Ẩn / Hiện Quảng Cáo

Ký ức 1 thời ngang dọc ( Nghiên cứu kỹ trước khi đọc vì bài viết có liên quan đến đề tài tâm linh, t

Thảo luận trong 'TÂM SỰ CHUYỆN TRÒ' bắt đầu bởi bình phone, 20/6/20.

  1. 1/7/20 lúc 20:27

    anhquyetdk

    Crazy Poster

    anhquyetdk
    Tham gia:
    3/10/12
    Bài viết:
    307
    Được thích:
    78
    Hóng
     
  2. 1/7/20 lúc 21:33

    minhduc_dongnai

    Insane Poster

    minhduc_dongnai
    Tham gia:
    16/8/11
    Bài viết:
    627
    Được thích:
    71
    có khi nào lại ăn thịt luôn em FE ko nhỉ
     
  3. 2/7/20 lúc 11:47

    cuonggialai

    Junior Member

    cuonggialai
    Tham gia:
    1/7/07
    Bài viết:
    33
    Được thích:
    1
    khi sa cơ thì còn lại được mấy thằng bên cạnh!
     
  4. 2/7/20 lúc 20:02

    Duy Cường Apple

    Major Poster

    Duy Cường Apple
    Tham gia:
    2/4/18
    Bài viết:
    214
    Được thích:
    23
    Hóng
     
  5. 3/7/20 lúc 11:23

    Nguyễn Nam 368

    Insane Poster

    Nguyễn Nam 368
    Tham gia:
    14/1/10
    Bài viết:
    580
    Được thích:
    127
    đọc làm chỉ để bị ghiền vậy trời
     
  6. 3/7/20 lúc 13:10

    phamhahien

    Major Poster

    phamhahien
    Tham gia:
    11/2/09
    Bài viết:
    196
    Được thích:
    64
    sao nhiều chữ vậy trời
     
  7. 3/7/20 lúc 13:38

    Nguyễn Nam 368

    Insane Poster

    Nguyễn Nam 368
    Tham gia:
    14/1/10
    Bài viết:
    580
    Được thích:
    127
    truyện này kiếm ở đâu đọc vậy ta
     
  8. 3/7/20 lúc 20:49

    hai_long

    Crazy Poster

    hai_long
    Tham gia:
    11/10/09
    Bài viết:
    331
    Được thích:
    45
    ông tác giả đi đâu rồi , hóng mãi ko thấy nhỉ
     
