gọi. Nhìn nàng nổi thật. Bảo sao đàn ông thấy cứ sán vào. Vừa quan sát nàng tao vừa nghĩ đểu , Dm, đi làm nhí nha nhí nhảnh như con... cá cảnh, thế mà đêm về cưỡi ngựa lắc hông, chổng mông kiểu chó, phê không chịu được. Còn cái miệng kia, nàng cười xinh hệt như hoa thế mà lên giường ngậm cu mình mút không rơi rớt một giọt nào. Tội lỗi quá đi nàng hỡi.
    Nàng đang bắn tim tạo dáng thì liếc thấy tao. Nàng vẫy vẫy tay nhưng tao xua đi ra hiệu "cứ chụp tiếp đi" rồi lại kéo kính xe lên và ngồi quan sát. Bỗng nhiên từ đâu lòi ra 2 tml tới gần chỗ nàng rồi kéo nàng vào chụp chung. Hai thằng hai bên, thằng thì đứng tấn, thằng thì ưỡn ngực giơ Like, để nàng đứng giữa. Dcm, tao tính nhảy ra khỏi xe, phi vào đứng bên cạnh nàng giơ ngón tay thối. Kiêng chụp 3 đấy 2 tml, để tao đứng vào cho nó phong thủy. Nhưng thôi . Dcm, chắc thấy gái xinh nên xin chụp cùng mấy cái để tối nay về thủ dâm, à nhầm up face lòe bạn lòe bè. Tao ngồi trong xe lầm bầm: "Sống ảo vl, dcm 2 thằng chúng mày, tối mà up face nhớ tag cả bố mày vào".

    Chụp xong nàng ra chỗ tao đang đợi, mở cửa chui tọt lên xe, để lại mấy anh đồng nghiệp ngơ ngác đứng nhìn. Làm tao hãnh diện vãi cặc. Không lẽ trời lạnh tao lại hạ mẹ nó hết cả 4 kính xuống kéo đầu nàng vào hôn nàng một phát cho chúng nó vỡ mộng đầu xuân. Tao trêu nàng.

    - Nhiều fan hâm hộ nhỉ.
    - Hiiiii. Sao nhiều bằng anh. Hiiii. Giờ ăn gì anh?
    - Em thích ăn gì.
    - Tùy anh đó. Anh ăn cái gì em ăn cái đó. À mà anh. Chuyện hôm trước tết là như nào vầy?
    - Chuyện đó để về anh nói.
    - Chiều anh có đến cơ quan nữa hông?
    - Thôi, chiều anh nghỉ ở nhà cùng với em luôn.
    - Thích nhỉ. Hiiii.

    Ăn xong tao đưa nàng về rồi lên phòng nàng tính ngủ một giấc. Mấy ngày nghỉ tết ngủ trưa quen mẹ nó rồi, nên giờ cơm xong díp hết cả mắt. Nàng thì sạch sẽ, bữa nào ăn xong cũng phải đánh răng, rửa mặt, rửa đít, rửa lồn, nên tao đang lơ mơ ngủ thì nàng mới leo lên giường. Chui vào trong chăn nàng đánh thức tao:

    - Anh.
    - Ơi.
    - Ngủ hả?
    - Ừ.
    - Trời, kỳ vầy. Dậy nói em nghe.
    - Chuyện gì.
    - Chuyện trước tết đó.
    - Chuyện đấy cò gì đâu, lúc nào nói chả được.
    - Hông, em thấy có cái gì đó sai sai. Anh dậy nói em nghe đi.

    Giờ nói gì. Tao nằm nghĩ rồi lại quay sang ôm nàng.

    - Thôi em ngủ đi. Ngủ dậy nói. Anh buồn ngủ quá.
    - Anh mừ hông nói em ngủ làm sao. Anh. Dậy đi. Dậy nói em nghe.

    Tao hỏi nàng:

    - Hôm đó ai đưa em về, em có biết không?
    - Thì mấy người đưa em xuống rồi anh đón em mừ.
    - Không phải, hôm đó anh đi chúc tết chú X phó tổng và anh trưởng bản xong rồi anh qua phòng hát để đón em luôn.
    - Rùi sao nữa anh?
    - Nhưng khi anh tới chờ mãi không thấy em đâu, nên anh mới hỏi cái chị cùng phòng với em.
    - Vầy ai đã đưa em về?
    - Ông ... CN HY.
    - Trời đất. Vầy sao lúc anh tới đó anh hông điện thoại cho em.
    - Anh qua hơi sớm nên anh ngồi dưới đợi em. Đến quá giờ hẹn không thấy em xuống anh mới gọi em. Nhưng không thấy em nghe máy.
    - Vậy rùi sao nữa. Huuuu. Mấy giờ em về tới nhà anh có bít hông?

    Tao nghĩ ngợi, không biết có nên nói hết mọi chuyện ra không. Nếu không thì giờ phải nói dối nàng thế nào cho nó hợp lý.

    - Anh về thì thấy em trên phòng rồi.
    - Vầy là ông ... đã đưa em về nhà sao?
    - Uhm.
    - Vầy mừ em vẫn cứ nghĩ mình đã lên xe của anh.

    Vậy là nàng không biết gì từ lúc rời khỏi phòng hát luôn rồi. Coi như mọi chuyện đúng như tao nói với nàng. Tao hỏi tiếp:

    - Lúc ở nhà hàng em uống nhiều không?
    - Anh nói lúc đi ăn đó hả?
    - Ừ.
    - Em uống ít mừ. Để em nhớ lại xem nào. 1,.. 2... hai cốc bia tươi, rùi, em chỉ uống có đúng hai cốc bia thui á. Xong rùi em ngồi ăn đồ mà hông uống thêm cốc nào nữa lun.

    Dcm, hai cốc với nàng thì làm gì say. Nàng theo chân tao đu đưa đã quá nhiều rồi nên tao nắm rõ. Nhiều thì đúng nàng không uống được, nhưng tầm hai cốc thì nàng vẫn tỉnh bình thường. Thậm chí tao còn thấy nàng hưng phấn và tỉnh táo hơn.Vậy là đoạn này vẫn chưa có vấn đề gì. Tao hỏi thêm:

    - Thế ai rót bia?
    - Quán có phục vụ mà anh.
    - Ai cầm bia chia cho mọi người.
    - Em cũng hông nhớ. Nhưng cốc bia đầu và cốc thứ 2 thì ai cũng có hết trơn. Chỉ từ cốc bia thứ 3 trở đi thì mới người có người hông thui á.
    - Có ai tới mời bia riêng em không?
    - Dạ hông.
    - Uhm.
    - Nhưng sao vầy anh?

    Tao nói dối nàng.

    - Vì lúc anh về đến nhà anh thấy em đang rất say.
    - À, tại lên quán hát em có uống nữa.
    - Nhiều không?
    - Để em nhớ lại đã nhe.
    Nàng nằm ngửa mặt lên trời, nhìn lên trần nhà nhẩm nhẩm một mình trong miệng rồi quay sang trả lời tao.

    - Vô phòng ngồi hát em uống 1 chai nước suối. Xong rùi em ngồi ăn hoa quả và nghe mọi người hát thui.

    Dcm, chẳng nhẽ nó bơm thuốc vào hoa quả rồi đưa cho nàng??? Làm thế cũng khó đâu phải dễ gì.

    -À, em nhớ ra rùi. Hình như là... hình như là tới bài em hát, mọi người vỗ tay. Lúc em hát xong mọi người cùng uống hết cốc nhưng em chỉ uống có một phần hai ly bia thôi á.
    - Xong rồi em thấy mệt luôn phải không?
    - Hông anh. Để em nhớ lại.
    - Uhm.

    Nàng lại ngửa mặt lên trần lẩm nhẩm. "Hát xong, ... hát xong".

    - Anh.
    - Uhm, sao?
    - Sau đó lão ... giám đốc CN H/Y tới chỗ em ngồi rồi nói "ai hát xong cũng đều phải uống hết cốc Lin nha".
    - Thế em có uống hết không?
    - Em thấy mọi người cũng vầy nên em đồng ý uống hết cốc đó. Nhưng do cốc em hông đầy nên lão rót thêm vô cốc của em rồi nói tất cả cổ vũ để cho em uống.

    Rồi. Done. Chỗ bia bonus mà tml kia nó đã rót thêm cho nàng chắc chắn là có vấn đề. Chó chết. Nó đã hại nàng.

    - Sau cốc đó em có uống thêm cốc nào nữa không?
    - Sau cốc đó em phê, em ráng ngồi thêm chút nữa nhưng mừ mệt hông chịu nổi nên em nói mọi người em đi về trước.
    - Thế ai đưa em từ trên phòng hát xuống dưới tầng 1?
    - Mấy bé phòng em.
    - Là những ai, em nhớ không?
    - Em mệt, nên hông nhớ nổi ai lun. Chỉ nhớ xuống tới tầng 1 thì em lên xe anh chở về lun.

    Dcm, nghe nàng tường thuật mà máu trong cơ thể tao nó lại sục sôi. Điên đéo tả nổi. Vậy là nàng leo lên xe tml kia mà vẫn cứ tưởng là lên xe tao. Tao hỏi nàng tiếp.

    - Thế lúc em về tới nhà, em có nhớ em lên trên phòng bằng cách nào không?
    - Em hông bít gì, chỉ thấy mơ màng ai đó dìu em vô phòng, rùi đóng cửa lại và tắt bóng đèn giùm em.

    Dcm, tao đéo làm thế. Điên rồi. Chắc chắn những thứ nàng đang nhớ lại là đã xảy ra ở nhà tml kia. Nói xong nàng lại hỏi tao:

    - Vầy khi anh về, anh có lên phòng em hông?
    - Anh có.
    - Vầy là em vẫn còn nhớ mang máng, hiii.
    - Đố em nhớ nổi hôm đấy anh đã làm gì cho em.
    - Anh cởi quần áo cho em? Đúng hông?

    Đau lòng. Tao cởi đồ nàng, tml kia chắc chắn nó cũng đã cởi đồ của nàng. Nhưng cũng có thể những việc xảy ra hôm đó nó đang hiện về trong nàng không theo tuần tự. Vậy, còn có chuyện gì xảy ra với nàng hôm đó nữa không?

    - Đúng, anh cởi đồ lau người cho em.
    - Anh còn làm gì nữa hông khai mau!!!
    - Anh không.
    - Nè nè, em hông tỉnh táo nhưng mừ mơ màng em vẫn mang máng đó nhe. Anh còn... hun ngực em nữa đúng hông?

    Dcm, toi rồi. Tao chỉ ngửi hai núm vú của nàng khi tao phát hiện thấy mùi thuốc lá. Chứ hôn ngực nàng thì hôm đó... tao không. Dcm chó chết. Có điều nàng vẫn vô tư không nghĩ tml kia nó dám làm thế với nàng. Vẫn biết nàng chẳng có tội tình gì trong việc tối ngày hôm đó nhưng sao tao vẫn thấy buồn. Nỗi buồn khủng khiếp. Tao không trả lời. Nàng nhéo hông tao:

    - Đúng hông?
    - Hôn có tí. Nhưng còn việc nữa. Đố em nhớ nổi.

    Tao muốn biết thêm tml kia nó còn làm gì nữa không nên phủ đầu vậy. Nàng đấm ngực tao.

    - Thui hông nói nữa. Mắc cỡ lắm lun. Hiii. Thấy người ta say hông thương thì thui, còn lỡ dở trò dê già người ta. Hiiii
    - Thì tại thấy em đang say mà vẫn còn xinh quá mà. He he.

    Dcm, cười trong nước mắt.

    - Mà nè. Hum đó anh hun có thấy cái mùi gì gì hông đó.
    - Cái mùi gì gì là cái mùi gì? Em muốn hỏi anh mùi gì? Mùi ở chỗ nào?
    - Chỗ đó đó. Hiii.

    Hôm đó, tao cũng có liếm lồn nàng một lúc thì phải. Đúng. Tao có liếm.

    - Thơm, của em lúc nào cũng thơm.
    - Trời đất, khó chịu. Người ta đã bảo thui mừ, em mợt. Để hum khác đi mà cứ cố tình dí miệng vô đó. Vừa mợt vừa sợ lúc đó nó hông có thơm. Hiii.

    Ôi dcm, lúc tao liếm nàng, nàng có phản ứng con cặc gì đâu. Chẳng lẽ nàng nhầm? Hay là nàng phản ứng khi cái thằng kia đưa lưỡi liếm nàng??? Mọi chuyện dường như tệ hơn tao nghĩ. Dcmn.

    - Nói rồi. Nhìn em đẹp quá, lại còn thơm nữa nên anh mới liếm. Mà anh chỉ liếm thôi mà.
    - Chỉ liếm thôi mà. Điêu tàn hông á. Thế anh còn chọt ngón tay vô trỏng làm chi? Hiii. Mà còn đúng lúc người ta đang nằm úp nữa. Vô duyn. Đồ vô duyn. Dám nhìn lỗ ... đít người ta. Hiii.

    Thôi xong. Vậy là tml kia nó còn cho cả ngón tay vào trong lồn nàng. Cái lồn xinh đẹp thơm phức của nàng tưởng rằng mãi mãi, vĩnh viễn chỉ thuộc về tao vậy mà tại sao... Còn cái lỗ nhị, từ khi yêu nàng tao chưa một lần được nhìn ngắm kĩ vậy mà... Dcm. Thằng chó bỉ ổi hơn người.

    Tao nằm cạnh nàng mà buồn khủng khiếp, chẳng muốn và cũng không dám hỏi nàng thêm chuyện gì nữa. Buồn thấu tim. Thương nàng, nhưng cũng buồn cho chính mình!!!

    Tao nằm tự kỷ một lúc thì mới nhớ ra đang nằm cạnh nàng. Đưa mắt nhìn xuống thấy nàng rúc vào ngực tao ngủ mẹ nó từ bao giờ. Hơi thở nàng vẫn đều đêu. Nhìn nàng yêu chết luôn được. Vẻ đẹp khó cưỡng của một hotgirl.

    Nằm hơn một tiếng mà tao đéo ngủ nổi luôn. Đang nằm suy nghĩ miên man thì anh trưởng bản alo làm nàng thức giấc:

    - Anh.
    - Chú về rồi à?
    - Vâng. Em mệt quá nên về nhà ngủ.
    - Ờ, chuẩn bị tinh thần, 6h30p tối anh em hẹn nhau ở bên Long Biên chú nhé.
    - Vụ gì thế anh?
    - Vợ chồng chị đẹp và cả "bé mèo của chú" vừa mới lên thăm. Mời cả ban mình tối nay mở tiệc khai xuân. Đi chứ.

    Tao đang chán nản đến vcl. Giờ đi ăn uống khác gì nhai ngói. Nãy giờ nàng nằm hóng hớt chắc là nghe thấy câu được câu không, chắc cũng sốt lên sình sịch khi nghe thấy tên bé mèo.

    - Vâng anh. Tối em có mặt.
    - Thế chú qua đón bé mèo luôn nhé.
    - Có gì em nhắn anh sau.

    Chờ tao tắt máy nàng hỏi:

    - Anh lại đi à.
    - Không, tối cơ.
    - Mấy giờ anh đi.
    - Khoảng 6 giờ kém.

    Nàng nhìn đồng hồ. Mới có 4 giờ. Nàng đưa tay xuống nắm lấy chim tao rồi xóc nhè nhẹ. Tao hỏi nàng:

    - Em làm gì thế. Ơ...
    - Hiiii. Em thèm.
    - Thôi, em ngủ tiếp đi. Anh đi ăn về thì chúng mình ấy.

    Tao giờ đang buồn, nên cũng không hứng thú lắm. Nàng thì tao đoán chắc cũng chẳng "vật" đến mức đó đâu, nhưng nàng đang muốn vắt kiệt cu tao trước khi thả cho tao đi gặp gỡ bé mèo thì phải.

    - Em mún luôn.

    Tao nâng cằm nàng lên hôn và nghĩ trong đầu anh yêu em còn nhiều hơn em yêu anh đấy nhé. Và tao quyết định.

    - Để tối, giờ nằm lúc nữa chúng mình tắm rửa rồi em đi cùng anh luôn.
    - Nhưng có tiện không?
    - Đại tiện luôn. Hehe.
    - Okie. Hiii.
    - Ơ sao bảo thèm, muốn luôn. Hết thèm rồi à.
    - Hiiii. Tối mới thèm.

    6h45p tối tao dẫn nàng bước lên lầu. Hôm nay nàng mặc cực đẹp. Với chân váy trắng ôm trọn mông nàng và bo xuống tận khuỷu chân. Bên trong áo vest cùng màu là áo trễ ngực màu ghi, ngực nàng lấp ló sexy khủng khiếp. Khi nhân viên quán mở cửa thì tao dắt tay nàng vào, người thì nhìn tao xít xoa ngưỡng mộ, người thì đưa tao ánh mặt lạnh ngắt giận hờn. Đặc biệt "Chồng yêu" chị đẹp đang ngồi kẹp giữa phó tổng và anh trưởng bản dâm tà.

    Tao nhìn trưởng bản cười tủm và nghĩ trong đầu. Đêm nay trưởng bản mà dụ được chị đẹp cho liếm lồn thì em phục ngài sát đất.
    6h45p tối tao dẫn nàng bước lên lầu. Hôm nay nàng mặc cực đẹp. Với chân váy trắng ôm trọn bờ mông tròn trịa, bo quanh cặp đùi dài xuống tới tận khuỷu chân. Bên trong áo vest đồng màu là áo hai dây trễ ngực màu ghi, ngực nàng lấp ló sexy khủng khiếp. Khi em nhân viên mở cửa thì tao dắt tay nàng vào. Mấy ông "cánh hữu" (người trong tập đoàn) nhìn tao xít xoa ngưỡng mộ. Còn "phe cánh tả" (quân nhà chị đẹp), người thì ngạc nhiên, người thì mặt lạnh quay đi sau khi nhìn tao hờn giận.

    Nhìn qua thế trận tao đoán "mọi thứ" tối nay có vẻ đã được sắp xếp đâu vào với đó hết tất cả rồi, khi mà bé mèo đã được sắp xếp ngồi kề "thân mật bên một ghế trống", còn anh rể mèo (chồng yêu chị đẹp) đang bị kẹp bởi phó tổng và anh trưởng bản dâm tà. Duy sự xuất hiện của nàng có lẽ là ngoài dự kiến. Không biết điều này có làm xáo trộn đội hình, và có phá vỡ chiến thuật của phe chị đẹp hay không. Nhưng thôi kệ cái con mẹ, đầu óc của tao giờ đang rối bời nên mặc bọn họ, họ có ngồi xổm hay bò trên mặt bàn hoặc là chồng chuối thì tao cũng địt quan tâm, nay tao đến đây mang theo một tâm trạng buồn, nặng trĩu trong lòng nên cũng chả vui vẻ gì cho lắm. Và việc tao mang theo nàng, nếu như chị đẹp thái độ là tao đứng phắt cmn dậy, dắt tay nàng về.

