Có những kí ức chỉ mãi là kí ức để rồi chết dần theo năm tháng. Có những kí ức lại cứ sống cùng ta, bám riết theo tháng ngày. Nhưng, có những kí ức tồn tại và sống mãi bởi vì lòng người muốn giữ và chẳng muốn quên. Những kí ức đẹp nào ai muốn quên? Có những nỗi buồn ta cứ chôn chặt ở trong tim để rồi ngày lại ngày nảy ra những hạt mầm u uất và buồn đau. Có những nỗi buồn ta cứ giữ mình ta như một món đồ trang sức cũ kĩ, không dám đeo để khoe nhưng cũng không thể bỏ đi, cứ cất trong đáy hòm, chỉ khi một mình ta mới đem ra ngắm. Có những nỗi buồn chẳng thể chia sẻ cùng ai để rồi ta cứ phải thổn thức một mình. Có những nỗi buồn như thế tồn tại ở trong tôi ! ST Nhớ những ngày tháng chống dịch ăn rồi ngủ chẳng phải lo gì ngoài “cái mạng” Giờ thì được tự do lại lo đủ thứ “cái miệng, cái bụng, cái nợ” nhìn chung là ế quá nên phải lo