  9. 3/7/20 lúc 22:30

    bình phone

    Major Poster

    bình phone
    Tham gia:
    29/11/08
    Bài viết:
    187
    Được thích:
    184
    Chap 28
    Về tới bãi xe thì cơn mưa nặng hạt cũng vừa đến, 3 chiếc xe nằm im lìm ở 1 góc, vậy là hôm nay yên bình rồi.
    FE vừa bước xuống xe thì bắt gặp 3 cặp mắt ngạc nhiên nhìn nó và tao, thằng chủ xe, Nha Trang và Bến Tre đang ngồi uống cà phê ở cái bàn trước nhà.
    FE vẫn với nụ cười xã giao như mọi khi rồi bước vào trong, tao dắt xe máy vào nhà rồi quay ra lấy ghế ngồi nhập hội với tụi kia.
    Thằng chủ xe cười cười rồi hỏi tao chở em nó đi đâu về, tao chỉ trả lời cho qua chuyện. Có lẽ chắc chắn tụi kia sẽ không thỏa mãn câu trả lời tao, nhưng kệ mẹ, nghĩ gì thì nghĩ.
    Hôm nay tất cả 3 thằng tài xế và cả thằng chủ xe mới được ngồi cà phê thuốc lá thoải mái như vậy, những câu chuyện về vùng quê mỗi thằng được kể cho nhau nghe, chút chút lại vang lên những tiếng cười, những tiếng chọc ghẹo... Mùi thơm của cà phê, những làn khói thuốc như sưởi ấm cho những tâm hồn xa quê hương trước cái không khí lành lạnh của cơn mưa ngày càng nặng hạt ngoài kia.
    Cả đêm hôm đó, tụi tao ngủ thật ngon như bù lại cho những giấc ngủ không tròn giấc. 1 đêm yên bình hiếm hoi vì không có tiếng chuông điện thoại vang lên lúc giữa khuya...
    Sáng hôm sau tao thức dậy sớm, dắt chiếc xe máy ra khỏi nhà, tao nổ máy chạy ra kiếm gì ăn sáng và tranh thủ làm ly cà phê buổi sáng.
    Buổi sáng hôm nay Sài Gòn như được gột rửa sạch sẽ sau cơn mưa đêm qua, không khí thật trong lành và sảng khoái.
    Tao gửi xe rồi rảo bước vào chợ, tao tìm mua những thứ để hôm nay nấu vài món mà ba tao thích. Sau hơn nửa tiếng đồng hồ loay hoay giữa cái chợ thì tao cũng đã xong với lỉnh kỉnh mấy cái túi nylon. Trên đường về, ghé qua tiệm bánh ngọt, tao mua 1 hộp bánh thuẫn, loại bánh mà ba tao rất thích ăn lúc sanh thời.
    Về đến căn nhà của tao thì cũng gần 9h sáng. Lạ thật hôm nay giờ này Vĩnh Long vẫn chưa mở cửa tiệm thuốc tây, tao nhanh chóng bấm chuông cửa.
    Vĩnh Long mở cửa cho tao, nhìn tao rồi nhìn sang chiếc xe máy lỉnh kỉnh đồ của tao rồi cười
    _ Em tưởng anh qua chở em đi chợ. Bữa nay em đóng cửa tiệm, ngồi đợi anh nè. Con Vĩnh Long em nó đi Ninh Bình chơi với đám bạn rồi. Nay chỉ có em nấu nướng với anh thôi
    Tao đem cái đống đồ vào nhà bếp, vừa đi vừa nói
    _ Mấy vụ này anh lo được, mà sao đóng cửa tiệm chi vậy em?
    Vĩnh Long cười rồi nói
    _ Thì bữa nay đám giỗ bác, 1 năm mới có 1 lần. Bán thì ngày nào không bán được hả anh
    Tao chỉ biết nhìn em, nói vừa đủ em nghe
    _ Cám ơn em
    Vĩnh Long bật cười khúc khích
    _ Anh biết khách sáo với em từ hồi nào vậy. Khách sáo là vô khách sạn nhe cưng
    Câu nói giỡn của em làm tao cũng cười theo. Vậy là cả 2 đứa bắt đầu lấy những thứ tao đã mua rồi chuẩn bị sơ chế, nấu nướng. Tiếng chọc ghẹo của tao, tiếng cười của Vĩnh Long, tiếng dao bằm trên thớt, tiếng xào nấu...những thứ âm thanh đó thật sự mang lại cho tao 1 cảm giác thật ấm áp, thật hạnh phúc.
    Hôm nay tao là người trực tiếp đứng nấu các món ăn, Vĩnh Long chỉ phụ tao những việc lặt vặt. Nói về nấu nướng thì tao nấu không thật sự xuất sắc như những nhà hàng, quán ăn nhưng để nấu ăn cho gia đình thì đối với tao, tao nghĩ có thể đạt điểm 10 cho chất lượng. Tao quay sang hỏi Vĩnh Long
    _ Em có biết vì sao anh biết nấu ăn và thích nấu ăn không?
    Vĩnh Long lắc lắc cái đầu. Tao lại nói tiếp
    _ Ba anh lúc trước hay dạy, là thằng đàn ông khi có vợ, sinh con, lúc vợ mình mang nặng đẻ đau, mình không thể chia sẻ được những cảm giác đau đớn đó thì mình phải chia sẻ với người vợ về mặt tinh thần. Bởi vậy nếu nấu được cho vợ mình 1 cái chảo cá kho, 1 nồi canh hầm thì anh nghĩ chắc chắn không 1 người vợ nào mà không thể cảm nhận được sự chia sẻ về mặt tinh thần của mình. Em thấy có đúng không?
    Không nghe Vĩnh Long trả lời, quay sang thì thấy em đứng đó cúi mặt lo lặt rau. Bất chợt em ngước mặt lên rồi hỏi
    _ Vậy giờ anh có ý định chia sẻ những cái đó cho 1 người phụ nữ thứ 2 ?
    ĐM giờ tao lại là thằng cứng họng trước câu hỏi đó. Câu hỏi thật sự rất đơn giản chỉ với câu trả lời CÓ hoặc KHÔNG nhưng đối với tao lúc này còn khó hơn là đề thi đại học. Thật sự tao chỉ muốn tồn tại 1 mối quan hệ bình thường với Vĩnh Long, tao cố ý tránh mặt những lần em rủ tao cùng đi ăn, đi cà phê...có thể em biết nhưng Vĩnh Long vẫn nhẹ nhàng, vẫn kiên nhẫn âm thầm bên tao. Và tao, cứ mỗi lần gặp Vĩnh Long, em lại làm tao quên mất cái ý nghĩ phải trốn tránh em, Vĩnh Long luôn cho tao cái cảm giác ấm áp, hạnh phúc mỗi khi bên cạnh em.
    Em cười rồi lại nói tiếp thay cho sự im lặng của tao
    _ Em vui vì anh không trả lời. Nếu anh nói KHÔNG thì chắc chắn em sẽ không có cơ hội. Còn nếu anh gật đầu nói CÓ thì chắc chắn đó không phải là tính cách của anh
    ĐM hình như Vĩnh Long hiểu được tất cả suy nghĩ của tao. Thôi suy nghĩ nhiều chi cho mệt, tao lại lo xào nấu làm cho kịp mấy món ăn.
    Cuối cùng thì cũng xong, món lẩu vịt nấu chao, mì xào giòn, bò lúc lắc cũng lần lượt hoàn thành. Tao và Vĩnh Long đang lo chuẩn bị dọn món lên phòng thờ để cúng thì nghe tiếng ô tô đậu trước nhà, là anh.X và thằng bạn thân. Vẫn như mọi năm, không cần tao điện thoại, anh.X và thằng bạn vẫn nhớ ngày giỗ của ba tao.
    Rồi chiếc Innova quen thuộc của chú 3 cũng từ Vĩnh Long xuất hiện. Từ lúc ba tao mất, đến ngày giỗ, chỉ những khuôn mặt thân quen này hiện diện cùng tao, cùng thắp nhang cho ba tao, tao không thích mời bạn bè đông đúc rồi lại ăn nhậu linh đình vì tao biết ba tao cũng không thích kiểu như vậy
    Những cây nhang được thắp lên rồi cắm vào chiếc lư hương được đặt trên cái tủ thờ, tấm di ảnh của ba tao được đặt trang trọng trên đó, vẫn với cái nụ cười hiền hậu như lúc nào. Từ nhỏ đến lớn, tao chưa hề nhận 1 trận đòn roi nào từ ông, những câu nói, lời dạy dỗ luôn được ông nhắc nhở nhưng nào có lọt được vô cái lỗ tai của 1 thằng có tính cách ương bướng như tao. Rồi khi lăn lộn ra ngoài xã hội, cuộc đời dạy tao nhiều thứ nhưng nó không hào phóng như ba mẹ tao ở nhà, những bài học được trả phí bằng tiền bạc, nước mắt, có khi cả bằng máu... Rồi sau những năm tháng bôn ba ngoài xã hội, tao nhận ra chỉ có gia đình là thương yêu tao vô điều kiện,là nơi lúc nào tao cũng muốn quay về, nhưng nghiệt ngã là ba tao chẳng còn đủ sức khỏe để cùng tao bước tiếp hết cả cuộc đời này.
    Những cây nhang đã chuẩn bị tàn, trái cây,đồ ăn được dọn xuống, chú 3, Vĩnh Long và 2 người anh em của tao cùng quây quần bên cái bàn ăn. Chai rượu được khui ra, mọi người ăn uống cười nói vui vẻ trong cái không khí đầm ấm của 1 gia đình mặc dù chú 3, anh.X, thằng bạn thân chẳng hề có mối quan hệ máu mủ nào với tao.
    Tao bước ra ngoài, móc điện thoại gọi cho vợ tao
    _ Bữa nay ngày giỗ ba anh, em không qua đốt cho ba cây nhang sao em ?
    Giọng nói của vợ tao từ đầu dây bên kia
    _ Nay em bận lắm, công việc mới mà. Thôi anh thông cảm giùm em
    Em cúp máy. Tao lặng lẽ bước vào nhà thì bắt gặp Vĩnh Long đã đứng sau lưng tao từ lúc nào. Em cười rồi nói
    _ Chị không qua hả anh?
    Tao im lặng gật đầu rồi bước vào nhà.
    Đang ăn uống thì có tiếng xe máy đậu trước nhà, tao bước ra thì thấy thằng chủ xe và FE, tao hơi bất ngờ vì sự có mặt của anh em nó thì thằng chủ xe lên tiếng
    _ Anh.T kỳ quá, đám tiệc ở nhà mà không nói em tiếng nào hết. Nghe FE nó nói bữa nay giỗ ba anh nên em mới biết đó. Có thùng bia với ít trái cây em gửi cúng bác trai
    Tao ậm ừ trả lời
    _ Tại em không có mời ai hết, chỉ có anh em trong nhà thôi anh.
    Tao mời anh em nó vào nhà rồi giới thiệu với mọi người. Dẫn anh em nó lên phòng thờ đốt nhang cho ba tao rồi quay trở xuống, vậy là bàn ăn có thêm 2 người mới.
    FE đá mắt với tao, nó nói em điều dưỡng đã chuyển đủ 30 triệu lúc sáng. Nó cám ơn tao rối rít và hứa sẽ dắt tao đi ăn dài dài, tao thấy mừng cho FE vì lấy được tiền, nhưng cũng lại thấy lo cho em điều dưỡng, nhưng cũng chẳng biết làm sao.
    Buổi tiệc diễn ra vui vẻ và ấm cúng, 3 chai rượu đã hết sạch, tao lại khui tiếp chai thứ 4. Lâu rồi tao mới uống lại nhiều như vậy.
    Rồi chú 3 ra về, chú 5 đã nổ máy chờ sẵn ngoài đường, tao tiễn chú ra phía trước nhà. Chú 3 vỗ vai tao rồi cười, chú nói như dặn dò
    _ Cố gắng gần gũi với Vĩnh Long giùm chú, lúc này thấy nó có vẻ lạc quan hơn lúc trước.
    Tao nhìn chú chỉ biết cười, 1 nụ cười cho chú 3 yên tâm.
    Bước lại vào nhà thì đã nghe thằng bạn đang chém gió vụ tụi tao đánh úp mấy thằng trại hòm lúc trước. Anh em thằng chủ xe và cả Vĩnh Long đang lắng nghe chăm chú, chỉ có anh.X nhìn tao rồi cười mỉm. Tao ngồi xuống nói với thằng bạn
    _ Chém vừa vừa thôi ba
    Nó đang say sưa kể nhưng nghe tao nói thì liền chửi
    _ Chém con mẹ mày chứ chém. Tin tao chém mày luôn không
    Vậy đó, tao và nó luôn như vậy. Rồi cuộc vui nào cũng đều có lúc tàn. Cả 5 chai rượu loại 1 lít đã hết sạch. Mọi người lần lượt ra về, tao ở lại cùng Vĩnh Long dọn dẹp, định rửa chén giúp em nhưng Vĩnh Long đã kéo áo tao ra bàn ngồi, ở đó em đã pha sẵn cho tao bình trà gừng nóng hổi, tao ngồi đó nhấm nháp ly trà, lâu lâu lại nhìn em đang đứng rửa cái đống chén bát.
    Ngoài kia, bất chợt cơn mưa nặng hạt ập xuống. Đúng là Sài Gòn chợt nắng rồi lại chợt mưa.
    Vĩnh Long đã rửa sạch xong mấy cái chén dĩa, em bước lại ngồi bên cạnh tao rồi cất tiếng
    _ Mưa buồn quá anh ha
    Tao vẫn nhìn xa xăm ra ngoài đường, nơi những hạt mưa rơi xuống mặt đường, bắn lên những giọt nước trắng xóa, tao trả lời
    _ Uhm mưa luôn làm mọi thứ trở nên nhạt nhòa và những nỗi nhớ như dài rộng ra em hả?
    Vĩnh Long ngồi đặt cái cằm của em lên vai tao, em thỏ thẻ bên tai tao
    _ Hay là anh chở em đi 1 vòng dưới mưa nha, có lẽ lâu lắm rồi em chưa được tắm mưa như lúc nhỏ
    Tao hơi bất ngờ với lời đề nghị của Vĩnh Long nhưng tao cũng muốn thử lại cái cảm giác mà lâu rồi tao tưởng chừng đã quên
    Vội bỏ cái điện thoại ở nhà, tao bước ra ngoài cùng Vĩnh Long, chiếc xe nổ máy, tao chở Vĩnh Long chạy lao vào màn mưa...
    Chiếc xe tao chở em chạy 1 cách vô định, tao chẳng biết tao chạy đi đâu nhưng tao cứ chạy. Những hạt mưa lạnh lẽo bắn thẳng vào mặt tao rát rạt, Vĩnh Long ngồi sau ôm chặt vào người tao. Quay ra sau, tao hỏi em
    _ Em lạnh không?
    Em trả lời với giọng hơi run run vì lạnh
    _ Em lạnh nhưng em thích như vầy
    Tay tao lại vặn ga chạy tiếp. Lúc này, có lẽ đã quen dần với cơn mưa, cả em và tao cũng đã bớt lạnh như lúc ban đầu. Vĩnh Long ngồi sau ôm chặt, em lại đặt cằm lên vai tao mà nói
    _ Anh có còn nhớ lúc nhỏ, mỗi khi trời mưa như vầy, anh hay dắt em lén ba mẹ ra tắm mưa hông?
    Tao cười rồi gật đầu, im lặng chẳng nói gì. Vĩnh Long lại siết vòng tay ôm chặt tao hơn. Cơn mưa vẫn nặng hạt, đâu phải chỉ có tụi con nít mới thích được tắm mưa, người lớn như tụi tao cũng thích vậy, những cơn mưa dù lớn hay nhỏ nó luôn làm gợi nhớ về những kỉ niệm xưa cũ, nó cũng gột rửa những nỗi buồn sâu thẳm trong mỗi tâm hồn của những thằng người lớn như tao...
    Cái phòng tắm hôm nay có lẽ hơi chật hơn mọi khi vì có 2 cơ thể đang hòa quyện vào cùng nhau, 2 đôi môi tìm lấy nhau, trao cho nhau những nụ hôn cháy bỏng, những ngón tay tham lam vuốt ve mơn trớn trên từng ngóc ngách cơ thể của nhau. Những tia nước ấm áp xịt ra từ chiếc vòi sen chắc cũng không làm dịu được cơn say của họ, cơn say tình ái...
    Nằm ôm em trên chiếc giường, cả 2 cơ thể trần trụi, mùi da thịt con gái thoang thoảng... Vĩnh Long dúi mặt em vào ngực tao, em thỏ thẻ
    _ Em muốn ngày nào cũng được ôm anh như vầy
    Tao khẽ cười, hôn nhẹ lên mái tóc của em. Vĩnh Long bất chợt ngước mặt lên nhìn tao, đôi mắt em thật long lanh trong cái ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn ngủ trong phòng. Em nở 1 nụ cười rồi nói
    _ Nếu không có những cơn mưa thì làm sao mình nhìn thấy được cầu vồng phải không anh?
    Nói xong em lại đặt 1 nụ hôn lên môi của tao...Lại những tiếng rên khe khẽ vang lên, chiếc giường ngủ cũng rung lên nhè nhẹ theo từng nhịp. Khác với lần trước, lần này ngoài những xúc cảm xác thịt, còn có thêm xúc cảm của tình yêu vừa chớm trong tao.
    Câu nói đầy ẩn ý của Vĩnh Long hình như vừa mở ra 1 góc khuất trong tâm hồn đang khô héo của tao, không có những cơn mưa thì làm sao có được những chiếc cầu vồng...
    Ngoài kia mưa đã bớt nặng hạt hơn, rồi ngày mai, khi bình minh ló dạng, tao hy vọng bầu trời sẽ đẹp hơn, và tao sẽ được nhìn thấy những chiếc cầu vồng như Vĩnh Long đã nói....
     