    Chào mọi người xong, tao dắt tay nàng đi thẳng vào trong rồi kéo cái ghế bên cạnh bé mèo để nàng ngồi xuống. Còn tao tiến thêm vài bước ngồi vào cái ghế bên cạnh chị đẹp, hai bên ổn định đội hình. Phó tổng nhìn tao nháy mắt. Trưởng bản nhìn tao gật đầu. Chị đẹp lộ vẻ ngạc nhiên. Bé mèo quay đi giận dỗi. Còn mỗi "chồng yêu" chị đẹp, đu đưa cặp sừng nhọn hoắt trên đầu (tao tưởng tượng thế) nhìn tao với một ánh mắt đầy tính ôn hòa, đéo buồn đéo vui, đéo thương mà cũng đéo hờn. Bắt tay với chồng chị xong, tao nhìn trưởng bản cười tủm và nghĩ trong đầu: Đêm nay trưởng bản mà dụ thành công chị đẹp "cho liếm lồn cái" thì em quỳ rụp xuống đất lạy ngài!!!

    Cầm chịch buổi tiệc, chị đẹp liên tục chúc rượu cảm ơn tập đoàn đã ưu ái cho chị đẹp suốt một năm qua, tiện thể không quên hỏi luôn phó tổng "big Projects" vẫn đang còn trong trứng nước, năm nay thế nào??? Chú X phó tổng hốt hoảng quay sang hỏi tao:

    - Ai nói mà nó biết cả cái kế hoạch này?

    Tao cười mà đéo biết phải trả lời ông cái gì. Chú X phó tổng thì thầm:

    - Con này ghê thật. Hay nó còn quen cả ông nào trên nữa hả mày???

    Tao nghĩ bụng. Đúng, trên ngài thì chỉ có ông trưởng bản... cấp dưới của ngài mà thôi. Cũng như là chú, chính chú quyền hành còn to hơn cả ông tổng còn gì??? Còn thông tin này nếu như không phải trưởng bản hở ra thì còn có ai vào đây được nữa. Không lẽ là chú??? Tuy nhiên, chắc chắn là nó lộ ra sau một "trận địt tưng bừng" giữa anh trưởng bản và chị đẹp kia. Trả lời chị đẹp, ông chú phó tổng xua tay.

    - Cái dự án đó đã có gì đâu. Mà sao em biết?

    Chị đẹp chỉ mất 1 giây mất nét rồi lại nhanh chóng lấy lại thần thái tự tin.

    - Cũng nhờ các anh đã thương nên em mới nghe phong thanh như thế. Nếu có, anh không được quên em gái đâu nha.

    Không để chú X trở tay, chị đẹp tiếp tục tung đòn:

    - Căn biệt thự bên Long Biên, tiến độ thanh toán đến đâu rồi anh?
    - Cũng hòm hòm rồi. Anh đang xoay nốt ít tiền để nộp thanh toán lần cuối.
    - Chuyện nhỏ mà anh. Chuyện đó anh cứ để em.

    Nói xong chị đẹp quay sang chồng yêu:

    - Anh này, tuần sau hai vợ chồng mình qua căn biệt thự của nhà anh X tham quan nha anh.

    Chú X phấn khởi, nâng ly rượu lên cạch cùng vợ chồng chị đẹp rồi phán:

    - Dự án năm nay không giao cho em thì giao cho ai. Có gì trưởng bản và Chou sẽ lại làm việc trực tiếp với em.

    Trưởng bản nãy giờ ngồi im nghe ngóng tình hình, giờ mới xen vào:

    - Em cứ chăm sóc anh X và Chou thật tốt cho anh. Ha ha ha.

    Tao nghĩ bụng, chăm sóc em "tốt" và chú X "tốt", còn anh thì phải chăm sóc "đặc biệt" đúng ko? Chỉ cần chị đẹp úp cái máng thâm lên mồm 1 đêm thì anh cho cả tập đoàn nằm gọn trong lồn chị đẹp còn buồi gì nữa. Lúc đó em và chú X cũng chỉ là thằng làm thuê cho anh, phỏng???


    Chị đẹp, rất đẹp, nhưng không phải gu của tao nên tao không máu. Chứ nếu tao máu, tao dám chắc rằng tao ăn chị đẹp song song cùng anh trưởng bản được luôn. Thề (phần ngoại truyện tao sẽ kể sau). Bởi tại lúc đó suy nghĩ của tao: Chị đẹp chỉ hợp với ai thích yêu đương kiểu "Remix" như anh trưởng bản mà thôi. Nhưng, sau này sống lâu cùng anh trưởng bản tao mới vỡ ra, nếu quá coi trọng cái gu của mình, vô tình sẽ làm giới hạn bản thân. Bởi cuộc đời này, nhiều khi vui nhộn như bản remix sục sôi, nhưng lại có lúc nhẹ trôi như bản bolero não nề. Và, giữa trăm bề cuộc sống, nếu không muốn bị lạc trôi thì hãy thôi ngay cái gu cố định. Hãy mạnh dạn thay đổi và học lấy cách cân bằng. Phải tự biến mình thành "thợ DJ" cuộc sống, dù tao biết rằng đéo phải thằng nào sinh ra cũng đã có sẵn cái năng khiếu đó trong người, mấy tml ạ. Hãy học và biết thích nghi, và riêng về khoản "ăn tạp" này thì tao công nhận trưởng bản ở một đẳng cấp cực cao mà tao ở thời điểm đó cho tới bây giờ vẫn chưa làm được

    Chị đẹp nhìn anh trưởng bản đĩ thõa rồi lại quay sang nhìn tao đáp lời:

    - Anh X thương em thì em biết quá rõ rồi. Còn Chou... Anh bày em cách "chăm sóc" Chou đi.

    Chị đẹp hỏi anh trưởng bản, nhưng khác buồi gì là hỏi thẳng tao "Chou muốn như nào?". Tao cầm ly rượu cạch với chị đẹp rồi xoáy.

    - Em à, em thì có cái gì đâu. Chỉ cần chị chăm sóc em như anh trưởng bản là tốt lắm rồi, chứ em đâu dám ngang bằng sếp X. Ha ha ha.

    Nói xong tao nhìn chị đẹp rồi lại quay sang nhìn anh trưởng bản mà cười khì khì. Trưởng bản hiểu chuyện, biết tao đang sóc nên tủm tỉm cười rồi lại gật đầu.

    - Chú mày được đấy. Ha ha.

    Tao nghĩ đến cảnh tao và trưởng bản some cùng chị đẹp. Oa... oa... oa, không tệ tí nào . Cái lồn chị đẹp, chồng chị và anh trưởng bản thay nhau chăm sóc hàng ngày hẳn là "từng trải" dài hết cả lồn. Giờ thêm tao nữa, không biết nó sẽ thế nào, cà vạt liệu buộc thắt nút có thừa thịt không, ha ha ha. Nhưng chị đẹp vẫn luôn luôn là chị đẹp trong mọi hoàn cảnh, phản ứng cực nhanh. Chị đẹp nhìn sang bé mèo rồi nói với tao.

    - Chou mà nói thế là phụ lòng chị rồi nha. Chị muốn Chou được chăm sóc đặc biệt mà Chou đâu có nhận đâu. Đúng không? Thôi, chị cảm ơn Chou, năm nay Chou nhớ hỗ trợ chị đẹp nhiều hơn đấy nhé.

    Dcm, chị đẹp cao thủ, thật biết tạo ra cái thế ba càng. Làm tao đéo dám xiên sâu thêm nữa bởi nàng của tao cũng đang ngồi đó theo dõi chuyện này. Nãy giờ nàng vẫn ngồi im, nhưng mà tao hiểu không phải là nàng không biết cái gì. Tốt nghiệp ngoại thương loại khá, lại đã làm việc ở trong lĩnh vực tài chính hơn 3 năm liền, vậy nên những việc thế này chắc chắn không phải là chưa bao giờ nàng từng va phải. Và qua câu chuyện mà nàng nghe được hôm nay, thì nàng thừa hiểu, chị đẹp đang nói cái gì. Và nàng thừa hiểu ở cái vị trí của tao thì sẽ va với những thể loại nào. Thế nên khi mà chị đẹp nói xong, nàng nhìn tao và lừ mắt rất nhanh rồi lại vui vẻ cười nói cùng với mọi người. Tao quay sang nói nhỏ với nàng "Em ăn đi không đói" rồi lại hỏi chuyện bé mèo "Lâu lắm rồi không gặp em" để nàng nghe thấy. Bé mèo nãy giờ mới được tao hỏi một câu, nên cầm ly rượu vang cạch nhẹ với tao rồi chúc:

    - Em chúc anh Chou năm mới gặp nhiều may mắn và sẽ thành công hơn ạ.

    Trưởng bản trả thù cái chuyện tao đòi chị đẹp chăm sóc bằng ông khi nãy nên nói xen vào.

    - Ô thế thôi à, còn gì nữa không. Mèo, nói luôn đi chứ.

    Nói xong trưởng bản dướn mắt với tao rồi cười khoái chí. Tao nghĩ bụng, dcm, anh được lắm, nay không có nàng ngồi đây, anh chết với em. Điểm yếu của anh đang ngồi cạnh anh đấy nhé. Nhưng thôi.

    Bé mèo bản tính nhút nhát nên mặt đỏ nựng trả lời.

    - Dạ không ạ.

    Còn nàng, hẳn đéo cần tả chúng mày cũng biết. Nghe xong câu chuyện chắc nàng đéo muốn tao làm ở đây tí nào. Một môi trường quá nhiều cám dỗ thế này.

    Uống hết ly rượu tao về ghế ngồi. Nhường không gian lại để cho "bộ ba Trưởng bản, chồng yêu chị đẹp và phó tổng X" tâm tình. Họ cứ lốc hết ly này lại đến cả trăm ly khác. Còn tao, từ lúc về ghế tao lại ngồi ăn mà chả có cảm xúc gì. Thỉnh thoảng nàng liếc nhìn tao, bé mèo cũng liếc nhìn tao, nhưng mà quả thật, lòng tao lúc này là cả một trời phiền muộn. Bữa tiệc hôm nay ăn cơm hay là ăn cứt với tao nó cũng như nhau. Càng uống tao càng thấy buồn. Nhìn nàng thì thấy xót xa, quay qua bé mèo thì lại thấy thương. Việc tao đặt nàng ngồi cạnh bé mèo có lẽ là một sai lầm. Góc đó vô tình trở thành góc chết với tao trong buổi tối nay mỗi khi nhìn vào.

    Tao cũng không nhớ là tao đã uống bao nhiêu khi ngồi một mình, nhưng chắc cũng chẳng kém mấy, 3 đại ca kia. Tao cứ rót ra rồi uống, rót ra rồi lại đưa lên mồm uống, mặt buồn rười rượi, mắt chẳng thể hiện cái cảm xúc gì. Tao buồn nhưng giờ tao chẳng biết nói với ai. Nàng thì không thể, bé mèo thì giờ không được nữa rồi. Tao thở dài... haizzz... rồi lại rót ra uống tiếp. Uống để đêm nay tao say, uống để gục xuống ngủ quên khỏi phải nghĩ gì, để cho trôi hết tất cả buồn phiền của chuyện đã qua. Xóa sạch đi vết thương lòng đắng cay.

    "Vết thương này đã bao ngày, chờ cơn mưa tuôn trôi đi bao nỗi đau ưu phiền, chờ mong ai đi qua đây xóa bao nợ nần để lòng thấy nhẹ nhàng..."
    ●●●●CÒN TIẾP
     
  13. 25/6/20 lúc 12:50

    javhd

    Major Poster

    javhd
    Tham gia:
    30/6/17
    Bài viết:
    197
    Được thích:
    51
    CHƯƠNG 3:: NƯỚC MẮT ĐÀN ÔNG CHẢY NGƯỢC
    ■■ Nhắc lại chương 2::::Sau tết công ty và chị đẹp có buổi tiệc..tao dẫn Lin theo..t đã uống nhiều và gặm nhắm nỗi bùn này một mình.
    Rồi điện thoại trong túi quần tao rung lên. Tao móc ra xem ai gọi. Nếu không cần thiết, tao sẽ tắt mẹ máy luôn rồi rót rượu ra uống tiếp. Nhưng là Long ca. Nhìn sang bên kia thấy 3 đại ca vẫn đang chém gió tơi tả, nên tao phải chạy ra ngoài hành lang. Thấy tao ra ngoài, chắc nàng sợ tao không ổn nên nàng theo ra. Tao nghe điện.

    - Alo anh.
    - Mi và Lin đi cùng nhau không?
    - Có anh.
    - Tụi mi đang đâu đọ?
    - Em bên Long Biên, đi ăn cùng cơ quan em.
    - Xa thệ. Tau nói chuyện này, mi đi ra ngoài nói chuyện được không?
    - Em đang ở ngoài đây rồi. Anh cứ nói đi.
    - Ba tau biết chuyện thằng kia nó hại con Lin rồi đọ. Mai ba tau ra. Theo mi giờ sao? Kiểu gì rồi Lin nó cũng sẽ biết.

    Tao quay sang nhìn nàng. Ngửa mặt lên trời, tao hít một hơi thật sâu để nén chặt lại nỗi buồn, nỗi buồn này nó chỉ xuất hiện mỗi khi tao nhìn thấy nàng. Cuộc nói chuyện này, tốt nhất không nên để nàng nghe thấy bây giờ. Tao nhìn nàng rồi phẩy tay ra hiệu cho nàng đi vào trong nhà. Nàng nhìn tao vài giây rồi đi vào trong cùng với mọi người.

    Tao trả lời Long ca.

    - Nay Lin đi làm, mọi người trong phòng hỏi thăm, Lin cũng lờ mờ biết chuyện rồi đấy anh ạ.
    - Nó có hỏi mi chi không?
    - Có. Nhưng em chỉ nói qua qua, đại loại không có chuyện gì.
    - Ừ, mi biết rồi đọ. Tao sắp sang kia, nên giờ ba tau thương nó nhất nhà. Nay ổng biết chuyện ổng chửi tao không ra cái cặc gì hết luôn đọ. Mai ổng ra. Chắc ổng đập chết con mẹ thằng kia luôn mày. Chắc nó về vườn luôn quá. Nhưng tao sợ cái Lin biết được chuyện này nó lại tổn thương. Mày hiểu không.
    - Thằng kia nó nghỉ rồi anh.
    - Vậy hả. Con Lin nói hả.
    - Vâng.
    - Chó chệt. Thôi mi và con Lin về sớm đi nha. Mai ba tau ra rồi xem ổng xử lý sao.
    - Vâng anh.

    Cúp máy, tao rút thuốc ra châm lửa rồi rít. Buồn lắm. Dcm, tao không ngờ những tháng ngày tưởng như rực rỡ nhất trong cuộc đời tao nó lại thê thảm thế này. Giá như tao đéo yêu nàng, mà yêu bé mèo, có khi mọi thứ giờ đã phẳng lặng hơn nhiều. Ông trời đúng đéo cho ai tất cả cái gì. Tao vừa rít thuốc vừa đứng nghĩ ngợi một mình. Phù.... tao lại thở dài.

    Bé mèo ra nhà vệ sinh, ngang qua hành lang thấy tao đứng đó nên nán lại nói chuyện với tao.

    - Anh Chou. Nay làm sao vậy?
    - Mèo. Anh không sao. Chúc mừng năm mới em nhé. Năm nay xinh đẹp và may mắn hơn.
    - Anh Chou...

    Bé mèo ngập ngừng định nói gì đó nhưng rồi lại thôi và ngước mắt lên nhìn tao buồn bã. Nhìn đôi măt ấy, tao biết, dường như mèo đang muốn chất vấn hoặc trách móc tao một điều gì đó. Nhìn mèo buồn lắm, nhìn em lúc này "bồ đề chẳng muốn nở hoa..."

    - Sao thế mèo, có chuyện gì em cứ nói đi?

    Bé mèo nhìn tao rồi hỏi:

    - Chị ngồi trong kia là ai?

    Tao ngập ngừng. Cuối cùng tao nghĩ, tao nên nói thật.

    - Người yêu anh.

    Tao dứt lời, cảm giác bé mèo như muốn sập nguồn. Cả buổi tối nay nhìn mèo giống như sợi dây chờ đứt. Giờ thêm câu nói của tao thì sợi dây ấy coi như đứt vụn thành hàng trăm đoạn. Chắc mèo chỉ thiếu mỗi nước bưng mặt chạy vào nhà vệ sinh và khóc thật to. Bởi kể từ những ngày đầu gặp gỡ cho tới tận tối hôm nay, chẳng hiểu tại sao tao lại gieo một tình yêu vào trong lòng mèo. Để rồi hôm nay người tao công khai ra mắt mọi người thì lại không phải là em. Tao nhìn bé mèo thở dài an ủi.

    - Cái gì anh thích, anh sẽ tìm cách giành lấy bằng được. Còn cái gì anh "cực thích" anh sẽ tìm cách để bỏ bằng được. Em đừng giận anh.

    Tao nói dối mèo, nhưng lúc này nói dối để cho một người đỡ buồn thì nó cũng tốt chứ có sao đâu.

    - Thôi anh đi vào đi. Em cảm ơn anh tất cả những chuyện vừa qua.

    ...
    Tao đi vào nhà. Rồi cầm ly rượu lên nói với mọi người.

    - Thôi giờ muộn rồi, em cảm ơn XYZ về bữa tối nay. Giờ em xin phép uống hết ly này rồi em đưa bạn em về.
    - Ở lại đưa bạn đi hát cùng tụi anh đã chứ Chou.

    Trưởng bản níu kéo. Tao bèn quay sang nhìn nàng xem xét. Nàng xin phép:

    - Em xin phép anh chị. Em về mai còn đi làm nữa ạ. Em cảm ơn anh chị buổi tối hôm nay.

    Tao tiếp lời.

    - Thôi, em xin phép về. À chú cả anh. Mai cháu xin nghỉ chú nhé.
    - Sao, nay tính quá sức hay sao hả ông?

    Chú phó tổng X trêu tao.

    - Dạ không, mai cháu phải đi sân bay đón bố bạn gái cháu ra.

    Nàng nhìn tao ngạc nhiên vì giờ mới biết thông tin. Còn anh trưởng bản và phó tổng X hỏi tao:

    - Ô thế bạn gái thuê nhà ngoài này một mình hả Chou?
    - Dạ không, nhà bạn gái cháu mua nhà ngay cạnh nhà cháu.

    Nghe nói nhà nàng ở cạnh nhà tao chú phó tổng X và anh trưởng bản tròn mắt ngạc nhiên:

    - Ồ, thế cạnh ở bên trái hay là bên phải?
    - Bên trái chú ạ.
    - Vậy Lin là con anh ... ?

    Nàng ấp úng:

    - Chú và anh cũng biết bố cháu ạ?

    Chị đẹp nghe chuyện đến tận đoạn cuối mới biết thân thế của nàng, lúc này chị đẹp mới chịu ngồi im và bỏ ánh mắt lạnh nhạt đầu buổi đến giờ mỗi khi nhìn nàng. Trưởng bản nói tao.

