Thừa Thiên Huế: (Dân trí) - Cơn bão số 9 đi qua đã mang đến sự tang thương cho bao gia đình. Ở Thừa Thiên Huế, cơn bão lịch sử đã làm 7 mẹ con chị Lê Thị Huệ mãi mãi mất đi người chồng, người cha. Tận mắt chứng kiến gia cảnh ấy, khó có ai cầm được nước mắt. 7 mẹ con chị Huệ trước di ảnh chồng Chúng tôi về thôn Thanh Thủy Chánh vào ngày sau bão. Những con đường vẫn còn ngập trong bùn đất, những ngôi nhà bị tốc mái vẫn chưa có người sửa chữa. Tay bế cháu út 7 tháng tuổi, tay dội nước lau bùn trong nhà, chị Lê Thị Huệ vẫn không cầm được nước mắt khi kể về hoàn cảnh của gia đình mình. Chồng chị, anh Nguyễn Quang Vinh, 46 tuổi, ra đi quá đột ngột. “Chiều ngày 29/8, khi bão về, vì sợ cây gỗ bạch đàn sau nhà bị gió quật đổ sẽ làm sập căn nhà gia đình đang ở nên anh Vinh trèo lên cây phát bớt cành lá. Một cơn lốc xoáy đã quật đổ cây gỗ xuống đất, anh Vinh cũng ngã theo. Mọi người vội đưa anh vào trong nhà xoa dầu. Còn anh ấy cũng chỉ kịp đưa ánh mắt yếu ớt nhìn 7 mẹ con rồi ra đi mãi mãi” - giọng chị Huệ như nghẹn lại. Cháu út Nguyễn Thị Lan Anh vẫn tròn đôi mắt ngơ ngác bởi cháu còn quá nhỏ để cảm nhận một nỗi đau vô hạn mất cha. Mỗi chiều từ trường mẫu giáo về, bé Yến Nhi, 5 tuổi lại hỏi mẹ “Ba đi đâu rồi ạ! Tối nay ba có về không mẹ?” Người mẹ chỉ biết nín lặng trong nước mắt. Mâm cơm chiều dọn ra cho các con cũng chỉ rau muống luộc, bát mắm. Vừa nhìn các con ăn, chị Huệ vừa nhớ lại: “Ngày trước khi còn sống, anh Vinh đi làm phu hồ còn có tiền nuôi gia đình, cả nhà trông chờ vào mình anh. Các cháu đi học còn có tiền mua sách vở, đóng học phí. Gia cảnh đã nghèo nay lại thêm nghèo…!” Đứng trước di ảnh ba, cô con gái lớn Nguyễn Thị Lan rưng rưng hai dòng lệ tâm sự: “Ngày ba còn sống, lúc nào cũng lam lũ làm ăn, quần quật với ruộng đồng, lúc nông nhàn lại tìm việc làm thuê kiếm tiền nuôi 6 chị em, cố gắng cho đứa nào cũng được đến trường, không để chị em phải thua thiệt vậy mà…”. Mấy ngày nay, chị Huệ tính trồng đám rau kiếm đồng ra đồng vào nhưng xem ra cũng chẳng ăn thua vì Huế mùa này đang mùa lũ. Trồng rau rồi cũng chỉ biết trông vào ông trời!
1 lần vừa rồi em đi theo mấy anh em trong trâng web mua bán ở địa phương mình tặng quà cho những hộ bị ảnh hưởng cơn bão vừa rồi đúng là có nhều hoàn cảnh thật đáng thương
mèn ơi tội nghiêp quá nhìn mà tan tác cỏi lòng .anh em nào muốn về huế offline một bửa không để cùng chia sẻ nhửng nổi đau này
Nghèo khổ khó khăn thiếu thông tin ===>>> đẻ nhiều. Giàu có tiền bạc rủng rĩnh thông tin đầy đủ===>> ko chịu đẻ. >>
toàn vịt ko mà , chắc cố kiếm 1 cây gậy chọt :cry::cry: có số rùi bít sao được trời kêu ai nấy dạ thui
Nhìn thấy thật đáng thương!Nhưng chác là khu đó không có điện,nhà chật chội nên 2 vợ chồng đi vô đi ra đụng là xinh àh!