    Longact, cuonggialai, kkazals6 thành viên khác thích điều này.
  10. 3/7/20 lúc 22:49

    phongcellphone

    Major Poster

    phongcellphone
    Tham gia:
    13/1/17
    Bài viết:
    157
    Được thích:
    22
    Hóng tiếp kkk
     
  11. 3/7/20 lúc 22:53

    anhquyetdk

    Crazy Poster

    anhquyetdk
    Tham gia:
    3/10/12
    Bài viết:
    307
    Được thích:
    78
    Chap ày hay à
     
  12. 4/7/20 lúc 10:09

    duong 502

    Major Poster

    duong 502
    Tham gia:
    8/9/10
    Bài viết:
    207
    Được thích:
    29
    càng đoc càng phê nhe tml
     
  13. 4/7/20 lúc 11:18

    cuonggialai

    Junior Member

    cuonggialai
    Tham gia:
    1/7/07
    Bài viết:
    33
    Được thích:
    1
    đợi!
     
  14. 4/7/20 lúc 12:48

    Duy Cường Apple

    Major Poster

    Duy Cường Apple
    Tham gia:
    2/4/18
    Bài viết:
    214
    Được thích:
    23
    hóng tiếp
     
  15. 4/7/20 lúc 13:58

    NguyenVinh_GSM

    Crazy Poster

    NguyenVinh_GSM
    Tham gia:
    6/5/11
    Bài viết:
    319
    Được thích:
    67
    Ấy dza .....lại chịch e vinh long nữa đó mà.......kkk
     
  16. 4/7/20 lúc 16:00

    hai_long

    Crazy Poster

    hai_long
    Tham gia:
    11/10/09
    Bài viết:
    331
    Được thích:
    45
    miệng thì cứ trong sáng con k u thì cứ dựng ngược nên phang kệ mẹ tới đâu nó tới
     
  17. 4/7/20 lúc 21:11

    taydola1983

    Insane Poster

    taydola1983
    Tham gia:
    20/12/08
    Bài viết:
    658
    Được thích:
    159
    TML đéo kể chi tiết lúc chịch e Vĩnh Long ra sao.,má....
     
  18. 5/7/20 lúc 08:23

    truongquy2013

    No Life Poster

    truongquy2013
    Tham gia:
    11/11/13
    Bài viết:
    996
    Được thích:
    58
    phụ thớt
    Chap 29
    Mở mắt thức giấc, theo thói quen tao nhìn đồng hồ, 5h50'. Nhìn sang bên cạnh không thấy Vĩnh Long đâu. Tao mở cửa phòng, bước xuống tầng dưới, mùi chiên xào thơm nức nở xộc vào khứu giác. Vĩnh Long đang lui cui nấu nướng cái gì đó ở nhà bếp. Tao tiến tới nhè nhẹ và ôm chặt từ phía sau lưng em, Vĩnh Long giật mình rồi quay lại đánh nhẹ vào ngực tao, em nở 1 nụ cười rồi nói
    _ Làm em hết hồn. Thôi anh súc miệng rửa mặt rồi xuống ăn sáng với em. Em có làm cơm chiên trứng, đúng gu anh thích đó. Bàn chải đánh răng em để sẵn trong toilet cho anh rồi đó
    Tao chỉ biết mỉm cười rồi quay lên toilet, thật sự Vĩnh Long rất hiểu tao và em lo lắng chăm sóc tao từng chút một.
    Bữa ăn sáng chỉ có dĩa cơm chiên trứng và ly cà phê đá ngọt em đã pha sẵn cho tao, 1 bữa sáng đơn giản nhưng tao thấy nó thật sự rất ngon, vị ngon của hạnh phúc chăng ?
    Tạm biệt Vĩnh Long bằng 1 nụ hôn thật thắm thiết, tao dắt xe ra đường rồi nổ máy.
    Đường phố Sài Gòn sáng nay sao mà khoáng đãng quá, phải chăng cơn mưa đêm qua làm cho không khí nó như vậy hay là do trong cái tâm hồn nguội lạnh của tao vừa được tưới những giọt nước của tình yêu.
    Về đến bãi xe thì thấy 2 chiếc xe đã đi, chỉ còn chiếc của tao đậu đó. Thằng chủ xe thì đang ngồi uống cà phê sáng trước nhà, tao dắt xe vào nhà rồi lên phòng thay quần áo. Quay xuống thì đã thấy ly cà phê mà thằng chủ xe pha sẵn cho tao.
    Đốt điếu thuốc, tao làm 1 ngụm cà phê. Thằng chủ xe nói
    _ Cám ơn anh.T vụ lấy tiền giùm FE
    Tao cười rồi nói
    _ Ơn nghĩa gì anh ơi. Em út như trong nhà, nó bị như vậy không lẽ em không ra mặt
    Thằng chủ xe chắc cũng không lạ gì tính cách của tao, nó cũng cười theo tao. Nó nói sắp tới chắc mua thêm 2 xe nữa vì tình hình toàn kêu thêm xe hỗ trợ. Tao cũng biết trước sau gì nó cũng phải tăng cường thêm xe. Nói chuyện trên trời dưới đất tầm khoảng 8h sáng thì chuông điện thoại nó vang lên. Có 1 ca ở Bình Chánh, vậy là lên xe, tiếng còi hú vang lên, lâu lâu tiếng ồm ồm phát ra từ cái loa được gắn ngoài xe
    _ Xe máy phía trước tấp sang phần đường bên phải nhường đường cho xe cứu thương làm nhiệm vụ, xin cám ơn !!!
    Chiếc xe cứu thương từ từ tiến vào 1 bãi đất trống, nơi đây có dựng 1 cái sân khấu, xung quanh là những gian hàng trò chơi...tao đoán chắc chắn đây là 1 đoàn lô tô của những người đồng tính. Đây là 1 loại hình giải trí phổ biến ở các tỉnh miền Tây và Sài Gòn.
    1 đám đông đang đứng bu quanh phía sau cái sân khấu, có 2 ông anh công an đang loay hoay ghi chép gì đó. Thấy xe cứu thương chạy vào, vài "chị" vẫy tay và dọn đường cho xe tao chạy vào.
    Tao dùng từ "chị" vì nhìn bề ngoài, họ mặc quần áo, để tóc dài, trang điểm như 1 người phụ nữ, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy vẫn còn những đường nét của đàn ông, đó là những người đồng tính hoặc chuyển giới, đó là nét đặc trưng của những người làm ở đoàn lô tô.
    Tao xuống xe, bước lại 2 ông anh công an rồi hỏi
    _ Tai nạn hay gì vậy mấy sư huynh?
    Cả 2 ông nhìn tao rồi 1 ông vừa chỉ vào trong vừa nói
    _ Nằm ở trong đó em, chắc đột tử
    Tao lại lặng lẽ làm cái công việc quen thuộc, mở cốp và lấy cái băng ca xuống rồi kéo vào trong theo hướng chỉ dẫn của khứa công an.
    Mọi người tránh đường cho tao tiến vào cùng với chiếc băng ca.
    Trên chiếc giường xếp được kê 1 góc ở phía sau sân khấu, xung quanh được che nắng che mưa bằng mấy tấm bạt nylon là 1 cái xác được phủ bởi cái mền vải. Trên bụng cái xác đã được đặt 1 nải chuối sống, phía trên đầu thì có chén cơm cùng cái trứng và đôi đũa, mấy cây nhang đang tỏa ra những làn khói lơ lửng được cắm vào cái lon sữa đặc đã bỏ đầy gạo trong đó đặt kế bên.
    Tao nói với mấy người đang đứng xung quanh
    _ Mấy "chị" phụ em 1 tay với
    Lập tức mấy chị và 2 thanh niên trẻ bước tới giúp tao, cái mền phủ lên người cái xác được kéo ra sau khi những thứ xung quanh đã dọn đi.
    Cái xác là 1 người đàn ông, à mà không là 1 người "phụ nữ" tầm khoảng hơn 30 tuổi. Mái tóc dài, khuôn mặt vẫn còn đường nét của 1 người đàn ông cùng với bộ quần áo phụ nữ trên người.
    Sau khi cái xác được đặt gọn gàng trên cái băng ca với sự giúp sức của những người trong đoàn lô tô, tao đẩy chiếc băng ca lại vào xe, đóng cốp. 2 người "chị" bước lên ghế sau cạnh chỗ cái xác. Công việc coi như đã kết thúc, tao chào 2 ông anh công an rồi bước lên xe nổ máy, chiếc xe cứu thương lại hú còi vang lên lao đi
    Qua vài câu hỏi thăm, 2 "bà chị" cũng cởi mở cho tao biết cái xác này là 1 thành viên trong đoàn lô tô. Đêm hôm qua do mưa lớn quá, cả đoàn không thể diễn như mọi khi, vậy là tụ tập nhậu nhẹt, cái "chị" nằm trên xe của tao đêm hôm qua cũng bình thường không có biểu hiện gì, rồi ngủ 1 giấc đến sáng, khi mọi người trong đoàn gọi dậy ăn sáng thì mới biết là "chị" đã ra đi từ lúc nào...
    Tao cũng từng tiếp xúc nhiều với những người đồng tính, chuyển giới của những đoàn lô tô, họ cũng là những con người bình thường, nhưng khi sinh ra họ lại mang tâm hồn của 1 người con gái ẩn phía trong thân xác của 1 thằng con trai. Tao nghĩ chắc họ cũng đâu muốn mình như vậy khi bị người đời khinh khi, dè bỉu gọi mình là bóng, là pê đê...
    Xe về đến Bình Hưng Hòa, cái xác được chuyển vào căn phòng phía trong. Tao quay ra ngồi hút thuốc với ông anh nhận xác.
    Khoảng 30' sau, có 7-8 chiếc xe máy chạy vào đậu đầy 1 góc sân, nhìn thoáng qua thì chắc là mấy người của đoàn lô tô, chuyển giới cũng có, đồng tính cũng có, thanh niên cũng có... Tiếng lao xao ồn ào cả cái sân. Tao nghe họ đang góp tiền lại, còn có vài "chị" đang cầm điện thoại để xin hỗ trợ từ bạn bè trong giới.
    Rồi pháp y cũng tới, chỉ có 1 người em họ của nạn nhân đứng ra kí giấy tờ vì nghe đâu người thân ở quê vì nghèo khó nên không có chi phí lên nhận xác. Những thủ tục cũng được bắt đầu, lại tiếng dao kéo y tế va chạm vào nhau, tiếng xè xè nghe thật là ám ảnh.
    Sau đó thay vì tiếp theo là thủ tục khâm liệm rồi nhập quan nhưng tất cả mọi người trong đoàn không thể gom góp đủ tiền để mua quan tài cho người xấu số, vậy là mấy "chị" phải chạy ngược chạy xuôi để gõ cửa mấy trại hòm để xin 1 cái hòm từ thiện.
    Cuối cùng hơn 1 tiếng đồng hồ, họ cũng xin được của 1 trại hòm nào đó 1 cái quan tài, vậy là "bà chị" xấu số nằm trong kia được mấy ông anh đạo tỳ khâm liệm, mặc dù là từ thiện nhưng tao thấy mấy ông anh làm cẩn thận rất có tâm, nghĩa tử là nghĩa tận mà.
    Rồi lần lượt mọi người tiến đến trước chiếc quan tài lặng lẽ thắp nhang, những "bà chị" sụt sùi nước mắt, chào vĩnh biệt người bạn vừa nằm xuống của họ.
    Chiếc xe cứu thương lại lặng lẽ lăn bánh, mang theo 1 kiếp người vừa nằm xuống về với đất Mẹ.
    Vẫn là 2 "bà chị" lúc nãy cùng đồng hành với tao trong chuyến đi. Chắc họ là những người bạn thân của người nằm trong chiếc quan tài kia.
    Có lẽ không ngại ngùng trước 1 thằng tài xế như tao, câu chuyện về những góc khuất của các "bà chị" được tâm sự 1 cách thoải mái trong suốt cuộc hành trình.
    Những "bà chị" này sinh ra từ vùng quê khác nhau, cũng như những thằng con trai khác nhưng càng lớn, họ càng nhận ra giới tính thật của mình, thân con gái mà mang kiếp con trai. Lúc đầu thì âm thầm, gồng nén những xúc cảm của mình, nhưng càng cố gồng nén thì họ càng muốn bộc lộ cái giới tính thật của mình...rồi đến lúc họ cũng chẳng thể che giấu được nữa, cái bản năng muốn được như những người con gái khác đã thôi thúc họ...
    Gia đình ruồng bỏ kèm theo là những trận đòn roi của cha mẹ, người ngoài thì nhìn vào họ bằng những ánh mắt chế giễu, khinh thường với những lời miệt thị " con bóng ", " thằng pê đê ", " công chúa đái đứng "....
    Có người kinh tế khá giả thì họ đi phẫu thuật chuyển giới nhưng cũng phải chịu muôn vàn đau đớn mới có thể sống trọn vẹn với tâm hồn và thể xác con gái, có người không có điều kiện thì làm phẫu thuật tới đâu hay tới đó, còn có người không có tiền thì kiếm mấy chỗ làm chui, chích mấy loại silicone rẻ tiền để rồi bị biến chứng này nọ...
    Rồi họ đến với đoàn lô tô trong những dịp tình cờ, người thì đem lời ca tiếng hát để mưu sinh, người thì kiếm tiền qua những trò chơi mà người ta thường hay gọi là trò chơi hội chợ, những ngày tháng lang bạt, rày đây mai đó khó khăn cực khổ nhưng ai cũng vui vì ở đoàn lô tô, nơi mà họ được phép bộc lộ hết cái tâm hồn con gái của mình mà không ai cấm cản.
    Chiếc xe cứu thương lại băng qua những con đường quê, trên xe vẫn vang lên câu chuyện về những mảnh đời " thân sâu hồn bướm "
    Và rồi chiếc xe cứu thương cũng dừng lại tại 1 làng quê nghèo, hiện ra trước mắt tao xa xa là 1 căn chòi lá nằm chênh vênh trên những cánh đồng lúa.
    Chiếc quan tài lạnh lẽo được những người thân khiêng đi liêu xiêu trên con đường bờ đê. Trao cho tao những tờ giấy bạc mà lúc sáng cả đoàn đã gom góp lại, 2 "bà chị" lặng lẽ quay bước theo hướng cái quan tài, tao thấy họ lại khóc... khóc cho 1 người nằm xuống hay họ khóc cho số phận mà tạo hóa như trêu đùa những người như họ.
    Đốt điếu thuốc, tao nhìn theo bóng chiếc quan tài, cũng là 1 kiếp người. Tao thầm ước, nếu có kiếp sau, mong rằng người "chị" nằm trong chiếc quan tài đó hãy là 1 người chị thật sự. Yên nghỉ nha "bà chị" !!!
    Bước lên xe, tao tìm kiếm 1 bài hát trong cái điện thoại như để tìm 1 sự đồng cảm với chính họ