    - Thôi Chou đưa Lin về đi. Đi đường cẩn thận nhé.
    - Ok anh.

    Đứng dậy tao đi bắt tay từng người trước khi ra về. Chồng yêu chị đẹp sau khi oằn mình chơi 1 chống 2 thì giờ đã sập. Tao trêu chị đẹp:

    - Sơn Tinh đánh sập Thủy Tinh, đêm nay công chúa ở với ai đây, chị đẹp?

    Ông anh trưởng bản ủn đít tao về rồi nói.

    - Thôi ông lo đưa công chúa của ông về đi. Đi đường cẩn thận. Công chúa của tôi, ông để tôi lo.

    Tao nhìn chị đẹp rượu đã ngà ngà, còn anh trưởng bản chắc chắn đánh sập anh chồng không phải chỉ để cho vui. Tình hình này đêm nay trưởng bản lại được liếm lồn chị đẹp tẹt ga cmnr. Bản lĩnh ăn vợ người khác ngay tại trong nhà người ta chắc chỉ có mỗi trưởng bản "bệnh hoạn" mới làm được thôi.

    ...

    Lên xe nàng hỏi tao:

    - Lúc nãy anh nói, mai anh đi sân bay đón bố em là sao vầy Chou?
    - Mai bố em ra.
    - Ai nói anh biết.
    - Anh Long.
    - Sao bố em ra đột xuất vầy ta. Vầy mai anh đi đón bố em thiệt đó hả?
    - Ừ. Anh và anh Long.
    - Vầy nếu bố em hỏi anh, sao lại đi đón bố em. Anh nói sao?
    - Thì anh nói vì cháu yêu con gái bác. Được không?
    - Hiiii. Dám hông vầy?
    - Sao không?
    - Thui để lần khác đi được hông? Em chưa có nói với bố em mừ. Mà sao bố ra đột xuất vầy nè. Để em gọi hỏi anh Long.
    - Thôi giờ muộn rồi. Chắc anh Long ngủ rồi. Để mai thì hỏi.

    Tao nghĩ bụng, anh Long nói ra hay là chính tao nói ra chắc cũng thế thôi. Có khi lúc này chỉ có mỗi tao và nàng, tao nói luôn chuyện đó ra và với tư cách tao là người yêu của nàng. Cùng nàng vượt qua chuyện khó khăn này có lẽ hay hơn, nó sẽ khiến nàng cảm thấy nhẹ nhàng hơn chăng. Chứ để ngày mai, khi chỉ có nàng cùng với anh Long, nàng biết chuyện đó rồi nàng lại nghĩ tới tao có khi nó sẽ còn nặng nề hơn với nàng.

    Qua cầu Chương Dương tao tấp vào bên lề đường, dừng xe, bật đèn khẩn cấp rồi nhìn sang nàng. Tao sẽ nói ngay tại đây. Và nếu nàng khóc tao sẽ để nàng khóc xong tao mới đưa về. Tao sẽ làm xong công tác tư tưởng trước khi nàng bước vào nhà. Nàng nhìn tao hỏi:

    - Ủa, anh dừng xe chi vậy?
    - Dừng lại, anh có chuyện này muốn với em.
    - Chuyện gì khẩn cấp mà anh phải dừng xe giữa đường vầy? Bí hiểm gớm lun.
    - Anh yêu em.
    - Trời ơi. Đừng nói anh cầu hôn em lun tại trên xe nhe anh. Em đồng ý làm vợ anh liền lun đó. Hiiii
    - Không. Chuyện khác.
    - Là chuyện gì. Làm người ta hồi hộp mún chết à.
    - Ngày mai bố ra là vì chuyện trước tết của em.
    - Là sao anh?
    - Chuyện ông giám đốc CN HY nghỉ việc đó em.
    - Ủa, anh nhắc giờ em mới nhớ. Chìu nay, nằm cùng với anh, em ngủ lúc nào hông bit. Quên luôn cả việc hỏi anh chuyện đó. Chuyện đó là sao?
    - Buổi tối trước tết, lúc đưa em về thằng đó nó đã dở trò mất dạy với em.

    Nàng trợn tròn mắt và há hốc miệng quay sang nhìn tao. Nàng lắp bắp. Hấp tấp và nàng bật khóc.

    - Là sao... là sao... là sao Chou ơi. Không. Không thể có chuyện đó.

    Nhìn nàng bật khóc mà tao cũng suýt khóc theo. Tao nén lòng lại chậm rãi nói rõ từng chữ với nàng:

    - Em bình tĩnh lại. Mọi chuyện qua rồi. Và anh, anh đã biết chuyện từ hôm trước tết, nhưng giờ anh ở đây, và sẽ ở bên cạnh em.

    Nàng khóc to hơn và luôn miệng gào lên "Không... huuuuu... không.... Chou ơi... Không... không... Chou ơi". Rồi nàng nói:

    - Hôm đó chỉ có anh thôi. Chỉ có anh về và anh cởi đồ cho em. Khi anh lật em nằm úp, em vẫn còn nhận ra anh.

    Tao đau, tao lại thấy đau. Uất ức vô cùng khi lại nghĩ về hôm đó. Thật sự nàng vẫn còn đang bị lẫn giữa tao và nó vào đêm hôm ấy. Nàng lại sụt sịt:

    - Hôm đó anh có nhớ hông. Anh lật úp em rùi chọt cái ngón tay của anh vào trỏng, em kiu anh để em yên, giờ em đang mợt. Rùi em quơ chăn lên đắp. Em vừa kéo được chăn lên thì anh lại đòi chọt ngón tay vô trong em lần nữa, nhưng em hông cho rùi anh có điện thoại tới, anh có nhớ hông? Lúc đó em nhớ, anh nghe điện xong rùi anh ra ngoài làm cái gì đó, em mới lại ngủ thiếp đi. Đến khi em thấy lạnh lạnh dưới chân, em mới mơ màng và nhìn thấy anh lau người cho em. Còn hắn, hắn chỉ đưa em về nhà, làm sao hắn có thể làm hại em tại phòng em được?

    Nói xong nàng quay sang nhìn tao rồi lại nức nở:

    - Có phải vì cái chuyện này mà nay anh ngồi anh uống một mình đó hông? Huuuuuu...

    Vậy là, nếu như những gì nàng nhớ thì hắn hai lần đòi móc ngón tay vào trong lồn nàng. Còn địt thì chưa??? Tao cũng hi vọng là thế. Vì từ quán hát về tới Hà Đông đi đường có nhanh cũng phải hơn 40 phút. Chưa kể, lại còn cất xe, dìu nàng từng bước vào nhà. Còn tao đón nàng khi nàng đã rời khỏi đó được gần một tiếng. Thêm khoảng hơn 20 phút nói chuyện và ngồi trên xe tuyệt vọng một mình. Mà thôi, giờ thì mọi chuyện thế nào thì cũng đã xảy ra rồi. Giờ tao chỉ thấy thương nàng là điều duy nhất tồn tại trong tao lúc này. Nhìn nàng buồn bã, mà tao xót xa vô cùng. Tao cầm tay nàng đặt xuống tay tao rồi tao nắm chặt.

    - Mọi chuyện dù có thế nào đi nữa thì em cũng không có lỗi gì cả. Anh buồn không phải vì em đã bị nó hại thế này, hoặc hại thế kia. Mà anh buồn vì anh đã không theo được em để bảo vệ em bất kể lúc nào. Vậy nên từ giờ, những lúc không có anh đi cùng em, em phải cảnh giác và cẩn thận hơn.

    Nghe tao nói xong, nàng nắm chặt lấy tay tao bật khóc, nước mắt giàn giụa. Đợi nàng hết khóc tao lại nói tiếp.

    - Ngày mai bố ra chắc cũng vì chuyện này thôi. Ngày mai anh đi đón bố rồi anh sẽ nói luôn chuyện chúng mình. Vì vài tuần nữa là anh Long sang bên kia rồi.

    Vẫn đang nắm chặt tay tao, người nàng không ngừng run lên từng chặp. Nàng nói trong cơn xúc động.

    - Em... em... em sẽ xin bố cho em sang cùng anh Long.
    Nàng nói xong rồi lặng im, mặc cho hai hàng nước mắt vẫn lặng lẽ lăn trên má của nàng. Tao nắm tay nàng thì thầm:

    - Em đi, có thể em sẽ hết buồn. Nhưng mà còn anh ở lại thì sao? Anh làm gì có chỗ nào để trốn như em.

    Nước mắt vẫn chảy và nàng vẫn chỉ ngồi im. Nhan sắc trên gương mặt ấy tuy chẳng tàn phai đi tí tẹo nào, nhưng mà đêm nay nhìn nàng thật sự rất buồn. Đêm xuân hà nội chìm trong bóng tối cứ thế lặng lẽ trôi qua theo sự im lặng giữa tao và nàng. Buồn khủng khiếp.

    - Anh, muộn rồi. Giờ mình đi về thôi anh.

    Tao nhìn sang nàng, đôi mắt nàng ngân ngấn lệ và nhìn vô vọng vào trong bóng đêm cô quạnh. Tại sao mọi chuyện nó lại tồi tệ thế này. Năm đó tao 24 tuổi, năm tuổi của tao, chẳng biết có phải thế không. Tao tự hỏi. Đến trước cửa nhà, tao nói với nàng.

    - Anh đi cất xe rồi về lên phòng với em. Em để cửa ngõ cho anh vào nhé.
    - Anh về ngủ đi. Hôm nay em muốn được ở một mình.
    - Sáng mai em vẫn đi làm hay em ở nhà? Nếu em đi làm thì để anh đưa em lên rồi anh đi về đi đón bố em.
    - Ngày mai anh đừng nghỉ làm. Anh đi làm đi, còn đón bố em để em sẽ đi cùng với anh Long.

    Nói xong nàng đi vào nhà. Để tao trơ trọi một mình trên xe. Tao nhìn theo nàng mà nhiêu khí chất cùng sự mạnh mẽ bỗng chốc tiêu tan. Thật sự trong tao lúc đó chỉ còn duy một cảm giác trống rỗng vô cùng. Tuyệt vọng, hụt hẫng và tủi thân. Ngẫm nghĩ một lúc tao đành nổ máy rồi lùi xe ra. Buồn lắm... Đêm dài, phố khuya vắng em bước chân buồn tênh trên con đường, nỗi đau như cào xé trong tâm hồn người nào hay nào biết...

    Khoảng 8h sáng Long ca nhắn tin cho tao:

    "Con Lin nó nói, nó sẽ đi cùng với tao đi ra Nội Bài".
    "Vâng, qua Lin có nói với em. Vậy thôi chỉ anh và Lin đi ra thôi nhé".

    Tao nghĩ như thế có lẽ sẽ hợp lý hơn. Bởi vì dù gì lúc đó tao vẫn đang chỉ là một người ngoài với gia đình nàng. Nếu như trên xe mà có cả tao sẽ cùng làm cho mọi người khó xử. Hôm đó tao vẫn nghỉ làm và nằm trên phòng nghe ngóng tin tức nhà nàng.

    "Nay mi đi làm hay là ở nhà đó Chou" - Long ca nhắn tin.
    "Em đang ở nhà. Anh đón bố anh về tới nhà chưa?"
    "Rồi mi. Tau đang ở nhà rồi nè"
    "Nay Lin thế nào rồi anh"
    "Nó buồn, khóc sưng húp cả hai mắt"

    Haizz............. tao thở dài. Có lẽ việc này đã gây cho nàng một sự tổn thương ghê gớm.

    "Vâng. Vậy nay bố anh có nói gì không"
    "Ông kêu con Lin đứng đơn khởi kiện thằng chọ kia rồi. Lát tau sẽ đưa con Lin cùng với ba tau đi ra C.A Thành phố".

    ...

    Ngay chiều hôm đó, cơ quan điều tra quyết định khởi tố hình sự và xuống Hà Đông đọc lệnh tam giam 4 tháng đối với tml kia. Và chỉ sau đúng 2 ngày thì có bản kết luận điều tra cùng hồ sơ vụ án gửi lên VKS thành phố đề nghị truy tố.

    Mấy ngày nay nàng buồn nhiều lắm. Nàng xin nghỉ làm một tuần để cho ổn định tinh thần. Còn tao, tao vẫn đi làm nhưng không có nổi một phút thảnh thơi yên ổn trong lòng. Tao vẫn nhắn tin động viên và vẫn lên phòng nói chuyện với nàng. Nhưng nàng giờ như một con người khác. Lầm lì, ít nói và vô cảm với chính ngay cả tao. Thật sự quá buồn...

    Chiều nay là valentine's, tam làm tao mua một bó hồng to rồi mang lên tận trên phòng lặng lẽ cắm lọ cho nàng. Tao nói với nàng: "Anh sẽ mãi mãi yêu em. Dù có bất cứ chuyện gì thì anh vẫn sẽ luôn ở cạnh em". Nghe tao nói xong nàng lại bật khóc nức nở. Mới có mấy ngày mà nàng gầy sọp hẳn đi. Chắc những ngày qua nàng buồn và nghĩ tiêu cực nhiều lắm.

    15/2, VKS quyết định truy tố bị can trước tòa cùng với một bản cáo trạng dài 20 trang đối với tml kia. Một tuần sau đó thì phiên sơ thẩm diễn ra. Và tao được tòa triệu tập trong vai trò của một nhân chứng.

    ...
    Sáng nay, tao lái xe đưa nàng và gia đình nàng cùng đi tới tòa. Không khí trên xe ngột ngạt vô cùng khi nàng luôn sụt sịt khóc, còn mọi người trong gia đình nàng tất cả đều ngồi lặng im. Tao buồn nên cứ lặng lẽ lái xe, lòng tao thấm đẫm nỗi buồn, mỗi cái ngã rẽ, mỗi lần dừng đèn nó lại làm cho lòng tao càng thêm nặng trĩu, đường đi tới tòa mỗi lúc một gần. Hôm nay tại đây, tao sẽ "phải nghe" tất cả những điều tồi tệ và khủng khiếp nhất đã xảy ra vào đêm đó với người tao yêu. Không buồn sao được. Nếu nói tao khóc đéo biết có thằng nào cười vào cái mặt tao không, nhưng thực sự có lúc tao đứng chờ đèn mà mắt nhòe đi.

    Tao quay sang nhìn nàng, muốn nói với nàng nhiều lắm, mà nàng làm thinh. Dấu vết của bao đêm trắng hiện rõ trên khuôn mặt nàng. Nhìn nàng tiều tụy mà tao đau đớn xót xa vô cùng.

    - Chou, chú xin lỗi con. Vì Lin và gia đình chú mà con vất vả bao ngày. Công việc của con có bị ảnh hưởng nhiều không.
    - Dạ không có gì chú ạ.

    Tao buồn nên chả nghĩ được phải nói thế nào cho nó hay hơn trong hoàn cảnh này. Tao trả lời bố nàng rồi lại lặng lẽ lái xe. Âm thanh trên xe lúc này không có gì khác là ngoài những tiếng thở dài. Bình thường, trên con đường này thường ngày tao vẫn đưa nàng tới bank, trên xe là những âm thanh vui nhộn khi mà cả tao và nàng tranh nhau mở nhạc của mình. Tao hồi tưởng lại và rồi lại thấy chạnh lòng. Tại sao đã từng hạnh phúc là thế, vậy mà giờ đây lại ra thế này. Năm nay năm tuổi của tao, có lẽ vì thế phong ba bão táp ập xuống cuộc sống của tao và làm liên lụy luôn tới cả nàng, và giờ những sóng gió ấy như vẫn còn đang muốn cuốn phăng đi tất cả những ngày bình yên vui vẻ từng có của tao với nàng. Xin bình yên mau về qua đây!!!
    Tại tòa, nàng ngồi cùng với bố nàng, còn tao cùng với Long ca ngồi hàng ghế sau. Thỉnh thoảng tao lấy ra tờ giấy ướt rồi đưa cho nàng để lau nước mắt mỗi khi thẩm phán yêu cầu nàng giữ bình tĩnh trong khi trả lời.

    Sau phần giới thiệu hội đồng xét xử và kiểm sát viên là phần kiểm tra đến sự có mặt của những thành phần tham gia tố tụng tại tòa. Thằng chó già kia từ ngày nhập kho chắc bị ăn đập cũng nhiều nên nhìn mặt nó đã tệ thì nay lại càng tệ hơn. Nhìn nó đang ngồi lù lù phía trên mà tao chỉ muốn lao lên phang nát cmnl bản mặt chó chết của nó ngay tại giữa tòa. Long ca ngồi cạnh chắc cũng đang mang cảm xúc y hệt như tao, thế nên Long ca liên tục nện tay xuống bàn nghe đầy căm phẫn. "Chó chệt, chó chệt,... " Long ca lẩm nhẩm một mình.

    Sang phần xét hỏi kéo dài khoảng 45 phút thì tòa chuyển sang thủ tục tranh luận tại tòa. Mọi việc đã quá rõ ràng vậy nên trong phần tranh luận cũng chẳng có gì gay gắt. Tòa lại quay về thủ tục xét hỏi.

    Tòa hỏi:

    - Bị cáo đứng dậy, tòa yêu cầu bị cáo thành khẩn khai báo lại một lần nữa: Bị cáo đã thực hiện hành vi giao cấu, đưa dương vật vào âm đạo nạn nhân và xuất tinh vào âm đạo nạn nhân hay chưa?
    - Bị cáo chưa.
    - Tòa yêu cầu bị cáo tường thuật rõ ràng những gì đã xảy ra tại nhà bị cáo.
    - Thưa tòa, sau khi cởi hết quần áo nạn nhân, bị cáo thực hiện hành vi âu iếm cơ thể nạn nhân. Sau khi bị cáo dùng tay cho vào âm đạo nạn nhân và chuẩn bị thực hiện hành vi giao cấu thì anh ... điện thoại yêu cầu bị cáo đưa nạn nhân về nên bị cáo không thực hiện được.
    - Bị cáo nghĩ gì khi bị cáo là đồng nghiệp của nạn nhân mà bị cáo lại thực hiện những hành vi đê hèn như vậy? Bị cáo có nghĩ tới những hậu quả của ngày hôm nay hay không?

    Thằng ml kia im lặng. Và sau hàng loạt những câu xét hỏi mà tml kia không dám trả lời, nó xin tòa cho nói lời sau cùng. Nó quay xuống xin lỗi nàng, quay sang xin lỗi gia đình của nàng và xin lỗi tất cả những người có mặt tại tòa. Còn tao, khi tao được tòa gọi lên trong phần xét hỏi, tòa hỏi:

    - Nhân chứng cho biết, nhân chứng quan hệ thế nào đối với nạn nhân?
    - Dạ, tôi là người yêu nạn nhân.

    Khi tao nói xong những người có mặt tại tòa đồng loạt ồ lên thương cảm. Nàng lại bật khóc. Còn bố của nàng nhìn tao bằng một ánh mắt trìu mến. Khi tao kết thúc phần trả lời những câu hỏi của tòa và đi xuống dưới, bố nàng đứng bật hẳn dậy nắm chặt tay tao nói rằng "Chú cảm ơn con" rồi mới ngồi xuống.

