Loại mã máy tính có thể đọc được đã rất thành công ở châu Á, và giờ nó đã sẵn dàng để lan rộng sang Mỹ và châu Âu. Những mã vạch tứ giác 2D thể hiện dữ liệu theo dạng lưới mà chỉ có máy tính mới giải mã được. Chúng đại diện cho một siêu liên kết hoặc một đoạn văn bản có thể đọc được bằng cách quét mã - ví dụ như với một chiếc điện thoại di động mà không cần kết nối với Internet. Những mã hóa này, thường ở định dạng Quick Response (QR), được sử dụng rộng rãi ở Nhật Bản và Trung Quốc, nơi các thanh toán di động thông qua mã QR vào năm 2016 đạt 1,65 nghìn tỷ USD. Nhưng chúng lại ít phổ biến hơn ở Bắc Mỹ và châu Âu, dù chúng đã xuất hiện ở thẻ lên máy bay và các nhãn hiệu vận chuyển, trong các ứng dụng được sử dụng bởi các cửa hàng như Starbucks và Walmart. Tại sao mã 2D được sử dụng rộng rãi ở một số nơi nhưng lại không phổ biến ở những nơi khác? Các mã quét bắt đầu được sử dụng rộng rãi ở Nhật vào năm 2002, khi truy cập Internet vẫn còn hạn chế. Các nhà quảng cáo, xuất bản và các nhà sản xuất điện thoại di động đã hợp tác để phổ biến mã QR như một cách để chia sẻ thông tin với khách hàng. Nhật Bản dẫn đầu lĩnh vực này cho đến thời gian gần đây, khi việc sử dụng các mã 2D này bùng nổ ở Trung Quốc. 2 nền tảng thanh toán kỹ thuật số của Trung Quốc, WeChat Pay của Tencent và Alipay của Alibaba, cho phép người mua tự thanh toán bằng cách quét mã, hay người bán hàng có thẻ quét mã tài khoản QR của khách hàng. Điều này cho phép điện thoại di dộng không có công nghệ kết nối không dây trong phạm vi tầm ngắn (NFC), thường được tích hợp trong điện thoại Android và Apple hiện đại, có thể thực hiện các thanh toán không tiếp xúc. Trong khi, Apple Pay và Android Pay đang phát triển mạnh mẽ ở Mỹ và châu Âu, công nghệ cần thiết để hỗ trợ chúng quá đắt đối với nhiều cửa hàng ở các nước nghèo hơn. Trái ngược với hạn chế thị trường của 2 cách thanh toán này, mã QR có thể sớm vươn ra bên ngoài Đông Á. Apple đã phản ứng với sự phổ biến của loại mã này ở Trung Quốc bằng cách cập nhật ứng dụng máy ảnh trong iOS 11, phiên bản mới nhất của hệ điều hành di động của công ty này. Giờ đây, ứng dụng này sẽ tự động nhận dạng mã QR mã hóa các liên kết website, vị trí bản đồ, thẻ liên hệ và các dữ liệu khác. Apple không phải là công ty đầu tiên phản ứng với trào lưu này ở châu Á. Các nhà sản xuất di động khác (điển hình là Motorola) cũng như một số ứng dụng đã tích hợp nhận dạng mã QR trong máy ảnh của họ. Các ứng dụng này bao gồm Whatsapp (cho phép người dùng xác nhận danh tính của một người sử dụng khác với một mã QR), Snapchat sở hữu một phiên bản mã 2D của riêng mình được tung ra vào năm 2015. Tuy nhiên, có lẽ ảnh hưởng do sự thay đổi của Apple là lớn nhất. Phiên bản nâng cấp miễn phí của Apple đồng nghĩa với việc khả năng quét QR của iPhone sẽ đến được với hàng trăm triệu người dùng trên toàn thế giới. Sự quan tâm đến mã QR cũng phát triển nhanh hơn sau khi Apple cho ra mắt tính năng mới này. Shopify, một công ty phần mềm thương mại điện tử, đã làm ra một công cụ để tạo mã QR giúp khách hàng có thể gắn lên các sản phẩm, trong các đoạn quảng cáo hoặc trong các cửa hàng. Các ứng dụng và các trang web cho phép những nhà thiết kế tạo mã QR dễ dàng cũng đã tăng số lượng người dùng mới. Tuy nhiên, sự lan rộng của loại mã này không chỉ giới hạn trong các công ty công nghệ và quảng cáo. Các danh thiếp, tờ rơi, áp phích - tất cả đều có thể được hưởng lợi. Nhưng để tạo ra một bước đột phá thật sự ở thị trường châu Âu và Bắc Mỹ, thì các nhà quảng cáo truyền hình và tạp chí bán chạy nhất ở các thị trường này sẽ phải thực sự quan tâm đến mã QR. K Nguyễn Theo Thời Đại