    "...Cuộc đời em đau thương số phận thật là buồn vì mang kiếp người lạc loài, sâu chẳng ra sâu bướm nào phải bướm, miệng đời sao độc ác còn mai mỉa khinh khi..."
     
  19. 5/7/20 lúc 08:49

    hai_long

    Crazy Poster

    hai_long
    Tham gia:
    11/10/09
    Bài viết:
    331
    Được thích:
    45
    chập này ..... hóng tiếp
     
  20. 5/7/20 lúc 14:39

    Duy Cường Apple

    Major Poster

    Duy Cường Apple
    Tham gia:
    2/4/18
    Bài viết:
    214
    Được thích:
    23
    hóng tiếp
     
  21. 5/7/20 lúc 15:08

    anhquyetdk

    Crazy Poster

    anhquyetdk
    Tham gia:
    3/10/12
    Bài viết:
    307
    Được thích:
    78
    Hóng
     
  22. 5/7/20 lúc 19:43

    NguyenVinh_GSM

    Crazy Poster

    NguyenVinh_GSM
    Tham gia:
    6/5/11
    Bài viết:
    319
    Được thích:
    67
    hay qá tiếp đi tml ơi!
     
  23. 5/7/20 lúc 21:47

    Kim Nhung Apple

    Major Poster

    Kim Nhung Apple
    Tham gia:
    16/4/20
    Bài viết:
    176
    Được thích:
    70
    hóng
     