    Sau khi hội đồng xét xử thảo luận và thông qua bản án sơ thẩm tại phòng nghị án. Hội đồng xét xử trở lại phiên tòa và ra bản án sơ thẩm. Lại một lần nữa tao phải nghe lại toàn bộ quá trình đau đớn của nàng. Buồn và căm hận vô cùng. Cuối cùng, tòa yêu cầu tất cả những người có mặt đứng lên nghe tòa tuyên án. Duy chỉ có nàng, do nàng quá mệt và được chủ tọa đồng ý nên nàng mới được phép ngồi để nghe chủ tọa phiên tòa tuyên đọc bản án dành cho tml kia.

    Theo bản giám định sức khỏe, nàng bị dối loạn tâm thần >11% nên thằng chó kia phải đi hơn 12 năm. Gia đình tml kia nhiều lần xin tới nhà nàng để xin thỏa thuận trong phiên phúc thẩm, nhưng gia đình nàng nhất quyết từ chối vậy nên bản án sơ thẩm vẫn được giữ nguyên.

    Thời gian cứ lặng lẽ trôi. Mọi thứ trong tao giờ đã nhẹ nhõm hơn nhiều. Nhưng nàng thì không, nàng vẫn giữ nguyên thái độ lạnh lùng vô cảm với tao. Tao biết nàng sốc và nàng tổn thương nhiều lắm sau sóng gió này, vì thế tao vẫn kiên trì động viên và luôn ở bên cạnh nàng. Tao vẫn hi vọng thời gian sẽ làm vết thương ở trong lòng nàng mờ phai.

    Nàng xin nghỉ hẳn công việc tại bank. Nhiều lúc tao chán vì không hiểu được trong nàng hiện tại là gì. Liệu nàng có còn yêu tao hay nàng sẽ mãi mãi giữ thái độ băng giá thế này đến hết tuổi xuân??? Tao buồn nhiều lắm.

    Tối qua bố nàng lại ra HN. Buổi tối tao đi làm về, bố nàng có gọi tao sang nói chuyện. Tao xin bố nàng, khi nào nàng khả quan hơn tao xin được đưa gia đình vào Huế nói chuyện với gia đình nàng rồi xin cưới nàng làm vợ. Ông nhìn tao thở dài, bối rối mà không nói gì. Và rồi sáng nay, cái điều tồi tệ và khủng khiếp nhất cũng tới với tao.

    Khi tao đang ngồi làm việc ở trên tập đoàn thì nhận được loạt tin nhắn từ phía Long ca:

    "Chou, tau biết mi sẽ buồn lắm nhưng tau nghĩ rằng tau phải nói cho mi biết chuyện này. Tau đang cùng với cái Lin vô phòng chờ bay. Lin sẽ đi Úc cùng tau. Chou. Thật lòng tau xin lỗi mi. Chúc mi ở lại mạnh khỏe, gặp nhiều may mắn nha Chou".

    Tao sốc, cảm xúc như đang lao xuống cái dốc nghiêng cả 89o luôn. Tao chạy ra ngoài, rút điện thoại ra bấm gọi liên tiếp vào máy Long ca nhưng Long ca không bắt máy. Long ca nhắn lại:

    "Đừng gọi tau nữa. Mi ở lại sống tốt, nếu mi và Lin vẫn còn có duyên với nhau, tao tin tụi mi sẽ lại quay về bên nhau. Tau đi nha. Mạnh giỏi người anh em".

    Tao bật khóc giữa cơ quan ...............................

    "Em bước đi âm thầm, trời buồn hoàng hôn tím xa xa mờ, nhớ em người em đã xa, tình yêu ta sao như trò chơi thế gian..."

    ...
    "Đừng gọi tau nữa. Mi ở lại sống tốt, nếu mi và Lin vẫn còn có duyên với nhau, tao tin tụi mi sẽ lại quay về bên nhau. Tau đi nha. Mạnh giỏi người anh em".

    Đọc xong tin nhắn của Long ca, tao bật khóc giữa cơ quan... nỗi buồn da diết.

    Ngày xưa cho nhau tình yêu đó, em mong em là tất cả và muốn anh luôn bên em không bao giờ lìa xa... Vậy sao bây giờ... tao tự hỏi.

    Đứng ngoài hành lang trong buổi nắng sớm mà mắt tao bỗng trở lên tối sầm. Tuyệt vọng. Tao cảm giác như trong cuộc tình này, tao đang cố gắng để làm cái điều không thể. Khi mà suốt những ngày qua tao đã chờ đợi, gồng mình chịu đựng, cố gắng hết sức gạt bỏ tất cả sĩ diện và cả ham muốn của một thằng đàn ông để "nhẫn theo nàng". Buồn không dám nói, mệt mỏi cũng chẳng dám than. Vậy mà bây giờ, kết cục, tao phải nhận một cái kết không thể đắng hơn. Cái cảm giác ấy nó giống như là tao đang vùng vẫy một mình ở dưới hố sâu tuyêt vọng. Ôi sao đắng chát trong lòng.

    Và sau vài phút đứng im bần thần, tao mới cuống cuồng nhắn lại Long ca:

    "Long ca, xin anh giúp em lần này nữa thôi. Em gọi anh hãy nghe máy và đưa cho Lin".

    "10 phút nữa thôi là tau bay rồi. Mi nói nhanh nha"

    Tao bấm vội số, Long ca bắt máy. Giọng tao run run:

    - Anh Long, anh Long đưa máy cho Lin...
    - Anh...

    Giọng nàng. Tao mừng rỡ và vui khôn xiết. Vì cái gì chúng mày biết không? Vì lâu lắm rồi, từ tận cái đêm tao dừng xe lại nói chuyện với nàng gần Cầu Chương Dương đến ngày hôm nay thì tao mới lại được nghe nàng nói từ "anh". Tao vui muốn chảy nước mắt. Tao lắp bắp.

    - Lin... em... sao em...

    Tao chưa kịp nói hết câu thì nàng bật khóc:

    - Anh... em xin lỗi... anh... hu hu hu... những ngày vừa qua... hu hu hu... em đã... hu hu hu... đã làm khổ anh... hu hu hu... anh đừng hỏi em... gì nữa... hu hu hu... em xin lỗi... hu hu hu.

    Và đó là tất cả những gì mà tao nghe được trong cuộc điện thoại cuối cùng giữa tao và nàng, còn lại chỉ là tiếng nấc nghẹn ngào và khóc thút thít của nàng ở trong điện thoại. Không lời giải thích cũng chẳng một câu ước hẹn ngày về. Tao buồn vô cực!!!

    Nàng tắt máy, vậy là hết thật sự rồi. Tao đứng lặng im nhìn xuống dưới đường lòng buồn mênh mang. Nàng ra đi, vậy là từ nay bao nhiêu đớn đau, trăn trở sau những biến cố vừa qua nó sẽ theo nàng về một nơi xa. Bên này tao sẽ rất buồn. Còn nàng, mai sang bên ấy chắc gì nàng đã vui hơn. Tao càng nghĩ mà càng cảm thấy thương nàng nhiều hơn.

    Gần sát giờ bay tao nhận được tin nhắn từ số Long ca:

    "Anh đừng buồn. Em đi, rồi em sẽ lại quay về với anh. Anh nhớ giữ gìn sức khỏe nhe Chou. Em Lin".

    Nàng nhắn cho tao. Làm tao vui sướng tột độ. Nhưng rồi... tao nhận ra rằng, những ngôn từ này không giống ngôn từ mà nàng vẫn dùng để nhắn cho tao. Tao không nhắn lại.

    (Sau này Long ca thú nhận "lúc đó vì thấy có lỗi và quá thương mi nên tau đã giả con Lin nhắn tin cho mi để mi yên lòng).
    Tao đứng ngửa mặt lên trời và nhắm mắt lại cho nguôi nỗi buồn rồi tao lặng lẽ đi vào cơ quan. Trưởng bản hỏi tao:

    - Chuyện gì thế Chou?
    - Không anh.

    ...

    Từ ngày nàng đi lòng tao cô đơn khủng khiếp. Với tao như vậy là hết, chẳng còn gì vui trên cái đất Hà Nội này. Tất cả những con đường ngày xưa đã từng in dấu chân tao và nàng giờ đây chỉ còn mình tao "độc hành". Những góc phố quen, những quán cafe từng là điểm hẹn của tao với nàng và cả những nơi mà tao và nàng thường hay lang thang cùng nhau, giờ đây mỗi khi tao đi qua đó nó đều để lại cho tao những nỗi niềm chất chứa trong lòng. Hình bóng của nàng vẫn còn sâu đậm trong tâm trí tao và như vẫn còn quanh quẩn đâu đó trên cái đất Hà Nội này. "Ta còn em hàng phố cũ rêu phong và từng mái ngói xô nghiêng..." Tao nhớ tới nàng rồi lại thở dài.

    ...

    Tao vẫn onl yahoo đều đặn và vẫn luôn mong một lần được thấy nick nàng sáng đèn để tao nói chuyện với nàng. Vậy mà tuyệt nhiên không thấy. Nhiều đêm buồn quá tao leo sang trần nhà nàng và đứng một mình đến quá nửa đêm. Tao nhớ về nàng. Nhớ lại những ngày hạnh phúc bên nhau. Tao nhìn lên trời rồi nhìn ra xa xung quanh thành phố, nỗi buồn len lỏi rồi thấm đẫm vào sâu tận ngóc ngách suy nghĩ của tao. Lẻ loi và hiu quạnh, nhớ nàng lắm, nhưng giờ, làm sao để tao vào được bên trong như những ngày xưa. Nơi có gối chăn, mùi hương của nàng. Những đêm ấy tao như một thằng ngẩn ngơ và nhớ nàng đến dại người. Giờ này nàng đang làm gì? Liệu có bao giờ, trong một giây phút thoảng qua nào đó nàng nhớ tới tao và sẽ quay về??? Tao tự hỏi rồi lại hi vọng.

    Nhưng càng hi vọng thì tao lại càng thất vọng hụt hẫng nhiều hơn, khi 1-2 rồi 3 tháng trôi qua mà tin tức nàng vẫn cứ biệt tăm. "Tan lễ chiều rồi, thôi đừng vọng tiếng chuông ngân...", tao dặn lòng.

    ...

    Thời gian cứ lặng lẽ trôi. "Big Project" bắt đầu đi vào giai đoạn cam go. Theo chỉ đạo của PTT, do đây là dự án lớn nên việc tuyển chọn nhà thầu sẽ "không hoàn toàn" giao cho Tập đoàn quyết định. Cộng thêm với sự xuất hiện của những nhà thầu nước ngoài khiến cho cơ hội trúng thầu của phía chị đẹp gặp nhiều khó khăn. Vì thế song song cùng các cuộc họp, tiếp xúc với các đối tác nước ngoài dưới sự giám sát của "cấp cao hơn", là những cuộc thảo luận kín giữa bên chị đẹp và phía tập đoàn. Do đó thời gian để tao giành cho công việc trong giai đoạn này cũng ngốn khá nhiều. Nàng đã không còn chiếm trọn suy nghĩ của tao suốt 24 giờ. Chỉ những khi nào tao ở một mình, thảnh thơi, hoặc là những khi đêm xuống, tao nằm một mình, hoặc leo lên trần nhà nàng thì tao mới lại nhớ về "những tháng ngày vui".

    ......
    5 tháng trôi qua nàng vẫn chưa có một lần liên lạc với tao. Long ca cũng vậy mà tao không hiểu tại sao. Nhiều hôm lên đến tập đoàn tao dành cả buổi ngồi tra google để nghiên cứu về nước Úc nhưng rồi rút cục cũng chả giải quyết được vấn đề gì, tìm nàng thế này đâu có khác gì mò kim đáy bể. Tao đành bất lực trong việc tìm cách để liên lạc được với nàng.

    Tao không trách nàng. Bởi sự việc ngày hôm nay cũng chỉ bởi tại biến cố cuộc đời đã đưa đẩy nàng phiêu bạt sang tận bên đó. Có chăng chỉ là trong một phút giây chạnh lòng ngắn ngủi nào đó tao thấy tủi thân nên giận dỗi nàng. Còn lại phần lớn trong tao vẫn canh cánh một nỗi lo ở nơi xa đó nàng sẽ cô đơn sầu tủi một mình và tao càng thấy thương nàng nhiều hơn. Tao chưa nghĩ đến việc là sẽ yêu ai. Nhưng chờ nàng, không biết là sẽ có ngày nàng về nữa không. Sáng ra đi làm, thỉnh thoảng buồn quá tao lại lái xe quá lên một tí, để qua cửa bank cũ của nàng ngồi uống nước chè, đốt thuốc, ngẫm nghĩ, nhìn ngắm xung quanh xong rồi mới quay về lại tập đoàn làm việc. Những lúc như thế tao lại nhớ nàng khủng khiếp.

    ...

    Hà Nội vào đông. Vậy là đã 8 tháng kể từ cái ngày mà nàng ra đi. Tao đã cân bằng và quen dần với cuộc sống không nàng. "Big Project", vụ này trưởng bản và phó tổng X cố gắng hết sức, vận hết nội công, phù phép các kiểu mới kéo được về cho XYZ một hạng mục nhỏ. Gọi là nhỏ thôi, nhỏ so với tổng dự án. Chứ giá trị gói cũng dư để cho chị đẹp sống khỏe vài năm. Trong lúc ở trên thắt chặt thế này thì vậy cũng đã là thành công rất quá lắm rồi. Nên nay chị đẹp lại mời ban tao ăn tối Hồ Tây, chắc để "cảm ơn". Thời gian này tao thấy nhẹ lòng hơn nhiều. Công việc cuối năm vơi dần. Nàng thì, tao cũng qua rồi những ngày nhớ nàng quay quắt như những ngày đầu nàng mới ra đi, thế nên thi thoảng tao hay lang thang phố xá để cho lòng mình được nhẹ nhàng hơn.

    Nhận được lời mời từ phía chị đẹp, tao xuống lấy xe rời tập đoàn sớm, tính về nhà trước tắm rửa rồi đến điểm hẹn cho nó thong thả. Nhưng chợt nhớ ra nay đúng là ngày mà tao và nàng yêu nhau. Lưỡng lự một lúc, tao vòng xe lại đi ngược lên bank của nàng. Tao biết, để quên đi hẳn hình bóng của nàng là điều rất khó. Nhưng cứ thế này chắc rồi mọi thứ dần sẽ mờ phai. Chỉ có hôm nay HN trở lạnh tao lại nhớ đến ngày này cách đây một năm. Ngày tao hạnh phúc vô cùng.

    Đang ngồi suy nghĩ bâng quơ thì anh trưởng bản gọi tao:

    - Ông tướng đi về rồi đấy hả ông tướng ơi?
    - Em chưa.
    - Thế đang chui góc cùng với em nào mà anh tìm chú khắp cả tập đoàn không thấy?
    - Em trên OPQ Bank.
    - Lại lên để ngồi thương nhớ người xưa đấy à?
    - Ờ... vâng. Có chuyện gì anh?
    - Tối nay đi sớm tí nhé. Vòng qua đón anh.
    - Oki.

    Tắt mắt, tao uống hết cốc nước chè rồi lên xe về. Vừa đi dọc đường tao vừa lẩm nhẩm bài hát ngày xưa nàng hay ngồi hát trên xe. Không biết hôm nay bên đó nàng có nhớ đến kỷ niệm này không. Một năm rồi. Nhanh quá.

    ...

    Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng...

    Tao và trưởng bản tới nơi khi mọi người vẫn còn chưa tới. Hai anh em vừa châm thuốc hút vừa đứng nhìn ngắm Hồ Tây. Chờ khoảng 10 phút thì thấy chị đẹp cùng với bé mèo đi vào trong sảnh. Gặp lại bé mèo sau gần một năm, giờ Mèo thay đổi nhiều quá. Mèo đã ra trường và làm chính thức cho một công ty LD nước ngoài. Từ cách ăn mặc đến cách nói chuyện Mèo giờ đều đã không còn "nhút nhát" như xưa.
    Gần một năm qua, thông qua trưởng bản nên Mèo cùng với chị đẹp dường như cũng đã nắm được phần nào biến cố của tao. Và tao, sau cả một năm sóng gió thì giờ cái độ phong trần của tao càng ngày nó càng trổ ra mạnh mẽ. Vừa nhìn thấy tao bé Mèo la lên:

    - Chào anh phó bản đẹp trai. Hihi.

    Tao trêu lại:

    - Tưởng là ghét anh không thèm gặp lại cơ mà.

    Tao nhớ, có lần trưởng bản tâm sự với tao "Chú làm cái gì để cho bé mèo nó nói với cả chị đẹp từ giờ không thèm gặp mặt anh Chou". Bé mèo cười đẹp.

    - Em cũng tính thế, mà nghe chị gái em nói giờ anh "khộ" lắm nên em lại thương.
    - Nhìn anh khổ lắm thật à.
    - Vầng. Nhìn già và xấu.
    - Thế có cách nào làm anh hết khổ được không? Ha ha.

    Bé mèo đỏ mặt. Trưởng bản xen vào:

    - Mèo.
    - Dạ.
    - Hoa chưa có chủ. Vặt luôn.

    Bé mèo tủm tỉm quay sang hỏi tao:

    - Anh.
    - Ơi.
    - Thế giờ anh "thích" hay là anh vẫn "cực thích" em như ngày xưa???

    ...

    Bé mèo gợi chuyện làm tao cảm thấy bồi hồi...
    Bị trưởng bản trêu bé mèo tủm tỉm quay sang hỏi tao:

    - Anh.
    - Ơi.
    - Thế giờ anh "thích" hay là anh vẫn "cực thích" em như ngày xưa???

    Bé mèo gợi chuyện làm tao cảm thấy bồi hồi, nhưng rồi cái cảm giác ấy nhanh chóng qua đi khi tao chợt nghĩ tới nàng. Bởi câu nói "thích hay cực thích" tao đã nói hồi đầu năm gắn liền với khoảng thời gian mà tâm trạng của tao nó đang rối như lông lồn chị Dậu sau những tai ương ập xuống chuyện tình của tao với nàng. Và thật sự là, lúc tao buông cái câu nói đó ra, tao chẳng nghĩ được cái mẹ gì hết khi mà tất cả suy nghĩ của tao hôm đó đang bị quây kín vì chuyện của nàng. Nên tao chỉ nói vu vơ, nói ra cốt để làm sao cho Mèo hết buồn. Chứ thật, từ trước tới giờ tao có bao giờ "cực thích" cái cặc gì đâu... ngoài nàng.