  24. 6/7/20 lúc 20:56

    bình phone

    Major Poster

    bình phone
    Tham gia:
    29/11/08
    Bài viết:
    187
    Được thích:
    184
    Chap 30
    Thêm 1 mùa mưa lại đến, Sài Gòn chìm trong những cơn mưa. Và cuộc sống của tao đã quen với những giấc ngủ không tròn giấc, những tiếng chuông điện thoại vang lên bất chợt lúc nửa đêm, những cái xác chết vì nhiều lý do khác nhau, những chuyến xe xuôi ngược Bắc Nam... Những thứ đó bây giờ như 1 phần không thể thiếu trong cuộc sống của tao.
    Những cuộc gặp gỡ với thằng nhóc con tao vẫn diễn ra hàng tuần nhưng càng ngày tao lại thấy cái khoảng cách vô hình giữa tao và vợ tao ngày càng bị đẩy ra xa, bây giờ vợ tao đã vào làm ở 1 ngân hàng lớn thuộc nhà nước, có lẽ công việc mới nên em bị cuốn vào cái guồng máy đó...
    Và Vĩnh Long, em vẫn bên cạnh tao, vẫn dịu dàng và luôn tinh tế. Em không trách tao vì vẫn luôn giữ trong tâm thức hình ảnh của người vợ cũ, tao cảm giác mối quan hệ giữa tao và Vĩnh Long như nửa là tình nhân, nửa là tri kỷ thì phải.
    Vậy là cũng hơn 2 tháng từ ngày đi theo thằng Nha Trang lấy cái xác đầu tiên. Bây giờ, bãi xe có thêm chỗ cho 2 chiếc xe cứu thương nữa, thằng chủ xe vừa mua thêm về, nó mua lại của người khác, giờ đem về sửa chữa lại 1 ít và tranh thủ kiếm thêm tài xế. Cái nghề chạy loại xe này như tụi tao kiếm người cũng không phải dễ, không nhiều thằng trụ lại được hơn 3-4 ca, nếu gặp ca tai nạn giao thông đầu tiên thì coi như xong, bỏ của mà chạy lấy người.
    Hôm nay tao xin nghỉ vài ngày, tranh thủ chạy đi kiếm cái khách sạn rồi đặt phòng. Đến hơn 8h tối, tao đã có mặt ở sân bay Tân Sơn Nhất, chuyến bay từ Thụy Sĩ của mẹ tao sẽ đáp lúc 9h15'. Bước tàng tàng ra bãi xe sân bay, vẫy tay bà chị bán cà phê, tao mua 1 hộp cà phê đá rồi ngồi xuống chỗ cái bồn hoa ngồi đợi. Đốt 1 điếu thuốc, tao trầm tư nhìn vào nhà ga quốc tế...
    Hàng năm mẹ tao đều tranh thủ về Việt Nam thăm tao hoặc tao sẽ bay sang đó thăm bà. Nhưng năm nay, làm ăn thất bại nên cũng chẳng có điều kiện mà sang đó, thôi đành để mẹ tao về, sẵn thăm thằng nhóc con tao.
    Nói thêm về mẹ tao, bà cũng gần 60 tuổi. Như tao đã kể ở phần trước, lúc mẹ tao qua bên này, tao chỉ khoảng 8-9 tuổi. Qua bên đó, mẹ tao được bà dì giới thiệu vào làm ở 1 nhà hàng Trung Quốc, lúc đầu thì rửa chén, dọn dẹp, tạp vụ...nói chung là làm đủ thứ việc. Sau vài năm thì mẹ và bà dì cũng tích góp được 1 số tiền, 2 người quyết định xin nghỉ việc ở cái nhà hàng Trung Quốc đó. Tiếp đến 2 người tự mở 1 quán nhỏ kiểu take away các món Việt Nam trên 1 chiếc xe ô tô, hình như ông trời cũng thương, bây giờ thì mẹ tao và bà dì cũng có được 1 nhà hàng Việt Nam cùng 2 quán ăn cũng chuyên về món Việt Nam ở Thụy Sĩ và Pháp.
    Còn đối với tao, tình cảm mẹ con tao cũng bình thường, có lẽ những năm tháng tuổi thơ của tao thiếu vắng tình thương của mẹ tao nhiều, còn ba tao thì không có thời gian nhiều cho tao vì công việc của ông đi xa thường xuyên.
    Tao nhớ khoảng thời gian sau khi mẹ tao đi qua bên đó, những đêm nằm ngủ 1 mình trong phòng, ngoài trời thì mưa gió sấm chớp, tao khóc, khóc rất nhiều... Tao để 2 cái gối ôm 2 bên khi ngủ, và thầm ước 2 cái gối đó chính là ba mẹ của mình.
    Rồi những buổi đi học, bạn bè thì có ba mẹ đưa đón, tao thì chỉ lầm lũi đi và về. Bị ăn hiếp thì cũng chẳng biết nói ai, chẳng lẽ chuyện gì cũng chạy về méc dì 5 của tao, bị đánh, bị những thằng lớp trên trấn lột tiền... Nhưng rồi cũng quen, bị người ta đánh riết rồi thì tao cũng đánh lại người ta...
    Sau này khi lớn lên, có những khoảng thời gian tao đã có suy nghĩ tiêu cực khi tiêu xài vô tội vạ những khoản tiền mà mẹ tao gửi về cho. Tao nghĩ đó như 1 sự trả thù mẹ tao vì bà đã bỏ tao gần như suốt khoảng thời gian tuổi thơ. Vài chục triệu, vài trăm triệu rồi lên tới hàng tỷ... được tao quăng vào những cuộc chơi.
    Nhưng thôi, ai cũng có 1 thời tuổi trẻ lầm lỡ. Tao sẽ cố gắng viết 1 phần riêng về khoảng thời gian trước khi tao vào chạy xe cứu thương.
    Trở lại với thực tại khi tiếng loa phát ra báo chuyến bay mẹ tao đã hạ cánh.Tao từ từ bước vào sảnh của ga đến quốc tế...
    Cũng phải đợi gần 1 tiếng nữa mới thấy mẹ tao từ phía trong đang lụi cụi đẩy cái xe hành lý ra, tao vẫy vẫy tay gọi mẹ tao.
    Cầm lấy cái tay cầm xe đẩy cho mẹ, tao cười rồi hỏi
    _ Mệt hông mẹ?
    Vẫn cái giọng nói thân thương của mẹ
    _ Cũng mệt con
    Nhưng vừa trả lời tao xong thì mẹ tao lại quay mặt vào phía trong như tìm kiếm ai đó. Tao thấy lạ nên hỏi
    _ Mẹ kiếm ai vậy mẹ?
    Mẹ tao vừa đưa mắt tìm, vừa trả lời câu hỏi của tao
    _ Mẹ đang kiếm bạn của mẹ
    Kéo cái xe đẩy sang 1 bên nhường đường cho những người khách từ phía trong đi ra, tao nghe mẹ nói
    _ Chuyến này về, mẹ có đi chung với 2 mẹ con người bạn của mẹ. Họ là dân gốc Hoa, cũng mở quán ăn Tàu bên đó, đợt này mẹ về nên mẹ con nó cũng sắp xếp về chung. Nhà của mấy người này bên khu Chợ Lớn.
    Vừa nói xong thì mẹ tao vẫy vẫy tay 2 người phụ nữ đang đẩy xe hành lý cũng từ phía trong bước ra. Là 1 người phụ nữ chắc nhỏ tuổi hơn mẹ tao, tầm hơn 50 tuổi và 1 người con gái trẻ chắc tao độ chừng 21-22 tuổi là cùng. Họ đẩy chiếc xe hành lý tới chỗ mẹ con tao, tao gật đầu chào 2 mẹ con gốc Hoa kia. Người phụ nữ lớn tuổi nhìn tao cười vui vẻ rồi nói với mẹ tao
    _ Thằng.T con trai chị phải không?
    Cái giọng lơ lớ của những người gốc Hoa chắc tụi mày coi phim nhiều sẽ biết được. Mẹ tao cười rồi gật đầu nói
    _ Nó đó
    Người con gái nhìn tao cũng gật đầu mỉm cười. Tao sẽ gọi em gái này là em Tàu lai vì sau này tao biết cả ba mẹ em đều là người Việt gốc Hoa.
    Nhìn khuôn mặt của em Tàu lai thì đúng chuẩn của người Hoa, mắt 1 mí nhưng bù lại khuôn mặt cũng toát lên vẻ thanh tú, bộ đồ em mặc trên người cũng cho tao biết phần nào lối sống phương Tây đã ảnh hưởng ít nhiều đến em.
    Tao vừa chất đống hành lý của mẹ tao và cả mẹ con em Tàu lai vào cốp chiếc taxi 7 chỗ, vừa trả lời những câu hỏi của mẹ tao và mẹ em Tàu lai, mệt bỏ mẹ. Xong xuôi, chiếc taxi chạy đi, mang theo những câu hỏi mà tao chính là người trả lời của những người con xa xứ.
    Trên đường về, tao gợi ý ghé quán nào đó cho mọi người lót dạ, chắc cũng đói nên 3 người phụ nữ liền đồng ý ngay. Vậy là chiếc taxi dừng lại trước 1 quán ăn khuya trên 1 đường ở quận 5. Tao mời anh tài xế vào ăn chung nhưng anh ta từ chối vì mới ăn rồi, móc tờ 100k nhét vào túi áo anh tài xế tao nói
    _ Anh thông cảm, đợi nhà em ăn chút xíu
    Anh ta cười rồi ra dấu OK, dù sao cũng tối rồi, ai cũng vì miếng cơm manh áo mới lăn lộn kiếm sống tới giờ này.
    Mấy món chiên xào được đem ra bốc khói nóng hổi. Cả 4 người cùng ăn uống vui vẻ, 2 mẹ con em Tàu lai chắc hợp khẩu vị, vừa ăn vừa khen nức nở. Nói chuyện qua lại thì tao được biết mẹ của em Tàu lai là dân vượt biên, cô đi cùng gia đình, qua bên đó gặp ba của em cũng là dân vượt biên rồi 2 người kết hôn, sinh ra 3 người con, em là út. Em đang học năm thứ 2 đại học về ngành nhà hàng - khách sạn ở Thụy Sĩ
    Mẹ con em Tàu lai có vẻ ngạc nhiên và tò mò về công việc của tao khi biết tao đang là tài xế lái xe cứu thương.
    Cuối cùng bữa ăn tối cũng kết thúc. Chiếc taxi lại chạy đến 1 con đường nằm gần chợ Bình Tây, nơi tập trung phần lớn người Hoa sinh sống và buôn bán ở Sài Gòn.
    Chiếc xe dừng lại trước 1 ngôi nhà đang có mấy người đợi sẵn, mẹ con em Tàu lai bước xuống xe, lại tiếng cười nói của những người thân lâu ngày gặp lại. Tao phụ mấy người kia đem hành lý vào nhà rồi chào tạm biệt mọi người. Tao bước lên xe, chiếc xe tiếp tục hướng về cái khách sạn tao đã đặt phòng sẵn cho mẹ tao nằm ở quận 8
    Vì căn nhà tao đã cho chị em Vĩnh Long mướn nên chuyến này về Việt Nam đành phải để mẹ tao ở khách sạn.
    Sắp xếp hành lý vào phòng đâu đó,sau khi tắm rửa mát mẻ, mẹ con tao mỗi người nằm trên 1 chiếc giường. Những câu chuyện về công việc, tình cảm được mẹ tao hỏi cặn kẽ, tao cũng chẳng giấu gì bà. Tao kể cho bà nghe về công việc tao làm, những gì tao đã trải nghiệm, rồi chuyện tình cảm của giữa tao và Vĩnh Long...
    Rồi mẹ tao lại chìm vào giấc ngủ, chắc mẹ tao mệt. Tao nằm đó, nhìn mẹ ngủ, tao để ý thấy trên mái tóc của bà, hình như những sợi tóc bạc đã nhiều hơn những lần trước mẹ tao về...
    Tao cũng chìm vào giấc ngủ, những hình ảnh về thời thơ ấu lại hiện ra, lúc ba mẹ tao chưa ly hôn, 1 thằng nhỏ được ba nó ẳm trên tay, bên cạnh là mẹ nó đang nở nụ cười hạnh phúc nhìn cha con nó... Giấc mơ này quen thuộc quá, như những giấc mơ tao vẫn thường gặp, chắc có lẽ người ta thiếu cái gì thường hay nằm mơ thấy cái đó...
     
  25. 7/7/20 lúc 09:41

    NguyenVinh_GSM

    Crazy Poster

    NguyenVinh_GSM
    Tham gia:
    6/5/11
    Bài viết:
    319
    Được thích:
    67
    Chập này k gây cấn
     
  26. 7/7/20 lúc 09:51

    Kim Nhung Apple

    Major Poster

    Kim Nhung Apple
    Tham gia:
    16/4/20
    Bài viết:
    176
    Được thích:
    70
    hóng tiếp
     
  27. 7/7/20 lúc 10:40

    taydola1983

    Insane Poster

    taydola1983
    Tham gia:
    20/12/08
    Bài viết:
    658
    Được thích:
    159
    Chap sau chắc dứt con Tàu lai nè.,hóng Tml tiếp
     
  28. 7/7/20 lúc 11:02

    ĐH_Mobile

    Insane Poster

    ĐH_Mobile
    Tham gia:
    23/7/12
    Bài viết:
    532
    Được thích:
    77
    Em Tàu lai và em Fe.Em nào bị dứt trước đây?hóng quá TML ơi.
     