    Từ trước tới giờ bé Mèo thích tao, tao biết. Và cho đến giờ phút này Mèo vẫn rất thích, tao vẫn biết. Bởi bất kỳ ai, dù có thay đổi cỡ mấy nhưng có một thứ mà không bao giờ người ta có thể đánh lừa được người đối diện, đó là ánh mắt. Mèo với tao cũng thế, dù nay gặp lại, Mèo đã thay đổi rất nhiều, từ cách ăn mặc (sexy), cho tới cái cách phản ứng câu chuyện (không còn bị động). Nhưng mà ánh mắt của Mèo nhìn tao thì vẫn "cũ rích" như xưa, nó quá ấm áp và còn cực lắm chân tình. Thế nên giờ đây, sau gần một năm thăng trầm trong chuyện tình cảm, tao nghĩ rằng: đùa ai thì đùa, nhưng với Mèo có lẽ là tao không nên đùa giỡn hay là "ỡm ờ", dù cho sắp tới nàng về hay không.

    Tao nhìn bé Mèo rồi lại nhìn xuống mặt hồ và tự hỏi lòng: "Nếu những đắm say tìm đến khi thời gian chưa xóa mờ vết thương...". Giờ nên lãng quên hay là tiếp tục "mãi mãi" đợi nàng??? Ngần ngừ một lúc tao tính quay sang nói chuyện nghiêm túc với Mèo, nhưng chưa kịp nói thì anh trưởng bản đã lại đá ngang:

    - Phong trần, lãng tử, tự tin. Hôm nay chấp nhận đứng im thật rồi. Ngạc nhiên và sung sướng quá Mèo ơi, ha ha ha!!!
    - Không hề. Không hề nhé anh. Nãy giờ chân em vẫn rung cầm cập và đập rất mạnh vào nhau. Chứ không có chuyện đứng im như anh tưởng, nhá. He he...

    Trưởng bản đá xoáy nên tao lại phải đổi tone, gác lại câu chuyện nghiêm túc với Mèo. Nghe tao nói xong, bé Mèo nhìn tao tủm tỉm cười duyên. Nụ cười của Mèo tuy không nét hẳn như nàng nhưng độ sạch sẽ chắc nàng 10 phần thì Mèo cũng phải 9 phần có dư (Cái gu của tao nó là như thế). Mèo cười làm tao lại nghĩ trong đầu, nếu như không phải tao đã yêu nàng và đang chờ đợi ngày nàng quay về, thì giờ chắc chắn tao sẽ yêu Mèo và rồi một ngày nào đó Mèo sẽ theo về làm vợ của tao. Chỉ tiếc rằng là tao vẫn chưa quên được nàng. Bao lâu nữa đây để nàng quay về hoặc là để tao sẽ quên được nàng, "ai đã hẹn với thề....", tao thở dài mà lòng buồn bã. Haizzzz...

    Thấy tao nhìn Mèo lưỡng lự, trưởng bản vỗ vào vai tao rồi nói:

    - Thôi chú cứ đứng ở đây mà rung chân cùng với bé Mèo. Anh vào cho chú tự nhiên.
    - Gì nữa không anh? Nhìn anh chắc là đang nghĩ cái gì đểu lắm. He he.
    - À thì, Hà Nội hôm nay đẹp lắm, mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi. Nhưng mà cẩn thận không có vỗ cánh mặt hồ em nhá. Khà khà.

    Văn vở, xoáy xở vl. Nói xong trưởng bản nháy quả mắt hip cùng với bé Mèo rồi quay sang tao thả thêm nụ cười nham hiểm. Lão cười kiểu ấy chắc chỉ có tao mới hiểu lão đang nghĩ gì. Tao biết, lão nghĩ hôm nay tao sẽ gục ngã trên bụng bé Mèo bằng thế truyền thống hoặc là kiệt sức sau mông theo kiểu doggy bé mèo, chắc chắn trong đầu trưởng bản đang là như thế. Nụ cười của người nông dân kiệt xuất số 1 tập đoàn chỉ tao mới hiểu lúc nào cười thiện lúc nào cười tà.Tiếc rằng tao không giống lão, còn Mèo lại càng khác biệt so với cái lồng bẫy chim => chị đẹp của Mèo.
    -Ôi dồi. Anh có đứng đây thì em cũng vẫn sẽ rất tự nhiên anh nhé. Quay lại nhìn em đây này.
    Tao nắm lấy tay béo Mèo rồi giơ ngang bụng cho trưởng bản xem. Bé Mèo đỏ mặt nhìn tao ngỡ ngàng, ý như muốn hỏi "Ơ Chou, sao anh lại nắm tay em" nhưng không nói ra và cũng không giật tay về. Trưởng bản nhìn tao gật đầu cỡ phải 4-5 phát liền, xong rồi vừa cười vừa đưa tay lên https://xàm.com/styles/default/xenforo/smilies/yahoo/41.gif và nói:

    - Chú được. Không hổ danh hot boy tập đoàn và là đệ ruột của anh. MÈO... em phá giá nó cho anh.

    Nói xong trưởng bản nháy mắt rồi đi vào trong, để tao cùng với bé Mèo đứng nắm tay nhau ở bên cạnh hồ.

    - Anh trêu trưởng bản chút thôi. Sorry em nhé.

    Mèo rụt tay về rồi cười "hihi". Mèo nói tiếp:

    - Em cũng biết vậy, nên em chỉ đùa anh thôi. Gần một năm qua em cũng biết chuyện của anh. Em hiểu, và giờ em cũng có bạn trai rồi.
    - Uhm. Chúc mừng em.
    - Em cảm ơn anh. Chuyện của anh và chị Lin giờ thế nào rồi.
    - Gần một năm rồi anh chưa liên lạc được với chị Lin. Chẳng biết là thế nào nữa. Oai... h... phù (Tao thở dài).
    - Kể cũng buồn thật. Nếu chị ấy không về...
    - Anh cũng chưa biết thế nào. Bạn trai em làm gì?
    - Anh ấy là người nước ngoài. Làm cùng công ty với em.

    ...

    Cứ thế Mèo đứng cạnh tao thủ thỉ kể hết mọi chuyện xảy ra từ ngày đầu năm tới giờ. Nghe Mèo tâm sự bỗng nhiên tao thấy nhẹ lòng. Nhưng rồi lại chợt thổn thức khi Mèo tâm sự với tao.

    - Anh chính là mối tình đầu của em.

    Tao quay sang hỏi.

    - Nhưng anh và em đã yêu nhau được một ngày nào đâu???
    - Anh không yêu em, nhưng em thì khác. Hiiii.

    Tao trêu Mèo.

    - Vậy mà anh không biết. Tiếc thật. Ha ha.

    Mèo trêu lại.

    - Anh có biết. Mà giờ vẫn kịp đó Chou. Hiiii.

    Tao và Mèo đang đứng trêu nhau thì chú già làng (phó tổng X) tới quán, còn tao lại có điện thoại.

    - Thôi em đi vào cùng chú X đi. Lát nói chuyện tiếp. Anh nghe điện chút.
    - Dạ. Hiiii.

    Tao móc điện thoại ra nghe. Đầu số buồi gì lạ hoắc thế này, tao đứng ngẫm nghĩ một lúc mà không nhớ nổi đây là đầu số của cái tỉnh con cặc nào luôn, nên đành phải bấm nút nghe.

    - Alô
    ...
    - Alô alô.
    ...
    - Alô alô alô.
    ...
    ...
    - Alô, Chou đây, alô.
    ...

    Thêm chục giây nữa im lặng thì tao nghe tiếng "tút" dài và rồi ngắt hẳn. Tao nghĩ bụng chắc ai nhầm máy, rồi đi vào trong nhà hàng ngồi xuống bên cạnh bé Mèo. Mèo hỏi tao.

    - Ờ, em tưởng anh nghe điện mà.
    - Nhầm số em ạ.
    - Vâng.

    Tao trêu Mèo.

    - Lâu lắm không gặp. Em nhiều cái mới, nay uống thật lòng với anh??? Are you ok?
    - Ok anh lun. Em lúc nào cũng thật lòng với anh hết luôn. Chỉ có anh là chưa thật lòng với em bao giờ. Hihi.
    - Ok, hôm nay.

    Tao vừa uống xong chén rượu đầu tiên và đang bắt tay mọi người thì Mèo nhắc tao:

    - Hình như điện thoại anh rung.
    - Ừ nhỉ.

    Tao vừa móc ra xem số thì màn hình báo miss call. "Đéo biết là đã rung lâu chưa nữa" tao nghĩ trong đầu. Thấy tao bần thần, bé Mèo hỏi tao:

    - Ai gọi anh đó.
    - Anh cũng không rõ. Từ nãy tới giờ gọi anh 2 lần mà chẳng nói gì.
    - Hay là do ngồi trong này ồn ào nên anh không nghe thấy rõ.
    - Không, nãy ở ngoài kia im ắng... cũng thế.

    Nghĩ ngợi một lúc rồi tao sởn hết da gà. Lẽ nào... nàng gọi cho tao. Tao bèn bấm nút gọi lại nhưng mà không kết nối được. Lẽ nào... lẽ nào...

    ...

    Tàn tiệc cả tao và Mèo đều đã chuếnh choáng hơi men vì nay uống nhiều. Qua chuyện Mèo kể thì giờ Mèo đã không còn cô đơn. Mèo ra ở riêng, và sắp tới đây Mèo sẽ ở chung cùng với bạn trai là người Hongkong của Mèo. Chung cư là của bố mẹ Mèo mua, còn bạn trai Mèo sang đây theo dạng chuyên gia một hãng máy móc trong ngành may mặc, và nó phụ trách thị trường Việt Nam, còn Mèo chính là phiên dịch cho nó. Nghe Mèo tâm sự, làm tao thỉnh thoảng suy nghĩ bậy bạ một mình: "Vậy là tới đây em Mèo sẽ bị toét háng bởi cái chim tây mất rồi, ở riêng với nhau chắc sẽ địt suốt ngày. So sad... [​IMG]". Xong rồi tao lại tủm tỉm một mình. "Dcm, cái háng ấy, suýt nữa thì thuộc về mình [​IMG]". Tội lỗi thật. Có tml nào cảm thấy tiếc không?

    ...
    Trưởng bản ăn chị đẹp nhiều nên giờ chắc là thấy ngán hay sao nên nay không đòi tách tao để đi cùng chị đẹp nữa. Vậy nên chị đẹp đưa phó tổng X đi về. Còn Mèo lên đi cùng xe với tao và anh trưởng bản. Đưa cho trưởng bản cái chìa khóa xe tao nói:

    - Anh lấy xe hộ em cái. Em hơi phê phê.
    - Rồi, tí ông ra hàng ghế sau mà ngồi chăm sóc bé Mèo. Khó chịu thì cứ mạnh dạn mà nôn vào tường. Ông tướng con ạ.
    - Anh hiểu em thế. He he.
    - Cố lên. Liệu làm được không?

    Trưởng bản vỗ vai rồi khích tướng tao. Tao mở cửa sau để cho bé Mèo leo lên rồi tao cũng lên ngồi cạnh bé Mèo. Và giờ tao mới để ý, bé Mèo cũng thơm, đúng thật là thơm chẳng kém gì nàng. Làm tao bắt đầu thấy tiếc. Chắc là do rượu. Tao hỏi Mèo.

    - Em mệt không?
    - Em cũng bình thường thôi ạ. Anh uống nhiều thế, ổn không.
    - Anh không sao.
    - Em nhớ lần đầu tiên em gặp anh, là em phải đưa anh về. Anh nhớ không?
    - Anh không nhớ lắm. Nhưng mà anh nhớ hôm đó anh nắm tay em. Ha ha. Và sau hôm đó anh bị chị Lin giận hơn 1 tuần. Làm anh thắc mắc không biết là đã làm gì em chưa?
    - Hiiii. Làm gì em giết.
    - Ui nay anh đang muốn chết đây này. He he.
    - Rồi. lát cho anh chết luôn. Hiiii

    Lại một đêm nữa tao ngồi cạnh Mèo khi đã chuếnh choáng hơi men. Tao ngồi im lặng nhìn qua kính xe sang hai bên đường, Hà Nội bình yên và đẹp thế này, "người đi đi ngoài phố...", làm cho lòng tao thổn thức vô cùng.
    Đi qua hàng hoa, thấy người ta dọn để mang hàng về, tao nói trưởng bản đợi tao vài phút rồi chạy xuống mua một bó hoa hồng siêu to khổng lồ và ôm lên xe. Trưởng bản hỏi tao:

    - Mày mua làm gì thế Chou?
    - Thế anh nghĩ em mua để làm gì? Tặng anh à?
    - Đầu óc của mày bệnh hoạn, ai mà biết được.

    Bé Mèo cười khúc khích xong rồi hỏi tao.

    - Anh mua làm gì nhiều thế?
    - Anh mua về ngắt lấy cánh để thả vào trong toilet thi thoảng wc cho nó lãng mạn thôi em. Ha ha.

    Bé Mèo quay sang cấu vào tay tao. Còn anh trưởng bản buông đúng một câu "Thằng điên". Nghe vậy, tao nắm lấy tay bé Mèo đang cấu rồi reply anh trưởng bản.

    - Điên điên thế thôi vậy mà có người yêu đơn phương em dòng dã hơn một năm rời đấy anh. Còn anh, có ai đơn phương anh như thế chưa?
    - Đứa nào yêu mày chắc nó cũng điên.
    - Đây anh. Ngồi cạnh em đây. Ha ha.

    Bé Mèo dùng tay còn lại cấu tiếp lên cổ tay tao rồi dí sát miệng vào cạnh má tao tình tứ. Chắc tại do say.

    - Người ta trêu thôi. Đừng có tưởng bở. Hiiii
    - Đùa, anh tặng em đấy?
    - Sao lại tặng em?
    - Hoa ế. Giải cứu giúp người ta thôi.
    - Dỗi không thèm nhận.
    - Đùa thôi. Hoa đẹp thì anh tặng thôi. Đêm nay là ế nhưng mai mang ra lại thành hoa mới đấy em.
    -
    - Ưm. Nhưng mà phải có lý do gì đó chứ anh?
    - Lý do là lý do gì?
    - Ừm thì ví dụ sinh nhật, 20 tháng 10, mồng 8 tháng 3, tỏ tình, vân vân...
    - Ô thế thì nay quá rõ ràng rồi. Nay không sinh nhật, cũng chẳng 20 tháng10 hay là mồng 8 tháng 3.
    - Vậy là tỏ tình phải không?
    - Không, mà là vân vân.
    - Hiiiii.
    - Đùa thế, tẹo nữa xuống xe anh nói. Ở đây có anh trưởng bản nói ra nó chẳng thiêng liêng tẹo nào. He he. Anh nhề.

    Trưởng bản đang vần vô lăng cũng phá lên cười.

    - Ha ha. Ờ thôi mày dắt bé Mèo cút đi cả đêm luôn đi cũng được.

    Dcm, trưởng bản nói câu nghe thì "phũ phàng" nhưng mà nghĩ kĩ thì nó lại là "ngôn tình" vãi cả cặc luôn. Đang tán tỉnh nhau, lại có người xui đi địt, thì còn gì hơn.
    ..

    Tới trước chung cư nhà Mèo. Tao nhẩy xuống trước mở cửa để Mèo xuống xe. Ôm theo bó hoa tao nói:

    - Anh tặng em.
    - Vì gì?
    - Vân vân. Vì tất cả những thứ mà em đã dành cho anh.
    - Hiii. Em cảm ơn.
    - Bây giờ, để anh ôm hoa lên nhà giúp em. Được không?
    - Được ạ. Anh say chưa đó?
    - Anh say rồi. (say em). [​IMG]
    - Hiiii.

    Tao quay sang nói với trưởng bản "Chờ em tí nhé" rồi đi theo Mèo. Trưởng bản "cười tà" rồi lại kéo kính xe lên. Vào trong thang máy, tao nắm tay Mèo rồi hỏi.

    - Anh như thế này có ngại bạn trai em không?

    Bé Mèo đỏ mặt thủ thỉ.

    - Bạn trai em về nước để đón noel từ hôm kia rồi. Với lại năm sau anh ấy mới dọn đến ở cùng em.

    Ra khỏi thang máy mà đầu tao thấy quay quay. Chắc giờ rượu nó mới bắt đầu ngấm mạnh trong đầu tao. Nhìn Mèo lúc này sao mà tao thấy sexy vô cùng.

    - Nhìn gì em đấy.
    - Em đẹp!!!
    - Thật không?
    - Thật.

    Mèo nhìn tao đỏ mặt rồi không nói gì. Mở cửa ngoài xong, Mèo mời tao vào trong nhà. Cởi giầy, tao bước vào nhà và đặt bó hoa lên trên bàn ăn rồi nhìn một vòng xung quanh căn phòng. Bỗng nhiên cảm giác có cái gì đó như đang thôi thúc ở trong lòng tao. Chắc là dục vọng. Rất nhanh trong đầu tao phân tích qua một loạt dữ liệu "Sao Mèo đồng ý cho tao lên đây. Sao Mèo nhìn tao gợi tình như thế. Sao Mèo ăn mặc sexy như vậy mà chẳng ngại chuyện cho tao vào nhà... Đêm rồi. Liệu giờ... thì có sao không?". Rồi tao quyết định đè Mèo xuống giường.

    Mèo không phản ứng và hôn lại tao say đắm. Tao thì thầm "Anh xin lỗi". Mèo nhìn tao rồi lại kéo đầu tao xuống hôn thêm lần nữa. Hôn xong Mèo mới nói nhỏ vào trong tai tao "Còn anh trưởng bản". "Để anh nhắn tin cho trưởng bản về". "Như thế em ngại". Tao thì thầm "Không sao" rồi móc máy ra nhắn tin "Anh về đi nhé, sáng mai em qua lấy xe". Trưởng bản nhắn lại "Anh về lâu rồi, sáng mai cafe bên Trần Nguyên Hãn" kèm theo một cái icon mất dậy vô cùng
    . Tao repl "ok" rồi quay màn hình cho bé Mèo xem, sau đó tắt nguồn và ném điện thoại lên trên mặt bàn. Cúi xuống tao hôn môi Mèo một cái thật sâu. Mùi thơm da thịt quện với hơi men kích thích vô cùng. Đêm nay gục ngã thật rồi.

    Luồn tay vào trong váy Mèo, tao xoa nhè nhẹ bên ngoài quần lót làm cho bé Mèo ưỡn nhẹ mu lên. Cầm tay bé Mèo tao nhét vào trong con cặc cứng ngắc của tao. Bé Mèo hôn tao ngấu nghiến, bàn tay nắm nhẹ cặc tao rồi khẽ cựa quậy ngón tay. Hơi thở gấp gáp, ghé sát tai tao bé Mèo thì thầm "Chúng mình chỉ một lần này... Chou nhé".
    Luồn tay vào trong váy Mèo, tao xoa nhè nhẹ bên ngoài quần lót làm cho bé Mèo ưỡn nhẹ mu lên. Cầm tay bé Mèo tao nhét vào trong con cặc cứng ngắc của tao rồi hôn tới tấp vào miệng của Mèo. Bé Mèo đáp trả cuồng nhiệt, bàn tay đang nắm con cặc của tao bắt đầu cựa quậy. Hơi thở gấp gáp, Mèo vừa vuốt ve con cặc vừa ghé sát miệng vào tai thì thầm với tao "Chúng mình chỉ một lần này... Chou nhé".

    Tao không trả lời mà liền cúi xuống cởi váy Mèo ra, cơ thể trắng ngần thơm nức căng tràn nhựa sống hiện ra ngay trước mắt tao mời gọi vô cùng. Tao nhìn Mèo say đắm, Mèo nhìn tao thẹn thùng. Không cưỡng lại được tao cởi phăng bộ quần áo đang mặc trên người rồi nằm đè lên trên Mèo. Mèo dạng hai chân quặp lấy cơ thể của tao rồi lim dim mắt tận hưởng cảm giác đê mê khi tao liếm mút nhào nặn cặp nhũ hoa tròn, vừa lần tay xuống sóc lọ con cặc của tao. Thỉnh thoảng Mèo lại rên lên khe khẽ khi tao mút mạnh đầu ti. Núm vú bé xíu hồng hào cương lên khiêu khích, nhìn Mèo hấp dẫn vô cùng.

    - Ưm... ư... ư...

    Đưa hẳn bàn tay vào trong quần lót, tao vừa liếm láp đầu ti vừa lấy ngón tay se nhẹ hột le của Mèo. Nước lồn Mèo ra ướt nhẹp, còn hai chân Mèo vẫn đang quặp chặt vào hông của tao. Mèo rên thành tiếng "Yeah... yeah... ư... ư... yeah... yeah..." khi tao móc ngón tay giữa vào sâu trong lồn. Tao thì thầm:

    - Em có đau không?

    Mèo thì thầm:

    - Em không.
    - Anh liếm em nhé.

    ...

    Mèo vừa gật đầu thì bỗng điện thoại ở trên mặt bàn rung lên. Vơ cái điện thoại Mèo tính tắt đi nhưng khi nhìn thấy dòng chữ "My love" hiện trên màn hình thì Mèo đưa tay ra dấu cho tao im lặng để em nói chuyện.

    Do Mèo giao tiếp tất cả đều bằng tiếng Trung nên tao không hiểu được gì. Chỉ nghe câu cuối hình như bé Mèo nói "Ua ai ni" thì tao dịch được là "Em yêu anh" nên tao hỏi Mèo.

    - Bạn em à?

    Mèo gật đầu rồi lại kéo tao vào hôn. Hôn môi Mèo xong tao hỏi lại:

    - Anh liếm em nhé.

    Mèo nằm xuống giường và "Ừm" rất khẽ xong rồi nhấc nhẹ mông lên khi tao luồn tay xuống dưới để cởi quần lót cho Mèo. Lồn Mèo đẹp lắm. Lông lồn loăn quăn và mọc cực kỳ ngoan ngoãn bao quanh môi lớn của Mèo tạo thành cái hình oval xinh xắn. Tao ngắm nghía một hồi xong rồi vứt cái quần lót bằng ren màu đen huyền diệu xuống dưới sàn nhà và quỳ xuống dưới cuối giường. Vạch hai mép lồn Mèo ra, tao ngắm nghía thêm một lúc nữa rồi mới... từ từ đưa lưỡi vào giữa khe lồn liếm nhẹ.
    Mèo hẩy mông lên ngay sau đường lưỡi đầu tiên làm cho lỗ đít sạch sẽ của Mèo vô tình chạm vào đầu lưỡi của tao... Kích thích tột đỉnh. Dâm thủy trong vắt và thơm nhè nhẹ không ngừng tứa ra và chảy xuống dưới lỗ đít của Mèo sau mỗi lần tao đưa lưỡi vào sâu bên trong và ngoáy lỗ lồn. Mèo rên quàn quại.

    - A... a.... a....

    Thôi liếm lồn Mèo, tao dướn người lên nhìn Mèo quàn quại rồi hỏi:

    - Em có biết... thổi kèn không?

    Mèo khẽ gật đầu làm tao "kích động" vô cùng. Tao nghĩ trong đầu, có lẽ thằng bạn trai Tây nó đã huấn luyện cho em điêu luyện thế này. Chả trách, mới có chưa đầy một năm mà nay Mèo đã thay đổi không ngờ. Đàn bà đã làm tình rồi thì đúng không thể lẫn đi đâu được. Tao nằm xuống giường và rồi chăm chú quan sát theo từng động tác của Mèo.

    Vén hai lọn tóc mượt mà sang hai bên bên tai, bé Mèo cúi xuống ngắm nghía con cặc bóng nhẫy của tao rồi sóc nhè nhẹ trước khi đưa mũi xuống ngửi lỗ sáo rồi mới lè lưỡi ra liếm dọc theo đầu khấc xuống dưới thân cặc đen sì. Mỗi lần liếm xong Mèo lại đưa mắt nhìn tao tình tứ. Phê pha và sướng điên cuồng. Cảm xúc dục tình trong tao bùng lên dữ dội sau gần một năm không được nếm trải hương vị đàn bà. Nhìn Mèo say sưa liếm rồi lại mút, bú rồi lại lia, cặp môi xinh xắn của Mèo phối hợp cùng với cái lưỡi vô cùng điêu luyện làm tao suýt chút nữa thì xuất tinh ở trong miệng Mèo. Mắt tao lim dim, mặt tao đờ đẫn. Mèo nhìn tao cười tủm tỉm rồi khẽ ngồi lên cầm con cặc tao kê vào miệng lồn... "ÓT". Cặc tao nằm gọn ở trong lồn Mèo. Nóng ấm, mềm mại, ẩm ướt và phê khủng khiếp. Mèo nhấp...

    Cặp vú tròn vo, trắng nõn rung rinh theo từng nhịp nhấp của Mèo cùng với khuôn miệng xinh xắn hé ra và rên khe khẽ "Hự... hự... hự..." mỗi khi lồn Mèo tách ra để ngậm con cặc của tao làm cho hình ảnh ngoan ngoãn thường ngày của Mèo biến mất và thay vào đó là một hình ảnh gợi cảm với tấm thân trần truồng của một người đàn bà hư hỏng.

    Không chịu nổi sự gợi tình của em, tao liền ngồi dậy, đẩy Mèo nằm xuống rồi đút cặc vào lồn Mèo theo kiểu truyền thống.
    Tao nhấp liên tục vào lồn của Mèo. Vừa rên Mèo vừa lấy tay xoa nhẹ hột le. Tao thì thầm:

    - Em thích không?
    - Em có.

    Tao lại dập mạnh. Mèo rên mỗi lúc một to và kéo dài hơn. Tao biết Mèo đang phê lắm.

    - Ư... yeah... yeah.... ơ... ơ... Chou ... yeah... yeah... Anh... anh đi bao vào đi .... em chết mất.... yeah... yeah....

    Ngồi dậy Mèo đẩy tao ra và luồn tay vào lấy bao Durex ở trong ngăn bàn rồi Mèo nhẹ nhàng xé toạc cái bao chụp vào cặc tao. Vít cổ tao xuống Mèo hôn say đắm rồi em thì thầm "Em nằm sấp nha". Nói xong Mèo nằm xuống giường rồi chổng mông lên khiêu khích.
    Một tay tao banh cặp mông trắng nõn của bé Mèo ra, một tay tao cầm con cặc kê vào khe lồn rồi lại từ từ đâm nhẹ vào trong. Cặc tao ngập trong lồn Mèo.

    Sau vài cú nhập nhè nhẹ Mèo lại rên lên hoang dại. Tao tăng tốc dần đến khi nước lồn tứa ra bám trắng toàn bộ cặc tao thì Mèo rên rỉ và gọi tên tao liên tục.

    - Em sướng Chou ơi... A.... ư.... yeah.... ư... ư... Em sướng... sướng lắm anh ơi... ư... ư... ư.

    Không chịu được nữa, tao bắn xối xả tinh trùng ra bcs rồi đổ phục xuống tấm lưng ướt đẫm của Mèo. Kết thúc một đêm tội lỗi.

    ...

    Đêm đó, tao nằm ngủ trong nhà Mèo và nằm cùng giường với Mèo. Đàn bà sau khi phê lồn thường ngủ rất say. Bé Mèo cũng vậy. Mèo nằm ôm tao và thở đều đều, để mặc cho tao nằm thức một mình với bao rằng xé và cả trăn trở trong lòng. Hết cơn hứng tình tao mới nghĩ lại những gì vừa mới diễn ra tối nay.

    Cuộc gọi không lời... liệu đó có phải là nàng. Nếu nàng quay về. Nhìn sang bên cạnh, bé Mèo vẫn đang trần truồng và ngủ say sưa. Trời đất... hay là mình yêu và lấy bé Mèo. Tao dằn vặt rồi lại dày vò và chỉ thiếp khi đồng hồ đã chỉ sang hơn 3 giờ sáng.

    ...

    7h, tao dậy rồi vào bathroom tắm táp khi mà bé Mèo vẫn đang còn cố nằm thêm lúc nữa trên giường. Đang tắm thì Mèo cầm đồ đi vào. Sau một đêm say làm tình điên dại với người không phải "tình yêu" giờ sao thấy nó ngượng ngùng. Nhưng mà thật lòng, đứng trước một cơ thể đẹp, hấp dẫn và quá "gợi đòn" của người đàn bà, chắc khó có nổi thằng nào lại kiềm chế được. Thế nên nhìn Mèo trần truồng cặc tao nó lại dựng lên và muốn làm tình. Để rồi... tao lại bế Mèo ngồi lên bồn tắm để được liếm lồn, đè Mèo đứng tựa vào tường để được xuất tinh.
    Tắm táp xong xuôi tao cùng với Mèo đi xuống dưới sảnh ăn sáng rồi tao đi về. Bé Mèo nhìn tao trìu mến trước khi chia tay. Nhìn ánh mắt ấy tao biết, dù cho ngày mai thế nào tao vẫn sẽ luôn có một vị trí bất khả xâm phạm trong trái tim em. Tao nhìn Mèo cười, tính nói xin lỗi mà thôi. Tốt nhất hãy cứ để yên như thế. Nói ra chưa chắc mọi thứ sẽ tốt hơn đâu. Chi bằng ngày mai tao cứ quay lại về làm một thằng cô đơn, còn em lại trở về làm cô bé ngoan hiền đi bên chàng trai ngoại quốc yêu em thật lòng kia đi.

    ...

    Tao bấm máy gọi cho trưởng bản.

    - Anh qua Trần Nguyên Hãn chưa?
    - Anh chuẩn bị.
    - Thế thôi, anh qua nhà Mèo đón em luôn đi, em đỡ phải đi taxi.
    - Ờ thế cũng được.

    Vào quán cafe trưởng bản trêu tao:

    - Đêm qua thế nào?
    - Thế nào là như thế nào hả anh?
    - Mày không muốn nói thì thôi. Thế giờ quyết định yêu và cưới Mèo luôn chứ. Anh thấy nó cũng được đấy.
    - Mèo có người yêu rồi anh.
    - Thật hay đùa.
    - Thật.
    - Chứng tỏ nó phải yêu mày nhiều lắm thì qua nó mới như thế.
    - Ôi, đau đầu.
    - Lin có tin tức gì không?
    - Không anh.

    Trưởng bản hỏi chuyện làm tao chợt nhớ tới cuộc gọi im lặng tối qua. Tao móc điện thoại ra đưa cho trưởng bản rồi hỏi.

    - Anh biết đầu này là số vùng nào không anh.

    Trưởng bản xem xong rồi nói.

    - Úc. Sao.
    - Hôm qua số này gọi em mà không nói gì.

    Rồi tao chợt nghĩ trong đầu. Thôi chết mẹ rồi. Lẽ nao hôm qua đúng tròn một năm ngày tao và nàng yêu nhau, bên kia nàng cũng nhớ tới và gọi cho tao. Dcm, đéo phải nghi ngờ gì nữa. Đúng mẹ nó rồi. Tao dằn vặt.

    - Thôi về đi anh.
    - Về sớm làm con cặc gì. Bận gì à.
    - Không, em về vào yahoo một phát. Lâu lắm rồi em không check. Biết đâu Lin có nhắn gì cho em.
    - Ừ, thế mày đưa anh qua nhà chị đẹp rồi mày về đi.

    Lại địt
    - Ok anh.

    ...
    #CÒN TIẾP
     
    Kim Nhung Apple thích bài này.
  14. 25/6/20 lúc 12:51

    javhd

    Major Poster

    javhd
    Tham gia:
    30/6/17
    Bài viết:
    197
    Được thích:
    51
    Về phố nhà tao, cất xe rồi tao đi bộ vào nhà. Ngang qua nhà nàng tao thấy cửa ngõ thì mở cửa nhà thì cũng mở luôn. Tao hơi ngạc nhiên. Chắc bố nàng ra, tao nghĩ bụng xong rồi bấm chuông. Một người phụ nữ khoảng chừng hơn 50 tuổi từ trong nhà ra hỏi tao:

    - Chú hỏi ai đọ?
    - Cô cho cháu hỏi, chú N có nhà không cô?
    - Ông N không có ra, chú là ai?
    - Nhà cháu ở bên cạnh đây cô. Vậy cô là...?
    - À, tôi là dì ba. Giúp việc cho nhà ông N. Chú hỏi có chuyện gì không?
    - Dạ không, lâu rồi cháu không thấy nhà chú N mở cửa nên hỏi vậy thôi. Cô ra đây chơi hay có việc gì vậy cô?
    - Tôi ra dọn dẹp nhà cửa, và ở đây luôn, mai mốt con ông N về tôi làm giúp việc cho gia đình ổng.
    - Con chú N về. Là ai vậy cô?
    - Cô Lin đó chú.

    Người tao nóng rực, tim đập liên hồi, chẳng nhẽ nàng sắp về sao. Vậy thì, cuộc gọi tối qua chính xác là nàng đã gọi cho tao. Nhưng sao nàng gọi mà nàng lại không nói gì?!? Tao băn khoăn. Cảm giác mong ngóng của những ngày đầu nàng mới ra đi bỗng chốc quay về.

    - Này chú.

    Cô Ba lên tiếng làm tao giật mình.

    - Dạ. Cô gọi cháu à?
    - Chú cao, chú vô nhà gỡ giùm tôi tấm hình xuống dưới để tôi lau chùi được không?
    - Dạ được.

    Tao vừa nhấc chân, chưa kịp bước vào thì bị cô Ba ngăn lại.

    - Ừa... mà thôi. Để tôi kê ghế gỡ xuống được rồi. Khỏi phiền chú chi. Chú còn chuyện gì hỏi tôi nữa không, để tôi vô nhà.

    Có lẽ cô Ba thấy tao còn lạ nên đã thay đổi ý định, không dám cho tao vào nhà. Nghĩ vậy nên tao đáp lời để cho cô Ba yên tâm.

    - Cô đừng sợ. Cháu ở kế bên nhà chú N đây (Vừa nói tao vừa chỉ tay sang phía nhà tao). Cô cần giúp gì cứ gọi cháu nhé.
    - Dạ, cảm ơn chú.

    Nhìn tao một vòng từ đầu tới chân, cô Ba nói tiếp:

    - Vầy chú vô nhà gỡ giùm tôi nhe.
    - Dạ.
    - Mà chú tên chi?
    - Cháu tên Chou, cô.
    - Dạ, phiền chú Chou.

    Tao bước vào trong phòng khách. Căn nhà quá lâu không có hơi người nên nồng nặc mùi ẩm mốc, âm u, lạnh lẽo vô cùng. Đưa mắt nhìn quanh một vòng trong nhà bỗng nhiên bao nhiêu ký ức ùa về bủa vây toàn bộ suy nghĩ của tao. Bộ bàn ghế đắt tiền, cái tủ rượu tây, kệ giầy bằng gỗ... tất cả dường như vẫn còn in đậm hình bóng của nàng, nó quá gần gũi và cực quen thuộc với tao. Rồi tao chợt khựng người lại khi dừng mắt trước tấm ảnh đang treo ở gữa căn phòng. Nàng cười tươi rói đứng cạnh Long ca và bố mẹ nàng trong một tấm hình khổ lớn. Nhìn tấm hình đó bao nhiêu ký ức giữa tao và nàng hiện về làm cho lòng tao thắt lại. Cổ họng nghẹn đắng, tao đứng nhìn nàng mà không chớp mắt, bởi đã rất lâu rồi tao mới lại được nhìn thấy nàng cười.
    Năm nay tao 24 tuổi, vậy mà với tao bây giờ hạnh phúc và niềm mong ước chỉ là một thứ cực kỳ nhỏ nhoi, chỉ cần nhìn thấy nàng cười, chỉ cần vậy thôi là đủ để cho tao quên tất cả, tiền bạc, rượu chè, gái gú... Vì gì bọn mày biết không? Vì tao yêu nàng, tao yêu cực nhiều, nhưng mà trước ngày nàng đi thì đó lại là cả một chuỗi ngày rất buồn khiến tao không được nhìn thấy nàng cười bao giờ. Hôm nay nhìn vào bức ảnh bỗng nhiên tao có cảm giác như nàng vẫn đang đứng nhìn và cười với tao, làm tao chợt thấy ngậm ngùi, buồn vui lẫn lộn.

    "Nhớ những lúc đắm đuối bên nhau em yêu nay xa rồi, nhớ những lúc quấn quít bên nhau nay riêng anh lẻ loi. Về trong cô đơn, mùa thu đến vẫn lá thu rơi, anh vẫn bước lang thang trên lối thu xưa tim đau xót xa. Giờ em nơi đâu trời đông gió rét quá thê lương, đâu đây có dư âm ánh mắt đôi môi nay đã xa rồi...".

    - Chú Chou.

    Cô Ba kéo tao trở về thực tại.

    - Dạ.
    - Cô Lin đẹp quá phải không?
    - Dạ... không (Tính nói "cháu ngắm anh Long" cho đỡ ngại mà thôi). Giờ gỡ ảnh xuống hả cô?
    - Khoan đã chú. Thấy chú đứng ngắm cô Lin nãy giờ nên tui hỏi thôi. Giờ tôi phải lên phòng thờ lôi cái ghế cao xuống đây cho chú đứng lên thì mới gỡ được bức hình xuống chớ.
    - Dạ. Mà... cô lôi được không. Không để cháu lên mang xuống cho cô.
    - Ừa. Vầy chú Chou đi theo tôi nha.

    Sau vài ba câu nói chuyện, cô Ba có vẻ đã bớt đi sự cảnh giác với tao và cởi mở hơn. Vừa lên cầu thang cô Ba vừa kể chuyện cho tao nghe.

    - Sáng nay tui dọn cả tiếng đồng hồ mới xong được phòng cậu Long và phòng cô Lin.

    May quá. Ngay từ buổi sáng khi cô Ba nói rằng nàng sắp về tao đã muốn hỏi cặn kẽ thời gian nàng về Việt Nam. Nhưng mà khổ cái không biết phải hỏi thế nào. May sao cô Ba tâm sự nên tao nắm bắt luôn câu chuyện này để hỏi cô Ba.