  29. 7/7/20 lúc 17:26

    bình phone

    Major Poster

    bình phone
    Tham gia:
    29/11/08
    Bài viết:
    187
    Được thích:
    184
    Chap 31
    Tao thức giấc bởi tiếng bước chân của mẹ tao. Nhìn đồng hồ, 6h40' sáng. Mẹ tao đang tập thể dục buổi sáng ở ngoài ban công căn phòng của khách sạn.
    Vào toilet vệ sinh cá nhân xong xuôi, bước ra thì thấy mẹ cũng tập xong mấy bài thể dục. Đợi mẹ tao tắm rửa vệ sinh xong, tao chở bà chạy thẳng ra cái quán điểm tâm sáng.
    Cái quán này mẹ con tao thường ăn từ lúc mẹ tao chưa qua Thụy Sĩ, chắc nó cũng xấp xỉ bằng tuổi tao hoặc lớn hơn. Mẹ tao mỗi khi về Việt Nam đều ghé đây ăn sáng, còn tao thì vẫn thường xuyên ghé đây ăn, không chỉ vì nó ngon mà cái quán này chính là 1 trong những nơi lưu giữ những hoài niệm thời thơ ấu của gia đình tao.
    Ăn sáng xong thì lại quay về khách sạn, tao lại lui cui phụ mẹ soạn những món quà trong mấy cái va li. Mẹ tao dành hẳn cả 1 cái va li để quà cho tao và thằng nhóc con tao, nào là quần áo, nước hoa, phô mát, sôcôla...toàn là những thứ tao thích.
    Xong xuôi đâu đó thì mẹ con tao lại khệ nệ mang mấy gói đồ xuống xe rồi đi tiếp. Điểm đến đầu tiên tất nhiên là căn nhà của tao.
    Vĩnh Long tươi cười chào đón mẹ con tao, em cũng chẳng xa lạ gì với bà, hàng năm bà về Việt Nam vẫn đều đặn ghé thăm gia đình em ở quê.
    Đốt cây nhang cho ba tao, ánh mắt của mẹ hơi buồn. Cả ba mẹ tao chẳng ai đi thêm bước nữa sau khi ly hôn, cũng như vợ chồng tao, họ luôn dành cho nhau sự tôn trọng mỗi khi gặp nhau, có lẽ vì quá nhiều bất đồng trong cuộc sống vợ chồng nên họ đành rời xa. Những năm tháng cuối đời, nằm trên giường bệnh, ba tao vẫn nhận được sự chăm sóc nhiệt tình từ mẹ tao, theo đúng cái nghĩa vợ chồng, bà bỏ mọi công việc bên đó về lo cho ba tao hơn nửa năm. Trước lúc ba tao mất, bàn tay ông vẫn nắm chặt tay của mẹ tao...
    Bước xuống tầng dưới, Vĩnh Long đã pha sẵn bình trà nóng cho mẹ tao, và tất nhiên không quên 1 ly cà phê đá ngọt cho riêng tao.
    Những câu hỏi thăm sức khỏe, công việc giữa 2 người phụ nữ vang lên xen lẫn những tiếng cười. Mẹ tao gửi tặng Vĩnh Long vài món quà, bà dặn riêng Vĩnh Long có chai nước hoa mà tao cố tình chọn cho em. Tao hơi ngượng, cố tránh ánh mắt của Vĩnh Long đang nhìn tao.
    Tao cố tình chọn chai nước này, chai J' adore, mùi thơm nhẹ nhưng lắng đọng cũng giống như tính cách của em...
    Vĩnh Long mời mẹ tao ở lại dùng cơm trưa nhưng mẹ tao hẹn lại bữa khác vì phải qua thăm thằng cháu nội của bà. Biết là không thể giữ mẹ tao, nên Vĩnh Long đành chiều theo ý của bà.
    Chào tạm biệt Vĩnh Long, tao lại chở mẹ tiếp tục qua nhà vợ để thăm thằng nhóc.
    Vì có hẹn trước nên thằng ku hôm nay được nghỉ học ở nhà 1 bữa, vợ tao thì đi làm nên nhà chỉ có ba vợ và chị giúp việc. Nhìn cảnh mẹ tao ôm ấp đùa giỡn với thằng ku, cảm giác tội lỗi lại dâng trào trong tao...Giá như tao có thể sửa chữa những lỗi lầm trong quá khứ, nhưng thời gian nào có thể quay ngược lại.
    Tao ngồi hút thuốc với ba vợ, ông vẫn luôn hỏi thăm tình hình cuộc sống tao hiện tại, vẫn luôn đưa ra gợi ý về những công việc hấp dẫn khác cho tao, tất nhiên là như những lần trước, tao vẫn khéo léo từ chối tấm lòng của ông.
    Ngày trước, khi vợ chồng tao mới yêu nhau cho đến khi kết hôn, ông là người luôn ngăn cản, thậm chí không có mặt trong ngày cưới của vợ chồng tao. Rồi sau đó, cũng chính ông là người luôn hàn gắn, tránh cuộc hôn nhân đổ vỡ của tao và vợ tao. Giờ đây, sau hơn 1 năm từ ngày nhận quyết định ly hôn từ tòa án, ông vẫn dành cho tao 1 sự tôn trọng tuyệt đối mỗi khi tao ghé qua thăm gia đình vợ tao.
    Rồi cũng đến lúc bà cháu chia tay nhau, nhìn đôi mắt mẹ tao cứ quay lại nhìn thằng nhóc, tao chỉ biết bất lực mà im lặng chẳng nói gì.
    Ngày hôm đó, tao chở mẹ đi thăm vài nhà của những người bà con thân thuộc.
    Đến chiều lại về khách sạn, tắm rửa nghỉ ngơi vì tối nay mẹ của em Tàu lai có mời mẹ con tao đi ăn tối.
    7h tối, tao và mẹ đã có mặt theo lời mời của mẹ em Tàu lai tại 1 quán ăn trên đường Nguyễn Trãi, quán này cũng khá quen thuộc với tao. Mẹ con em Tàu lai đã ngồi sẵn đợi, em Tàu lai nở 1 nụ cười thân thiện khi nhìn thấy tao...những món ăn được dọn lên, thêm 1 chai rượu vang cho bữa ăn thêm ngon hơn.
    Trong bữa ăn, mẹ của Tàu lai mời mẹ tao đi 1 chuyến về Cần Thơ, bà định đi cho biết miền Tây cho biết và cũng muốn chiều theo ý Tàu lai, em muốn biết cảm giác buổi sáng ở chợ nổi như thế nào vì em nghe bạn bè kể nhiều về chợ nổi Cái Răng, về miền Cần Thơ gạo trắng nước trong mà em chưa được 1 lần trải nghiệm...
    Mẹ tao ngập ngừng nhìn tao như muốn hỏi ý kiến của tao. Tao trả lời luôn cho mẹ tao yên tâm
    _ Nếu mẹ thích đi thì con đi với mẹ. Sẵn dịp ghé thăm nhà chú 3 luôn
    Vậy là dứt, tao không ngờ mẹ của Tàu lai lại kêu tao hỏi thuê xe ngày mai đi luôn, bà cũng chịu chơi dữ. Tao điện thoại cho 1 thằng bạn, đặt nó 1 chiếc xe 7 chỗ tự lái vào ngày mai. Cũng lâu rồi tao chưa có dịp đi đâu đó cho khuây khỏa. Nhìn qua tao chợt thấy ánh mắt của Tàu lai đang háo hức cho chuyến đi miền Tây ngày mai, đôi má em hơi ửng hồng vì men rượu hay vì cái nhìn bất chợt của tao...
    Sáng hôm sau, thằng bạn lái chiếc xe 7 chỗ đến giao tại khách sạn cho tao, tao chọn loại xe 7 chỗ để thoải mái vì có 2 người lớn tuổi.
    Tao lái xe chở mẹ qua ngôi nhà hôm trước của mẹ con em Tàu lai để đón họ.
    Vừa đến nhà thì đã thấy mẹ con họ chờ sẵn, mẹ của Tàu lai thì ngồi băng ghế sau với mẹ tao, còn em thì nhảy lên ghế trước bên phụ ngồi gần tao. Vậy là khởi hành về miệt gạo trắng nước trong...
    Tao bắt đầu là thằng hướng dẫn viên trước những câu hỏi của em trên suốt chặng đường đi, vì đây là lần thứ 2 em mới được về Việt Nam, có lẽ còn quá nhiều thứ xa lạ với Tàu lai. Vừa lái xe, tao vừa trò chuyện cùng Tàu lai, phía sau 2 người phụ nữ lớn tuổi cũng hào hứng tham gia vào những câu chuyện của tao. Khoảng cách cuộc hành trình như rút ngắn lại...
    Tao cho dừng lại ăn sáng tại Mỹ Tho, 4 tô hủ tiếu Mỹ Tho được đem ra còn bốc khói thơm nức mũi... Tao muốn đi chậm để mọi người có thể nhìn ngắm cảnh vật trên đường, và thưởng thức những đặc sản dọc theo cung đường đi
    Chiếc xe lại dừng ở Vĩnh Long, chỉ có chú 3 và thím 3 đón tiếp gia đình tao. Sau màn chào hỏi giới thiệu mẹ con của em Tàu lai thì mọi người tiếp tục thưởng thức nồi lẩu mắm miền Tây do đích thân thím 3 nấu, lúc đầu em Tàu lai có vẻ hơi căng thẳng khi lần đầu tiên ăn món lẩu mắm nhưng rồi từ từ thì cũng cảm nhận được cái vị ngon của vị mắm.
    Mẹ tao cùng chú thím 3 ngồi hàn uyên tâm sự cả 1 buổi cùng với mẹ của em Tàu lai. Tao và Tàu lai lên sân thượng ngồi hóng những cơn gió từ ngoài sông thổi vào, thấy tao cứ ngồi nhìn vào cái nơi mà lần đầu tiên Vĩnh Long trao cho tao những nụ hôn đầu tiên mà cười cười, Tàu lai thấy lạ nên hỏi
    _ Anh.T sao cười 1 mình hoài vậy? Có chuyện gì vui hả anh?
    Tao nhìn Tàu lai, chẳng hiểu sao lúc đó tao lại trút ra những kỉ niệm về đêm hôm đó với Vĩnh Long ở cái sân thượng này, rồi về những kỉ niệm và tình cảm hiện tại giữa tao và Vĩnh Long. Tao cứ kể, Tàu lai ngồi đó và nghe, thỉnh thoảng em lại nở 1 nụ cười như đang hòa vào câu chuyện của tao, chốc chốc những những cơn gió làm vài sợi tóc của em lại bay lên lất phất...
    Tao đốt 1 điếu thuốc rồi đứng vịn tay vào lan can nhìn ra dòng Cổ Chiên phía xa xa, Tàu lai bước đến đứng cạnh tao, em nói
    _ Cho em xin điếu thuốc !!!
    Tao hơi ngạc nhiên nhưng vẫn móc ra đưa em 1 điếu, tao bật cái hột quẹt mồi thuốc cho em, bờ môi mọng đỏ ngậm chặt điếu thuốc rít 1 hơi dài, rồi nó khẽ mở nhẹ để thổi ra chầm chậm những làn khói trắng. Em sành sỏi hơn tao tưởng qua cách em hút thuốc. Thả tiếp 1 làn khói vào khoảng không, em nói nhè nhẹ
    _ Bạn trai em cũng hút loại này giống anh. Sau khi chia tay, em giữ lại những hoài niệm bằng mùi thuốc lá quen thuộc này. Tụi em dự định năm nay sẽ về Việt Nam du lịch và bạn em thích chợ nổi...
    Tao im lặng, tiếp tục rít những hơi thuốc, gió sông thật mát, như thổi bay những ưu tư muộn phiền trong lòng...
    Gần chiều thì mọi người tạm biệt gia đình chú 3, chiếc xe lăn bánh về hướng Cần Thơ.
    Sau hơn 40' lái xe, cuối cùng thì chiếc cầu Cần Thơ đã hiện ra, mọi người tranh thủ quay video trên xe lúc chạy trên cầu. Tây Đô chào đón mọi người bằng những cơn gió từ sông Hậu thổi vào trong xe nghe vù vù, mát quá, nó như xua tan sự mệt mỏi của những lữ khách lần đầu đến với miền Tây sông nước.
    Tao chọn 1 khách sạn nằm tại trung tâm thành phố Cần Thơ, lấy 2 phòng cho 2 gia đình có ban công nhìn xuống 1 con đường lớn.
    Vào phòng, mẹ tao đã vào toilet tắm rửa sau 1 chặng đường dài, tao bước ra ban công châm điếu thuốc, bất chợt tao nhìn sang ban công phòng bên cạnh, là Tàu lai, em cũng đang đứng ở ban công phòng em. Tao và em nhìn nhau rồi cười, lại tiếp tục nhìn xuống con đường xe cộ tấp nập phía dưới...
    Nghỉ ngơi đến hơn 6h tối, tao chở cả nhà ra bến Ninh Kiều, gửi xe rồi ra khu du thuyền để ăn tối.
    Bước lên chiếc du thuyền lớn được thiết kế đậm chất Nam Bộ, mọi người chọn 1 góc bàn và gọi món.
    Hơn 7h tối, chiếc du thuyền từ từ rời bến. Mọi người vừa thưởng thức những món ăn của miền sông nước, vừa nghe hát " tài tử Nam Bộ", những câu vọng cổ ngọt như mía lùi được cất lên bởi giọng hát ngọt ngào của những cô gái đất Tây Đô. Đúng là
    " Cần Thơ có bến Ninh Kiều
    Có dòng sông đẹp với nhiều giai nhân "
    Giọng ca cổ vẫn ngân vang, gió sông Hậu cứ thổi vào đều đều, trên kia là bầu trời đêm lấp lánh những vì sao...và trong cái men rượu cay nồng, mọi thứ như làm tao và mọi người chìm đắm với cái không gian sông nước hư ảo về đêm.
     