    - Thì cô cứ từ từ thôi. Dọn dẹp dần dần đi đâu mà vội. Con gái chú N trong vài ngày tới chắc vẫn chưa về mà cô?
    - Ừa thì tính tui vầy đó. Làm gì là làm cho xong. Hôm nay thứ 7, cô Lin chắc phải đến cuối tuần sau mới về tới đây. Mà cổ chắc còn bay về trong Huế thăm ba mẹ cổ xong rồi mới lại bay ra. Tính ra thì cũng chỉ còn gần 10 ngày nữa thui.

    Vậy đúng là nàng sắp về thật rồi. Nàng về, không biết rồi sẽ thế nào tiếp đây. Gần một năm rồi [​IMG]. Ngang qua tầng 4... ôi phòng của nàng. Bao nhiêu nhớ nhung hờn giận giữa tao và nàng từ ngày quen nhau đều được gói chặt trong căn phòng đó. Cảm xúc trong tao hỗn độn vô cùng, nửa buồn nửa vui. Giá như giờ tao được chui vào đó để hít hà lại cái mùi ngày xưa thì thật hạnh phúc biết bao. Tao ao ước rồi chợt nghĩ lại câu cô Ba nói lúc ở tầng 2 (dọn phòng cô Lin). Thế nên tao giả vờ mệt, ngồi bệt xuống sàn. Cô Ba than thở:

    - Mệt ha chú Chou. Tui cũng vầy.
    - Từ sáng tới giờ tui lên rồi xuống, đếm không biết bao nhiêu lần cái bậc thang này. Mệt hết nói luôn.
    - Dạ. Cháu mệt quá. Cô khỏe thật đấy.
    - Ừa, biết phải làm sao. Thôi chú Chou ngồi nghỉ xíu đi. Tôi lên tầng thượng lau dọn phòng thờ.
    - Vâng cô.

    Cô Ba đi khỏi, tao đến trước cửa phòng nàng vặn cái nắm tay nhưng mà không được. Buồn bã, tao lặng lẽ đi lên phòng thờ phụ giúp cô Ba. Vừa lau chùi ban thờ, cô Ba vừa tâm tình với tao.

    - Chú Chou có bạn gái chưa?
    - Cháu chưa cô.
    - Chú Chou chắc cũng sàn tuổi cô Lin thui ha.
    - Dạ.
    - Cô Lin cổ có bạn trai rùi đó.

    Tao giật mình. Tại sao....??? Cô Ba nói biết nàng có bạn trai, vậy thì không lẽ cô Ba lại không biết người đó là tao? Hay là...nàng còn bạn trai nào nữa??? Chẳng lẽ nàng đã có bạn trai mới hay sao??? Nghe cô Ba nói, Tim tao đập mạnh. Cố giữ bình tĩnh tao quay sang hỏi cô Ba.

    - Bạn trai của Lin người Huế hả cô?
    - Tui cũng không biết nữa.
    - Ô, vậy sao cô nói Lin có bạn trai.

    Cô Ba ghé sát tai tao nói nhỏ (mặc dù ở đó chẳng có một ai ngoài tao và cô)
    - Tôi nói trộm với chú Chou thui nhe. Chú Chou nhớ phải giữ kín giùm tui nghe không.
    - Vâng.

    Tao hồi hộp. Cô Ba thì thầm, tỏ vẻ bí mật.

    - Khi sáng, tui vô dọn dẹp phòng của cô Lin, tui thấy một cái bì thư trên bàn làm việc. Tò mò tui mở ra coi. Thì ra là lá thư tay cô Lin cổ viết cho người yêu cổ trước lúc cổ đi. Nhưng mà...

    Nghe cô Ba kể nửa chừng mà tao hồi hộp y như đang xem một bộ phim cực kỳ hấp dẫn thì lại bị ngắt giữa chừng. Lá thư tay đó có lẽ nàng viết cho tao. Nhưng nàng viết gì, và tại sao tao lại không nhận được???

    - Nhưng mà sao cô?

    Cô Ba kể tiếp:

    - Cô Lin sang bển, hình như cổ cũng không muốn người yêu cổ đợi chờ cổ nữa. Hai người bọn họ chắc có chuyện gì vầy nên lời lẽ trong thư cô Lin cổ buồn dữ lắm. Mà cổ vừa viết cổ vừa khóc hay sao á.
    - Cô giỏi thế, mà sao cô biết.
    - Thì tui xem thư tui thấy nhiều chữ bị nhòe như là dính nước vầy đó chú Chou.
    - Lá thư để lâu, ẩm mốc nên nó vậy thôi cô Ba.

    Tao lặng người đi. Nghĩ ngợi. Có lẽ những lời cô Ba vừa nói nó là sự thật. Đêm hôm trước ngày nàng đi chắc nàng đã khóc nhiều lắm. Vừa nghĩ tao vừa cảm thấy thương nàng. Nàng viết cho tao những gì. Sao nàng không gửi cho tao. Để một năm qua tao cứ đoán già đoán non rồi lại đợi chờ "gần như" vô vọng. "Lin ơi..." tao gọi tên nàng kèm theo một nỗi xót xa trong lòng.

    - Lin viết có nhiều không cô?
    - Lá thư cũng dài. Nhưng tui chỉ đọc qua loa nên nhớ được khúc đó thui.

    Tao thở dài, lòng buồn tê tái và nghĩ đến nàng. Nàng không còn yêu tao hay sao mà nàng dặn tao đừng đợi chờ nàng???. Tao tự dằn vặt lòng mình rồi lại nghĩ về những ngày đầu tiên nàng đi. Tủi thân khủng khiếp. Đã bao nhiêu đêm tao lang thang khắp phố phường chỉ vì nhớ nàng nàng có biết không. Tao là đàn ông, vậy mà nhiều lúc buồn quá rồi thì tủi thân làm tao muốn khóc nức nở mà rồi phải cố kìm lòng. Sao nàng không hiểu. Nghe cô Ba nói làm cho lòng tao có thêm một chút giận nàng.

    "Đã bao nhiêu đêm về đơn côi tìm em trên con phố xưa, dường như còn đây những đêm ngày xưa chung lối yêu. Dường như còn đây bao môi hôn nồng ấm về một thời tình mình đã trao về nhau. Chốn xa xôi nơi nào bên ai người yêu em ơi có hay, từng đêm lòng tôi vẫn luôn hoài mong trong xót xa, mặc cho màn đêm ôm đôi vai lạnh giá, đi tìm một hình bóng quen ngày xưa...".

    Buồn bã, tao quay sang nhìn thẳng vào mắt cô Ba rồi nói:

    - Cô Ba. Con chính là người yêu của Lin. Cô Ba cho con xem lá thư đó được không?

    ...
    Nhìn thẳng vào mắt cô Ba, tao khẩn cầu:

    - Cô Ba. Con chính là người yêu của Lin. Cô Ba cho con xem lá thư đó được không?

    Cô Ba ngạc nhiên, nhìn tao ngờ vực. Ấp úng một hồi cô Ba hỏi tao:

    - Chú Chou nói gì kỳ vầy. Làm sao chú Chou lại là người thương của cô Lin được. Chú Chou giỡn tui phải không?

    Tao vẫn buồn bã:

    - Cháu nói thật đấy cô Ba. Cháu vẫn còn lưu tin nhắn ngày Lin còn ở Việt Nam này cô.

    Nói xong, tao lấy điện thoại mở mục tin nhắn đưa cho cô Ba xem tin nhắn của nàng "Em tan làm rồi, anh qua bank đón em nhé". Nhìn ánh mắt khổ sở của tao, có lẽ cô Ba cũng tin phần nào những lời tao nói nó là sự thật. Lúng túng, cô Ba định nói gì đó nhưng tao cắt ngang:

    - Cháu và Lin yêu nhau mới được vài tháng nhưng rồi xảy ra một chuyện không hay nên Lin quyết định đi sang bên kia cùng với anh Long.
    - Vầy sao chú Chou không giữ cô Lin ở lại?
    - Buồn lắm cô ạ. Giữ được thì cháu đã giữ Lin rồi. Cái hôm Lin đi cháu biết gì đâu. Hôm đó cháu vẫn đi làm bình thường, tới khi Lin và anh Long chuẩn bị phải lên máy bay, anh Long nhắn tin cháu mới biết chuyện. Lúc đó thì đã quá muộn rồi cô.

    Cô Ba thở dài, nhìn tao thương cảm.

    - Vầy đó tới giờ không lẽ cô Lin không liên lạc gì với chú Chou hay sao?

    Tao thẫn thờ:

    - Không cô ạ. Thế nên hôm nay cô nói có lá thư đó thì cháu mới biết. Chứ gần một năm qua cháu có nhận được tin tức gì của Lin đâu. Cháu cũng không biết vì sao Lin lại bỏ cháu mà đi. Cô Ba. Cô cho cháu xem lá thư đó được không?

    Đặt cái chổi lông gà đang cầm trên tay lên trên mặt ghế, cô Ba ôn tồn:

    - Tôi tin chú đọ. Thôi giờ chú Chou đứng đây đợi tôi nha. Tôi xuống mang lên cho chú Chou xem. Nhưng chú Chou hứa mai mốt cô Lin về đây, chú Chou không được nói ra chuyện này nghe không.
    - Vâng cô.
    - Còn nữa. Xem xong chú Chou phải trả tôi luôn để tôi mang để lại vào chỗ cũ đó nha.
    - Vâng. Cháu hứa.

    Cô Ba đi xuống mà tao mừng rỡ trong lòng xen lẫn cả cái cảm giác hồi hộp như lần đầu tiên tỏ tình với nàng. Lá thư nàng viết từ ngày nàng đi, nhưng nó lại chính là tin tức đầu tiên mà tao nhận được sau gần một năm xa cách. Chẳng biết nên buồn hay vui.

    ...

    Cô Ba đi lên cầm theo một cái bì thư rồi đưa cho tao.

    - Chú Chou đọc đi.
    - Cháu cảm ơn cô.

    Tao cầm lá thư đi ra sân thượng rồi mở ra đọc một mình. Nét chữ quen thuộc của nàng, ngay ngắn lắn lót gọn gàng, thỉnh thoảng lại bị nhòe đi vài chữ. Có lẽ là nàng khóc thật.

    "Anh!
    Anh vừa từ nhà em về và anh buồn lắm phải không? Em xin lỗi vì đã đuổi anh. Tối nay anh sang và ngồi nói chuyện cùng với ba em. Em ngồi trong nhà và nghe được hết, và em đã khóc rất nhiều khi anh nói với ba rằng anh muốn được cưới em về làm vợ của anh. Em cảm ơn anh. Nhưng em không thể. Ít nhất là trong lúc này.
    Những ngày vừa qua em biết anh buồn và mệt mỏi vì em nhiều. Em yêu anh, em yêu anh vô bờ bến anh có biết không. Nhưng càng yêu anh thì em lại càng cảm thấy đau lòng, và em càng cảm thấy rằng mình không xứng đáng với anh. Vì thế nên em không muốn sẽ cứ làm khổ người em yêu mãi thế này. Em sẽ ra đi. Em đi thật xa để quên được anh và cũng là để giải thoát cho anh. Đừng giận em anh nhé. Thời gian rồi sẽ làm cho mờ phai tất cả. Hãy quên em đi. Hãy xem như em và anh có duyên mà không có phận với nhau. Như vậy có được không anh?
    Suốt những ngày qua em đã im lặng và không cho anh được ở bên em. Nhưng rồi mỗi khi đêm xuống, đuổi anh đi về em lại thương anh vô cùng. Em biết anh đã cố gắng nhẫn nhịn vì em. Nhìn vào mắt anh, em biết anh đã mệt mỏi vì em lắm rồi. Em sẽ đi, để từ mai em sẽ không làm khổ anh thêm nữa. Sẽ không để anh phải thức một mình hàng đêm vì em thêm lần nào nữa. Tất cả rồi sẽ kết thúc. Mai em đi rồi, đọc lá thư này anh hãy tha thứ cho em, anh nhé. Em cảm ơn anh!
    22h30,
    Ba và anh Long vừa lên trên phòng và ngồi nói chuyện với em. Ba nói em nên nghĩ lại, vì ba thương anh. Ba nói "Con là con gái của ba, ba thương nhiều lắm. Nhưng nhìn thằng Chou, ba còn thương nó nhiều hơn. Thằng Chou nó vừa sang đây. Ba hiểu, những ngày vừa qua thằng Chou nó khổ vì con thế nào, vậy thì con hãy nghĩ lại. Nếu không thì con cũng phải nói với thằng Chou một tiếng trước khi con đi. Nếu con dứt khoát làm như thế này thì chính cả gia đình mình cũng đều có lỗi với Chou". Em xin lỗi và em xin anh, anh đừng giận ba và cả anh Long. Họ không có lỗi. Lỗi là tại em. Em đã không dám đối mặt với anh và đối diện với tình yêu anh dành cho em lúc này. Em xin lỗi.
    Anh à, em cảm ơn anh. Anh đến và đã cho em biết tình yêu là như thế nào. Tuy anh không phải là mối tình đầu của em nhưng anh là người đầu tiên cho em cảm giác mình được yêu thương, chở che và được dựa dẫm bất kể lúc nào. Những ân tình đó chắc chắn sẽ không bao giờ em quên. Dù cho mai này ở bất cứ đâu em cũng vẫn luôn luôn nhớ về anh và sẽ luôn luôn dõi mắt theo anh.
    23h...
    Lại một lần nữa ba lên nói chuyện với em. Ba nói ba và anh Long vừa lên thắp hương và gặp anh ở trên trần. "Thằng Chou chào ba rồi chẳng nói gì". Ba nói ba cũng không biết phải nói với anh thế nào. Ba nói em đã sai rồi, sao em không nghe lời ba. Chou ơi, tại sao em lại làm khổ người yêu của em thế này. Em khóc nhiều lắm anh có biết không? Nhìn ba buồn bã đi xuống mà em chỉ muốn chạy thẳng lên trần để ôm lấy anh. Để được khóc trong lòng anh, được anh yêu thương và được dỗ dành như ngày mới yêu. Chou ơi,... em phải làm sao???
    7h...
    Ba đang chuẩn bị đồ đạc. Còn anh, anh vừa chào ba đi làm. Đứng trên lầu 4 nhìn anh đi ra đầu ngõ. Em đau đớn lắm anh có biết không. Em sai rồi và hết thật rồi... Em xin lỗi anh. Quên em anh nhé!
    Em yêu anh!
    Em Lin".

    Đời thật buồn và nhiều thương đau từ lúc em đi mang theo tình anh... Không biết nàng có biết không??? Tao nghĩ ngợi rồi tiếc nuối, giá như tao đọc được lá thư này sớm hơn... Đọc xong lá thư của nàng, chẳng hiểu tại sao bỗng nhiên tao thấy nhẹ bẫng trong lòng. Cảm giác như thể tao vừa trút bỏ được hết tất cả những nỗi dằn vặt day dứt trong lòng từ bấy lâu nay. Tình cảm tao dành cho nàng tới giờ vẫn thế. Không sâu đậm hơn mà cũng chẳng nhạt nhòa đi. Nhưng tao không còn thấy tủi thân hay buồn rầu nữa. Vì sao nhỉ? Hay tại vì nàng sắp về? Hay do thời gian đã làm chai lì cảm xúc của tao nên giờ tao đã không còn trăn trở như những ngày đầu?

    Gấp lại ngay ngắn lá thư, tao cho vào trong phong bì rồi đi vào nhà cảm ơn cô Ba. Cô Ba nhìn tao dò xét.

    - Tôi cất được chưa chú Chou?
    - Dạ được rồi cô ạ. Cháu cảm ơn cô Ba nhé.
    - Không có chi. Chú Chou này.
    - Dạ.
    - Tui hỏi chuyện này, chú Chou trả lời thật nha.
    - Dạ.
    - Mai mốt cô Lin về đây,... chú Chou còn yêu cổ không?
    - Cháu có cô ạ.
    - Nghĩ thì cũng tội cho chú Chou thiệt. Mà thôi, cô Lin cổ là người tốt. Tôi ở nhà cổ từ khi cổ còn bé xíu. Cổ hơi cứng đầu chút xíu nhưng mà cổ thật thà và rất thương người. Chú Chou đừng buồn nữa nha.
    - Dạ. Cháu cảm ơn cô.

    ...

    Sáng nay chủ nhật. Trời vừa hừng đông tao đã thức dậy, đánh răng rửa mặt, tao xuống dưới nhà xỏ giầy rồi ra công viên thể dục. Chả hiểu vì sao, từ lúc đọc xong lá thư của nàng tao không còn nghĩ đến nàng nhiều nữa. Bao nhiêu thắc mắc dường như đã được giải đáp thế nên tao cũng không còn buồn bã. Ngược lại tao thấy trong lòng nhẹ nhõm và yên ả hơn nhiều. Ngay cả việc vào yahoo để check tin nhắn của nàng giờ tao cũng chẳng còn quá bận tâm nữa. Cuộc sống cân bằng và hết chênh vênh có lẽ đã quay về thực sự với tao.

    Tắm xong, tao lấy xe máy của bà chị gái tính chạy qua nhà trưởng bản rủ đi ăn sáng rồi uống cafe mà trưởng bản lại không có nhà. Hôm nay trời đẹp, có nắng và se se lạnh làm cho lòng tao khoan khoái lạ thường. Lang thang chán chê tao ngoặt tay lái vào quán cafe ngày xưa tao cùng với nàng hay ngồi vào sáng chủ nhật, gọi ly cafe ra ngồi nhâm nhi suy nghĩ một mình. Thành phố này thật lắm tơ vương. Từ ngày nàng đi có lẽ hôm nay là ngày tao thấy nhẹ nhõm và bình yên nhất.

    Đang ngồi nghe nhạc thì bà già gọi:

    - Mày đang đâu đấy hả Chou?
    - Con đi chơi.
    - Về lái xe đưa tao với bố mày đi lễ.
    - Ngày gì mà lễ hả bu?
    - Nay mồng 1. Mày người trời đấy hả con?
    - Ô... đã tháng chạp rồi à. Bu chờ con ăn nốt miếng thịt chó. [​IMG]
    - Tổ sư mày. Về nhanh.

    Bà già buông máy, trong điện thoại tao vẫn còn nghe thấy bà già nói với ông già "Nó đang đi chơi, giờ nó còn hỏi nay đã tháng chạp rồi à kia kìa, con với chả cái" . Tao tắt máy, tính tiền rồi chạy về nhà.

    ...

    Đang ngồi ngoài Phủ Tây Hồ đợi ông bà già thì Mèo nhắn tin

    "Anh đang làm gì đó?".
    "Anh đang đi lễ cùng bố mẹ anh. Có việc gì à?".
    "Lễ xong anh bận gì không?"
    "Anh không?"
    "Thế sang em nhờ chút việc được không?"
    "Việc gì thế?".
    "Sang đây ăn trưa với em, nay em mua đồ thắp hương. Hihi".
    "Vậy phải 11, 11 giờ hơn anh mới sang được đấy cơ".
    "Oki my...".
    "My gì?"
    "My Fờ ren. Hiiii"
    "Tưởng là My Toy. Ha ha"
    "Đáng ghét"

    Đàn bà nói ghét là yêu vl. Trai thèm lồn lạ, gái nhớ buồi quen. Tao ngồi nghĩ ngợi rồi cười một mình. Mà dcm, thế này cũng dở. Tự nhiên đi quá giới hạn với Mèo bây giờ thành ra thế này. Mèo thì đã có bạn trai, còn tao còn chục ngày nữa là nàng sẽ về Việt Nam. Nếu cứ nhùng nhằng thế này cũng không thể được. Một chút băn khoăn, rồi tao quyết định vẫn sang nhà Mèo, nhưng hôm nay sẽ nói để cho Mèo hiểu để chánh những chuyện khó xử sau này.

    ...
    Gần 11h tao đã có mặt ở sảnh nhà Mèo. Tao gọi cho Mèo để mang thẻ xuống mở cửa cho tao. Vào trong thang máy tao hỏi:

    - Hôm nay mua gì thắp hương mà hoành tráng thế?
    - Mua đồ bình thường thôi. Nhưng ăn một mình chán quá nên gọi anh sang.

    Tao chặt thịt gà, còn Mèo lon ton đi pha nước chấm. Nhìn khung cảnh này ôi dcm sao nó giống một gia đình. Tao nghĩ trong đầu, nếu nàng không về chắc tao sẽ giành giật lại Mèo từ tay thằng ngoại quốc kia và lấy làm vợ. Nhưng giờ có lẽ muộn màng quá rồi. Chuyện quá giới hạn vào đêm thứ 6 vừa rồi với tao nó chỉ là một tai nạn. Nhưng với Mèo thì... tao nghĩ nó là chủ đích của em. Và đúng như thế. Mèo hỏi tao:

    - Anh này.
    - Ơi.
    - Nếu chị Lin không về, anh định chờ đến bao giờ?
    - Chờ đến bao giờ quay về thì thôi?
    - Thật ạ?
    - Uhm.
    - Thế anh có nghĩ sẽ yêu một ai khác không?
    - Làm gì có ai để yêu?
    - Nếu có ai đó yêu anh thật lòng?
    - Em định làm mối cho anh à?

    Mèo đứng đằng sau quàng tay ôm tao thủ thỉ làm tao bất ngờ.

    - Nếu em đợi anh trong lúc anh chờ chị Lin???

    Tao quay mặt lại nhìn vào đôi mắt tình tứ của Mèo rồi lại ngửa mặt lên trần thở dài cái "Phù...". Khó nghĩ. Tao mới làm tình cách đây chưa tới 2 ngày với chính bé Mèo, rồi lại vừa nghe được tin sắp tới nàng về, nên thật sự là trong tao bây giờ hỗn độn vô cùng. Vừa muốn nếm lại cảm xúc đê mê của đêm hôm trước. Nhưng lại vừa thấy tội lỗi ở trong lòng mình. Tao cúi xuống hôn Mèo rồi tự nhủ "Hôm nay sẽ là lần cuối".
    ..

    5h chiều tao ngủ dậy thấy Mèo đang ngồi dịch cataloge. Tao hỏi Mèo.

    - Em xong việc chưa?
    - Em dậy không có việc gì làm nên lôi ra dịch thôi.
    - Tắm rửa đi ăn xong vào Vin chơi tí đi.
    - Oki. Hiiii.

    Đưa Mèo đi ăn GOGI, xong tao cùng Mèo vào VINCOM chơi, tiện thể ghé mua ít đồ Mèo thích, tao tranh trả tiền. Về tới trước sảnh nhà Mèo. Tao kéo Mèo lại trong xe rồi ngồi nói chuyện.

    - Em.
    - Dạ.
    - Em rất xinh lại hiền và ngoan.
    - Sao thế? Sao tự nhiên anh nói thế.
    - Uhm.

    Tao nói tiếp.

    - Anh xin lỗi. Nếu như anh làm gì sai.
    - Anh đâu có sai gì đâu.
    - Uhm. Vì anh thương và rất quý em nên anh không muốn cứ mãi thế này. Nếu cứ như này anh sẽ chỉ có làm khổ em thôi.
    - Là sao ạ.

    Tao sang nhìn Mèo trìu mến rồi nói tiếp.

    - Em vẫn còn trẻ, và còn rất nhiều cơ hội. Kể cả không phải là anh hoặc là anh ngoại quốc kia thì cũng vẫn sẽ còn rất nhiều người khác xứng đáng với em.
    - Nhưng...

    Mèo ấp úng. Tao nắm tay Mèo.

    - Tuần sau là chị Lin về. Nếu như không phải anh đã yêu Lin hoặc Lin không về thì chắc chắn em sẽ là vợ của anh. Nhưng mà... Anh xin lỗi.
    - Em hiểu rồi. Em xin lỗi đã làm anh khó xử. Anh không có lỗi gì cả. Từ giờ em sẽ không làm phiền anh nữa.

    Mèo khóc. Tao kéo Mèo vào và hôn rất lâu. Mèo đi lên nhà mà tao thấy buồn và thương vô cùng. Tại sao cuộc đời lại đưa em tới gặp tao và tốt như thế? Mặc dù từ ngày quen nhau tao chưa từng nói một câu yêu Mèo.

    Trời mưa lất phất, tao quay xe về và xóa sạch mọi dấu vết của Mèo trong cuộc đời tao. Xin từ giã đường phố trắng mưa mau, làm chim bay mỏi cánh, nước mắt đêm tạ từ, thành phố cũ, người yêu xưa còn đâu, còn đâu. Giờ đây xin giã từ...

    ...

    Sáng nay ngủ dậy ông già gọi tao vào nhà nói chuyện. Sau khi hỏi han tình hình công việc ở trên tập đoàn ông già cảnh báo.

    - Sắp tới thằng K (trưởng bản) bị điều lên bộ. Thằng V trên bộ sẽ về ngồi đó. Nhưng mà thằng V với lại chú X cực kỳ ghét nhau. Chắc chắn sẽ chỉ tồn tại 1 trong 2 thằng. Tới đây mày ở đó sẽ khó làm việc. Hay là để tao nói với chú X và thằng trưởng bản đề xuất cho mày sang Mẽo đi học một năm, đợi cho tập đoàn ổn định rồi về?

    Có lẽ ông già nắm được tình hình nên tính đẩy tao ra ngoài cuộc chiến. Vì nếu còn tao ở đó có lẽ sẽ làm khó cho ông già. Tao suy nghĩ một hồi rồi nói với ông già:

    - Con ở tập đoàn cũng chưa có gì. Còn anh K và chú X thật sự đã giúp đỡ con rất nhiều. Tới đây nếu như thay đổi thì con sẽ theo anh K và chú X thôi. Cùng lắm con ra ngoài làm. Còn việc sang Mỹ lúc này con không đi được. Chuyện này con đem nói với anh K thì có được không?

    Tao trình bày xong, ông già gật đầu mà không nói gì. Trưởng bản biết chuyện chạy lên gặp ông già tao ngay chiều hôm đó.

    ...

    Giữa tuần, tao đi làm về thì cô Ba đứng thậm thụt ngoài cửa gọi tao.

    - Chú Chou, chú Chou ơi.
    - Dạ.
    - Sang đây tôi bảo?
    - Chuyện gì thế cô?

    Kéo tao vào nhà, cô Ba thì thầm:

    - Cô Lin về Huế rồi đó chú Chou.

    Dù đã biết trước nhưng sao tao vẫn cảm thấy bất ngờ xen lẫn cảm giác khấp khởi trong lòng. Cố gáng nén tiếng thở mạnh, tao hỏi cô Ba.

    - Từ bao giờ cô?
    - Vừa mới chiều nay thôi á. Tôi đợi chú Chou làm về mà thấy lâu quá trời lâu.
    - Mà ai nói cho cô biết?
    - Ông N đó chú. Đồ của cô kìa?

    Cô Ba vừa nói vừa chỉ vào đống vali ở trong góc nhà. Đúng thật rồi. Đồ của nàng. Tao mừng rỡ.

    - Sao đồ của Lin lại ở đây cô?
    - Thì xe cơ quan ông N ra đó chở bớt đồ giùm cho cổ về đây. Còn cổ chỉ mang theo một ít đồ và bay luôn chuyến vô Huế chiều nay.

    Tao nắm tay cô Ba rồi nói.

    - Cô Ba, ngày mai cô đi cùng con vào Huế một chuyến được không?

    Cô ba hoảng hốt.

    - Trời trời, như vầy sao được chú Chou. Bộ chú Chou muốn ông N ổng đuổi tui sao?

    Cô Ba nói vậy cũng đúng. Tao đành tính cách khác:

    - Vậy cô cho con địa chỉ nhà Lin trong đó đi cô.
    - Chú Chou tính vô đó thiệt hả?
    - Vâng.

    ...

    Sáng nay vừa tới cơ quan, tao lên phòng gặp trưởng bản.

    - Lin về rồi anh. Nhưng Lin bay thẳng về Huế. Em tính đi vào trong đó. Anh thấy sao.
    - Đi đi chứ còn gì nữa.
    - Vâng. Vậy em xin nghỉ từ nay tới hết tuần nhé.

    Trưởng bản ngẫm nghĩ một lúc rồi nói với tao "Chú ngồi đợi anh", xong rồi lão kêu con bé hành chính viết cho tao lệnh công tác nhà máy Quảng Ngãi. Kèm một cái giấy đề nghị tạm ứng 30tr chẵn và chuyển thẳng cho Phó tổng X ký.

    - Chú sang kế toán lấy tiền rồi thu xếp đi đi. Anh xin lệnh xe đưa chú đi ra Nội Bài. Vào Huế xong việc chạy xuống nhà máy tí nhé. Có gì báo anh để anh điện cho anh em trong đó tiếp đón.
    - Em cảm ơn anh.

    ...

    Từ sân bay Phú Bài tao gọi taxi rồi đưa địa chỉ cho tài xế xem. Xem xong địa chỉ, tài xế hỏi tao quan hệ thế nào với bố của nàng rồi đưa tao một mạch về trước cổng nhà nàng. Nhà nàng hình như có cỗ nên thấy khách khứa trong nhà khá đông.

    - Cậu hỏi ai?

    Một người phụ nữ giống y đúc nàng chạy ra mở cổng rồi hỏi tao. Tao nghĩ trong đầu đây chắc chắn chính là mẹ nàng. Từ sóng mũi cho đến đôi mắt nhìn qua thật không khác nàng là mấy. Tao chưa kịp trả lời thì bố nàng ra.

    - Chou.

    Bố nàng nhìn tao giật mình.

    - Con... Sao con... vào nhà đi con. Mẹ mày, đây là thằng Chou thằng Chou mà tôi kể đó mẹ mày...

    Bố nàng chưa hết hoảng hốt. Còn mẹ nàng thì từ ánh mắt lạ lẫm bổng chuyển sang nhìn tao trìu mến. Tao vào trong sân, vừa chào hỏi được vài người thì nàng bước ra. Vừa nhìn thấy tao náng đứng khựng lại.

    - Anh....

    Nước mắt từ đâu cứ thế chảy dọc hai bên má nàng.
     
    DucLeAnhDuy mobile thích điều này.
  15. 25/6/20 lúc 13:04

    duyphuc_mobile

    Junior Member

    duyphuc_mobile
    Tham gia:
    25/2/13
    Bài viết:
    85
    Được thích:
    0
    đang hay tới luôn đi tml
     
  16. 25/6/20 lúc 14:47

    CanGiuoc_Gsm

    Insane Poster

    CanGiuoc_Gsm
    Tham gia:
    4/11/09
    Bài viết:
    517
    Được thích:
    121
    có không đó, bên xam thằng chou đang bị bón mấy tml vã quá trời, cái này coi của con cherr nó cũng có viết
     
  17. 25/6/20 lúc 14:51

    duy_pthd

    Major Poster

    duy_pthd
    Tham gia:
    11/8/12
    Bài viết:
    171
    Được thích:
    9
    .
     
  18. 25/6/20 lúc 15:48

    Chắn Mobile

    Crazy Poster

    Chắn Mobile
    Tham gia:
    13/7/12
    Bài viết:
    416
    Được thích:
    27
    Đã có cđb đâu mà. TML chou nó đã post tiếp đâu. Đêm qua đọc bên Xam đến tận sáng các bác ạ. Đọc thể loại này phê thật.
     
    duyphuc_mobile thích bài này.
  19. 25/6/20 lúc 16:19

    dividanh

    Crazy Poster

    dividanh
    Tham gia:
    18/7/15
    Bài viết:
    355
    Được thích:
    43
    hay quá
     
  20. 25/6/20 lúc 16:37

    Hoàng0387897888

    No Life Poster

    Hoàng0387897888
    Tham gia:
    26/8/10
    Bài viết:
    5,524
    Được thích:
    492
    Vừa nứng cặc vừa ngôn tình cảm động. Chuyện hay vl bỏ việc để đọc luôn các bác ạ - chou và lin bên thiendia e bit mấy năm r ,.mà thằng tác giả viết truyện hay vl
     
    duyphuc_mobile thích bài này.
  21. 25/6/20 lúc 16:47

    Kim Nhung Apple

    Major Poster

    Kim Nhung Apple
    Tham gia:
    16/4/20
    Bài viết:
    176
    Được thích:
    70
    hóng tiếp hào hứng quá
     
  22. 25/6/20 lúc 16:50

    CanGiuoc_Gsm

    Insane Poster

    CanGiuoc_Gsm
    Tham gia:
    4/11/09
    Bài viết:
    517
    Được thích:
    121
    vậy vô thiên địa hội đọc tiếp đê nó có viết 1 truyện chịch cô hàng xóm và con cherr cũng có viết truyện về thằng trâu
     
  23. 25/6/20 lúc 17:49

    s0rry_3by

    Crazy Poster

    s0rry_3by
    Tham gia:
    30/4/13
    Bài viết:
    374
    Được thích:
    49
    Đọc đến chương 35 thì chưa ra tiế . Cay quá mấy tml ạ
     
  24. 25/6/20 lúc 18:22

    AnhDuy mobile

    Freak Poster

    AnhDuy mobile
    Tham gia:
    25/12/08
    Bài viết:
    807
    Được thích:
    100
    đọc ở đâu vậy bạn
     
  25. 25/6/20 lúc 18:46

    thanhluangsm

    Major Poster

    thanhluangsm
    Tham gia:
    3/9/10
    Bài viết:
    172
    Được thích:
    22
    mới check thử up 167 thui chưa viết tiếp
     
  26. 25/6/20 lúc 18:47

    thanhluangsm

    Major Poster

    thanhluangsm
    Tham gia:
    3/9/10
    Bài viết:
    172
    Được thích:
    22
    nén file gửi lên đi =))
     
  27. 25/6/20 lúc 18:59

    xiaproseries

    Major Poster

    xiaproseries
    Tham gia:
    29/3/16
    Bài viết:
    165
    Được thích:
    23
    Truyện hay vl , đọc xúc động và nứng c thật
     
  28. 25/6/20 lúc 21:33

    hung_thanh

    Junior Member

    hung_thanh
    Tham gia:
    19/1/10
    Bài viết:
    89
    Được thích:
    41
    công nhận càng đọc càng mê tác giả viết chi hay ghê ae gốc truyên nay trang nào kg muốn biết hồi kết có viên mãn kg
     
  29. 25/6/20 lúc 21:54

    tranhoanghieu

    Crazy Poster

    tranhoanghieu
    Tham gia:
    22/7/16
    Bài viết:
    391
    Được thích:
    79
    Anh em đọc ở đâu full vậy anh em? E tìm google ko có
     
  30. 25/6/20 lúc 22:05

    Kim Nhung Apple

    Major Poster

    Kim Nhung Apple
    Tham gia:
    16/4/20
    Bài viết:
    176
    Được thích:
    70
    bên Xam.vn mà bị chặn không vô được
     
  31. 25/6/20 lúc 22:16

    tranhoanghieu

    Crazy Poster

    tranhoanghieu
    Tham gia:
    22/7/16
    Bài viết:
    391
    Được thích:
    79
    Haiza e bật vpn lên cũng ko vào dc. Chắc xin a thắng file nén full về đọc dần quá. Chứ coi tới khúc hấp dẫn lại hết mất hứng vãi F26B24EE-8522-4F3C-9684-965AE66B53F2.
     
  32. 25/6/20 lúc 22:42

    ĐH_Mobile

    Insane Poster

    ĐH_Mobile
    Tham gia:
    23/7/12
    Bài viết:
    533
    Được thích:
    78
    Dành cả buổi tối để đọc mà hết mất rồi.ae ai có up tiếp đi ạ.đang hay
     
  33. 26/6/20 lúc 02:30

    xiaproseries

    Major Poster

    xiaproseries
    Tham gia:
    29/3/16
    Bài viết:
    165
    Được thích:
    23
    Xamvn.us bên đó hóng từ tháng 4 tới giờ, đang chửi Chou SML kìa
     
  34. 26/6/20 lúc 02:31

    xiaproseries

    Major Poster

    xiaproseries
    Tham gia:
    29/3/16
    Bài viết:
    165
    Được thích:
    23
    Có cái đầu buồi
     
  35. 26/6/20 lúc 07:27

    s0rry_3by

    Crazy Poster

    s0rry_3by
    Tham gia:
    30/4/13
    Bài viết:
    374
    Được thích:
    49
    google a. hoặc vào luôn ĐÂY
     
    ĐH_MobileAnhDuy mobile thích điều này.
  36. 26/6/20 lúc 10:33

    ĐH_Mobile

    Insane Poster

    ĐH_Mobile
    Tham gia:
    23/7/12
    Bài viết:
    533
    Được thích:
    78
    Củng mới tới chương 35.hóng tiếp
     
  37. 26/6/20 lúc 11:21

    NguyenVinh_GSM

    Crazy Poster

    NguyenVinh_GSM
    Tham gia:
    6/5/11
    Bài viết:
    321
    Được thích:
    70
    văn của tml này k hay bằng văn tml bên kia
     
  38. 26/6/20 lúc 11:29

    CanGiuoc_Gsm

    Insane Poster

    CanGiuoc_Gsm
    Tham gia:
    4/11/09
    Bài viết:
    517
    Được thích:
    121
    tml này nó bên thiendia, cãi lộn với mod bên đó nên nó về xam còn tml kia chắc là voz nên chuyên hơn

    2.
     
  39. 26/6/20 lúc 11:37

    mrthang39

    Major Poster

    mrthang39
    Tham gia:
    13/6/11
    Bài viết:
    148
    Được thích:
    13
    Hết rồi lâu nay tml nó chả pot nữa chán vãi. . làm đầu óc xuất ngày cứ mang mang cái câu chuyện trong đầu
     
    Kim Nhung Apple thích bài này.
  40. 26/6/20 lúc 12:55

    chdtdd tuan ag

    Junior Member

    chdtdd tuan ag
    Tham gia:
    30/8/18
    Bài viết:
    51
    Được thích:
    8
    Tiếp đi
     

Chia sẻ trang này