  30. 7/7/20 lúc 18:22

    Kim Nhung Apple

    Major Poster

    Kim Nhung Apple
    Tham gia:
    16/4/20
    Bài viết:
    176
    Được thích:
    70
    chờ tiếp
     
  31. 7/7/20 lúc 18:35

    CanGiuoc_Gsm

    Insane Poster

    CanGiuoc_Gsm
    Tham gia:
    4/11/09
    Bài viết:
    530
    Được thích:
    121
    chap tiếp
    ..........................
    Hôm nay, tao muốn buông thả một phen.

    Thế nên, giờ phút này, tao quên đi hết mọi thứ, điên cuồng tận hưởng đôi môi đỏ thắm đang hé mở trước mắt như mời gọi, dâng hiến tuyệt đối.

    Tao vùng lên, chủ động dẫn dắt khiến Tàu lai càng thêm run rẩy, cơ thể mềm mại không xương e ấp ngả vào lồng ngực tao, gương mặt với đôi mắt nhắm nghiền hơi ngước lên để mặc cho tao hôn, khóe mắt em vẫn đọng lại hai giọt sương óng ánh nho nhỏ khe khẽ dao động.

    Sau một lúc dịu dàng tìm hiểu cảm xúc dâng tràn, tao đột ngột ép sát miệng lên môi Tàu lai, ngậm chặt lấy cái lưỡi nhỏ đỏ chót bên trong.

    Em giật bắn, theo tiềm thức thoáng vùng vẫy mà không được, bị tao ghì chặt lấy đành xuôi theo, giây lát nhiệt tình đáp trả.

    Trong cơn quay cuồng, tay tao từ đầu vẫn đặt trên đùi Tàu lai đột nhiên ngọ ngoạy rồi chạy dọc lên trên, chạm vào vùng đồi núi nhô cao chất ngất.
     
    cuonggialai thích bài này.
  32. 7/7/20 lúc 21:09

    taydola1983

    Insane Poster

    taydola1983
    Tham gia:
    20/12/08
    Bài viết:
    658
    Được thích:
    159
    gì zậy 3.,có phải như zậy ko?làm ghiền xí mẹ ah.,kaka
     
  33. 7/7/20 lúc 21:59

    anhquyetdk

    Crazy Poster

    anhquyetdk
    Tham gia:
    3/10/12
    Bài viết:
    307
    Được thích:
    78
    Hóng à
     
    cuonggialai thích bài này.
  34. 8/7/20 lúc 17:35

    cuonggialai

    Junior Member

    cuonggialai
    Tham gia:
    1/7/07
    Bài viết:
    33
    Được thích:
    1
    chẳng thấm thía vào đâu
     
  35. 8/7/20 lúc 17:38

    CanGiuoc_Gsm

    Insane Poster

    CanGiuoc_Gsm
    Tham gia:
    4/11/09
    Bài viết:
    530
    Được thích:
    121
    thích nó múc fe hay tàu lai mình viết cho khúc thủ dâm đở
     
  36. 8/7/20 lúc 17:44

    Nguyễn Nam 368

    Insane Poster

    Nguyễn Nam 368
    Tham gia:
    14/1/10
    Bài viết:
    580
    Được thích:
    127
    khả năng cao là tml này hốc tàu lai trước Fe rồi
     
  37. 8/7/20 lúc 18:34

    bình phone

    Major Poster

    bình phone
    Tham gia:
    29/11/08
    Bài viết:
    187
    Được thích:
    184
    Chap 32
    Ngày hôm sau, mọi người tranh thủ thức sớm. Khi đến bến tàu chợ nổi thì gần 6h sáng, tao gửi xe rồi thuê 1 chiếc tàu du lịch để xuất phát.
    Chiếc tàu rẽ sóng lướt sông, buổi sáng sớm nhưng quang cảnh tấp nập kẻ bán người mua. Tấp vào mạn 1 chiếc tàu nhỏ, cả nhà tao được dịp thưởng thức nào là bún riêu, bún mắm, cháo...ăn sáng ngay trên sông. Cầm ly cà phê sữa đá bằng nhựa, tao bước lên mũi tàu rồi ngồi đó, đốt 1 điếu thuốc rồi nhả khói, nhìn mẹ tao đang mải mê chụp hình cùng với mẹ con em Tàu lai. Tao quay ra, hướng tầm mắt xung quanh, những mảnh đời gắn liền với những chiếc ghe, chiếc tàu... Cuộc sống thương hồ rày đây mai đó như những đám lục bình đang trôi hững hờ theo những con sóng nước bập bềnh, mặc kệ thế thái nhân tình...
    Đang chìm trong những suy nghĩ, tao giật mình khi thấy Tàu lai đã ngồi bên cạnh tao lúc nào không hay. Em cười rồi xòe bàn tay rồi cười
    _ Cho em xin điếu thuốc
    Tao lấy gói thuốc rồi móc ra 1 điếu thuốc, tao đặt thẳng điếu thuốc lên môi em, Tàu lai hơi ngạc nhiên vì hành động của tao nhưng em vẫn nói
    _ Cám ơn anh
    Bật lửa mồi điếu thuốc cho em, Tàu lai nở 1 nụ cười như cám ơn tao thêm lần nữa. Nhìn ra phía trước, em nói
    _ Việt Nam nhiều cảnh đẹp quá anh
    Tao cười như đồng ý với câu nói của em. Chiếc tàu tấp vào những chiếc xuồng nhỏ cho mọi người mua trái cây. Những trái khóm, mít, nhãn, chôm chôm, sầu riêng, măng cụt... những loại trái cây đặc sản cùng nụ cười duyên dáng của cô em gái mặc chiếc áo bà ba làm tao thấy đẹp nao lòng.
    Rồi chuyến đi dạo quanh trên sông nước miền Tây cũng kết thúc. Ghé thăm vài điểm rồi mọi người về lại Sài Gòn trong ngày hôm đó. Và có lẽ Tàu lai đã thỏa mãn cái mong muốn được ghé thăm chợ nổi miền Tây.
    Ngày hôm sau, tao chở mẹ qua nhà dùng cơm trưa như đã hứa với Vĩnh Long. Bữa cơm đơn giản nhưng mọi người ăn uống thật vui vẻ. Mẹ tao nói kế hoạch ngày mai mẹ tao sẽ đi cùng với mẹ của Tàu lai, kiểu như theo đoàn Phật tử đi hành hương các chùa ở 1 số tỉnh miền Trung, lộ trình đi là 4 ngày 3 đêm. Bà dặn nếu rảnh thì dẫn con bé Tàu lai thăm thú vài nơi ở Sài Gòn vì nó cũng muốn biết thêm nhiều nơi ở Sài Gòn. Tao thì ậm ừ cho qua chuyện, nhà Tàu lai có nhiều người ở Sài Gòn mà, cần gì đến tao.
    Sáng hôm sau, chở mẹ tao ra chỗ tập trung đoàn hành hương, thấy có nhiều người đã đứng bên cạnh chiếc xe 45 chỗ. Mẹ của Tàu lai cũng đã có mặt ở đó, bà cũng ngỏ ý nhờ tao đưa em nó đi thăm quan thêm vài chỗ ở Sài Gòn, bà có rủ nó đi chung với bà nhưng nó không thích vì toàn người lớn tuổi, chắc không hợp với nó. Nói chuyện 1 chút thì 2 người phụ nữ lên xe để khởi hành. Tao vẫy tay chào rồi chạy xe đi.
    Tấp vào 1 quán cà phê cóc ven đường, kêu ly cà phê đá ngọt, tao vừa uống cà phê vừa hút thuốc nhìn dòng xe cộ qua lại. Nửa muốn về chạy xe, nửa muốn không vì lỡ mẹ tao về mà đang kẹt chạy xe rồi để bà 1 mình, sợ mẹ tao buồn. Thôi kệ mẹ, chạy lúc nào mà không được, chừ nào mẹ tao đi thi thì bắt đầu lại công việc, mẹ tao về chuyến này cũng ở được có 9 ngày thôi. Phòng khách sạn vẫn giữ đó, tối về đó ngủ. Đang miên man với những suy nghĩ trong đầu thì chuông điện thoại reo, 1 số lạ không có trong danh bạ, tao bắt máy
    _ A lô, ai vậy?
    Đáp lại câu trả lời của tao là 1 giọng con gái quen thuộc
    _ Em nè, em là Tàu lai nè. Anh.T rảnh không?
    Tao trả lời
    _ Anh đang ngồi uống cà phê, có gì không em?
    Tàu lai cười rồi nói
    _ Vậy để em ra ngồi với anh. Định nhờ anh dẫn em đi vài chỗ
    Tao cho em cái địa chỉ chỗ cái quán cóc tao đang ngồi.
    Hơn 20' sau, 1 chiếc taxi đậu lại bên kia đường, là Tàu lai, em bước xuống xe nhìn quanh tìm kiếm. Tao vẫy tay kêu tên em, Tàu lai bước vội qua đường...
    Em kêu 1 ly cà phê sữa rồi lại xin tao điếu thuốc. Vẫn hành động cũ, tao đặt điếu thuốc lên môi em rồi bật lửa, và vẫn câu nói nhẹ nhàng từ em
    _ Cảm ơn anh
    Tàu lai lại nói tiếp
    _ Em thích ngồi những quán như thế này, nó tự nhiên không như những quán cà phê sang trọng kia
    Hướng mắt em nhìn vào những quán cà phê máy lạnh gần đó. Tao cười rồi nói
    _ Anh thích nhìn Sài Gòn như thế này, không phải ngăn cách bằng những tấm kính, mặc dù phải hít cái không khí khói bụi, nóng nực chứ không được mát lạnh như trong kia
    Tàu lai nhìn ra đường, nhìn những chiếc xe chạy qua lại.
    Uống xong ly cà phê sữa, Tàu lai nhờ tao chở đi vài nơi vòng quanh Sài Gòn. Vậy là đi, chiếc xe máy tấp vào 1 chỗ bán nón bảo hiểm, lựa mua cho em 1 cái vì lúc nãy em đi chẳng đem theo nón, cái nón bảo hiểm màu hồng có hình chú mèo Hello Kitty như hợp với khuôn mặt của em.
    Tao chở em vòng quanh Sài Gòn, giới thiệu cho em biết những nơi vừa ghé thăm, em ngồi sau luôn chăm chú lắng nghe những câu nói của tao...Lúc mệt thì tấp vào những quán nước bên đường, ngồi dưới những tán cây cổ thụ, uống những ngụm nước mía mát lạnh, thả những làn khói thuốc sảng khoái, ngắm nhìn 1 Sài Gòn luôn dịch chuyển không ngừng nghỉ...
    Đến chiều tối, tao điện thoại rủ 2 chị em Vĩnh Long đi ăn tối cùng tao với Tàu lai nhưng Vĩnh Long nói tối nay em có hẹn đi đám cưới của 1 người bạn thân, vậy là chỉ có tao và Tàu lai.
    Chở Tàu lai ra Tân Hải Vân, nơi mà trước đây tao thường ghé.
    Khứa quản lý nhìn thấy tao liền ra chào, trách tao sao lâu quá không thấy đến quán. Khứa chọn cho tao 1 bàn phía ngoài có thể nhìn xuống dưới đường. Kêu vài món ăn và 1 chai rượu vang, tao nhìn xung quanh, không gian nơi này không thay đổi nhiều, vẫn như trước đây, cái thời ăn chơi quậy phá của tao.
    Vì là nhà hàng nấu theo kiểu Trung Quốc nên chắc hợp khẩu vị, tao thấy Tàu lai ăn ngon lành, lâu lâu lại tấm tắc khen ngon.
    Ngồi hơn 1 tiếng đồng hồ mà chai rượu đã cạn, 1 chai mới được đem ra.
    Dòng chất lỏng màu sóng sánh thơm lừng được rót vào từng chiếc ly, Tàu lai nâng ly rượu nhấp từng ngụm, đôi má em ửng đỏ vì men rượu. Em cười nhẹ rồi nói với tao
    _ Cám ơn anh vì ngày hôm nay.
    Tao cười, nhấp tiếp 1 hớp rượu. Bất chợt Tàu lai hỏi tao
    _ Sao anh không hỏi gì về em ?
    Tao nhìn em rồi nói
    _ Anh không có thói quen soi mói đời sống riêng tư của người khác
    Tàu lai cười lớn, em nói tiếp
    _ Nhưng em muốn kể với anh
    _ Uhm, vậy em cứ kể. Tao nói
    Em nhấp 1 ngụm rượu rồi kể về cuộc sống của em. Ai cũng vậy, đều có 1 chuyện về cuộc đời của mình, cũng có những góc khuất không thể nói ra. Nhưng tối nay, Tàu lai ngồi đó, trút những nỗi niềm tâm sự trong cuộc sống của em với 1 người mới quen như tao, chắc là hơi men làm cho người ta mạnh dạn hơn để trút bỏ những nỗi niềm sâu thẳm. Và có lẽ tao không tiện viết ra đây những lời tâm sự của em tối hôm đó, vì tao đã hứa giữ những bí mật đó cho em.
    Cuộc nhậu nào cũng phải tàn. Tao hơi lâng lâng nhưng vẫn đủ tỉnh táo, còn Tàu lai chắc cũng giống tao.
    Chiếc xe máy len lỏi vào khu Chợ Lớn và dừng lại trước nhà của Tàu lai, em vẫn ngồi đằng sau xe hỏi tao
    _ Tối nay anh ngủ ở khách sạn hả?
    Tao vừa gật đầu vừa trả lời em
    _ Uhm, có gì không em?
    Tàu lai ngập ngừng trả lời
    _ Em qua đó với anh được không? Ở nhà buồn
    Tao cười rồi quay mặt ra phía sau nhìn em
    _ Anh đang có rượu trong người, qua đó không tiện đâu em
    Không thấy em trả lời, em bước xuống xe rồi chào tạm biệt tao, hình như em không vui.
    Tao vặn ga, chiếc xe máy lao đi. Là đàn ông, ai mà chẳng ham muốn xác thịt trước 1 người con gái đẹp và hấp dẫn như Tàu lai, nhưng có lẽ tao biết cái gì nên và không nên...
    Những ngày sau đó, tao vẫn chở Tàu lai đi thăm thú Sài Gòn, em vẫn vui vẻ, tao nghĩ 1 người con gái sinh ra và lớn lên ở phương Tây như em chắc sẽ có những suy nghĩ thoáng hơn.
    Những buổi ăn tối, tao, 2 chị em Vĩnh Long và Tàu lai thật sự vui vẻ. Tàu lai có vẻ hợp gu với 2 chị em Vĩnh Long nên bây giờ tao chỉ là người ngồi nghe những câu chuyện của mấy chị em.
    Rồi mẹ tao về sau chuyến hành hương, 1 ngày ngắn ngủi bên mẹ tao cũng nhanh chóng trôi qua. Qua ngày hôm sau tao lại tất bật chở mẹ tao đi mua sắm để bà đem về Thụy Sĩ, tranh thủ thăm thằng nhóc con tao, rồi lại về khách sạn đóng gói hành lý.
    8h30' tối, chiếc taxi đã đậu trước khách sạn, tao nhanh chóng bỏ những chiếc va li vào cốp xe, chiếc xe taxi lăn bánh về hướng sân bay.
    Ra đến sân bay thì cũng thấy xe của mẹ con em Tàu lai cũng vừa đến, lại khệ nệ bỏ những chiếc va li xuống chiếc xe đẩy cho mẹ tao và mẹ con em Tàu lai.
    Mẹ tao đưa cho tao 1 bao thư, kêu tao cất vào túi kĩ lưỡng, về đến nhà hả mở ra. Bà dặn dò tao rất nhiều, tao cười rồi nói
    _ Con lớn rồi mà, mẹ cứ lo
    Uhm có lẽ tao lớn rồi nhưng đối với mẹ tao hay tất cả ông bố bà mẹ khác, họ vẫn lo lắng và luôn nghĩ con mình vẫn là những đứa trẻ con...
    Tàu lai bước về phía tao, bất chợt em ôm chầm lấy tao, em khóc thút thít rồi nói
    _ Cám ơn anh, em sẽ nhớ Sài Gòn nhiều lắm, vì ở Sài Gòn có anh
    Tao im lặng, lấy tay vỗ nhè nhẹ vào lưng em an ủi
    _ Thì có dịp về thăm anh, đừng khóc nữa em
    Tàu lai ôm tao chặt hơn, mẹ tao và mẹ em nhìn tụi tao cười nhưng đôi mắt của họ đang rơi những giọt nước mắt...
    Rồi cũng phải đến lúc chia ly, cả 3 người phụ nữ bước vào khu vực check in, bóng của họ từ từ khuất sau những lớp cửa, tao nhìn thấy Tàu lai quay lại nhìn tao trước khi em bước vào trong, hình như em vẫn còn đang khóc
    Tao chầm chậm bước lên tầng trên, nơi tao có thể thấy rõ những đường băng ngoài kia
    Đốt 1 điếu thuốc, tao nhìn những ánh sáng nhấp nháy phát ra từ những chiếc máy bay đang lên xuống.
    Vẫn biết là mẹ tao có ngày về rồi sẽ có ngày đi, nhưng giờ đây trong tao có 1 khoảng trống hụt hẫng như vừa mất đi 1 điều gì quý giá lắm. Tao đứng đó, rất lâu, nhìn những cánh bay cất cánh vào trong màn đêm ... Chắc là trong những chuyến bay vừa cất cánh, có mẹ tao, mẹ Tàu lai và em trên đó.
    Đêm nay Sài Gòn sao lạnh quá, tao thấy trong lòng trống trải quá, kéo cái dây kéo áo khoác lên cao hơn, tao lại đốt 1 điếu thuốc, những làn khói mỏng manh như chẳng đủ sưởi ấm tâm hồn tao lúc này...Những tiếng ù ù của động cơ máy bay xa dần trên bầu trời đêm Sài Gòn.
     
    Options, cuonggialai, kkazals4 thành viên khác thích điều này.
  38. 8/7/20 lúc 21:43

    anhquyetdk

    Crazy Poster

    anhquyetdk
    Tham gia:
    3/10/12
    Bài viết:
    307
    Được thích:
    78
    Hóng t
     
  39. 8/7/20 lúc 21:58

    Duy Cường Apple

    Major Poster

    Duy Cường Apple
    Tham gia:
    2/4/18
    Bài viết:
    214
    Được thích:
    23
    hay qua hóng tiếp
     
  40. 9/7/20 lúc 09:28

    Kim Nhung Apple

    Major Poster

    Kim Nhung Apple
    Tham gia:
    16/4/20
    Bài viết:
    176
    Được thích:
    70
    lên