Ẩn / Hiện Quảng Cáo

truyện hay

Thảo luận trong 'TÂM SỰ CHUYỆN TRÒ' bắt đầu bởi NBP.com, 23/5/21.

  1. 29/5/21 lúc 19:58

    NBP.com

    Major Poster

    NBP.com
    Tham gia:
    20/7/11
    Bài viết:
    254
    Được thích:
    56
    sao tu75nhie6n chình màu chữ trắng ko dc ta
     
  2. 29/5/21 lúc 20:15

    midnightgialai

    Junior Member

    midnightgialai
    Tham gia:
    21/10/13
    Bài viết:
    31
    Được thích:
    1
    Nhưng chủ bài viết đào hoa hơn mình. Mình cũng một mớ theo nhưng con gái thời đó chưa giạn dĩ như bg. Với mình cũng ngây thơ… k thì… kkk
     
    Chỉnh sửa cuối: 29/5/21
  3. 29/5/21 lúc 20:18

    NBP.com

    Major Poster

    NBP.com
    Tham gia:
    20/7/11
    Bài viết:
    254
    Được thích:
    56
    mình cũng ngây thơ. hồi sv năm nhất gái rủ đi cf thanh da mà còn méo biết gì. sau đi làm thêm trong khách sạn bị mấy ba chị dụ, mà mấy chị lúc đó cung 21-22 thôi. dụ cho uống sinh nhật sin đưa vào ks mình cũng thơ ngây biết gì đâu. tới cuối năm 2 dh mới bắt đầu biết này kia. mà hồi đó gái theo mình cũng nhiều, cũng dc cái mác học sinh chuyên văn, dc cái vẻ ngoài đẹp trai thơ ngây nữa...kkk
     
  4. 29/5/21 lúc 20:29

    midnightgialai

    Junior Member

    midnightgialai
    Tham gia:
    21/10/13
    Bài viết:
    31
    Được thích:
    1
    Chắc nhầm nhọt j chứ. Bình thường đc mà. Đúng k?
     
  5. 29/5/21 lúc 20:30

    NBP.com

    Major Poster

    NBP.com
    Tham gia:
    20/7/11
    Bài viết:
    254
    Được thích:
    56
    Ngoài cái lán chính cho a e chú cháu nằm ngủ, còn có một cái lán phụ để đồ đạc vật tư và là nơi nấu ăn của cô L. Bên ngoài cũng đổ cái bể lọc nước, sân bãi tắm giặt và có một nhà tắm riêng dùng để thay quần áo. Từ ngày bà cô L nấu ăn mấy chú cháu cũng nhàn hẳn. Cơm no rượu say lại còn được đổi món nọ kia. Tao vốn chưa quen lắm vs việc kiểu này nên tối là mệt lăn quay ra ngủ. Ban ngày ruồi đậu vào mặt còn đéo thèm đuổi. Trưa tháng 7 nóng vỡ mồm thấy con chó nằm đâu thì đuổi nó ra trải chiếu nằm đó cho mát.
    Cũng vì ngủ sớm quá nên đéo biết được mấy cái hay ho.
    Được 1 tuần quen rồi thì tối tối tao vs anh Giao thông phóng xe ra đầu tuyến ngồi trà đá hút thuốc lào xem tivi. Cũng thỉnh thoảng thấy có gái đi qua, đéo mẹ rớt rãi ướt mồm mặc dù chúng nó chả có cái vẹo đéo gì so với người yêu mình.
    Giao thông tâm sự có người yêu học tài chính, cũng mới ra trường đi làm. Ô này thì bận việc tháng mới về được lần, mỗi lần về 1 ngày toàn 5-6 nhát. Ấy thế mà lúc đéo nào cũng lo ngay ngáy người yêu nó bỏ, nó có bồ bịch. Tao mới thăm dò lão là thế mà bấn thì a quay tay à. Lão cũng tưởng tao trẻ người non dạ nên ban đầu kín lắm, đéo chia sẻ gì mấy sợ ảnh hưởng tâm lý trong sáng của thằng em.
    Cho đến mãi một hôm tối tối, trời mưa nên tao với ô Giao thông về lán sớm. Hội bài bạc tá lả của các chú vẫn xôm lắm. Tao đéo khoái món này nên nằm cầm điện thoại nghịch. Thấy lão xe Lu kêu đen quá thua mấy trăm nghìn rồi. Đi giải đen phát, tao cứ nghĩ là đi đái cơ. Mà đéo gì 5 phút đéo thấy vào. Tao tò mò ra ngoài hút điếu thuốc thì thằng a nhấm nháy cái đéo gì tao đéo hiểu. Lò mò soi cái đèn pin từ con điện thoại ném chó chó chết chó của tao ra phía bể nước thấy thấp thoáng một đôi đang quần nhau thế doggy. Tao bịt mồm cười cười quay lại chỗ thằng a nằm. Dm tưởng thế nào còn đéo cho e biết. Mày thấy rồi à. Vâng. Lão cười toe toét.
    A đã có cái nào với bà L chưa đấy. Mày dở hơi à em, mục tiêu của tao là đứa con gái 16 tuổi của bà ấy kìa. Bà ý chỉ mấy ô này tán tỉnh chơi chơi thôi. À há. Thằng a cũng mưu mô ra trò.
    Sau dần lộ ra cả cái việc tối tối đi uống nước cũng đéo bình thường với thằng cha này. Quán nước là của một bà chị trẻ khoảng 28-30. Chồng đi Hàn quốc mấy năm rồi, vẫn gửi tiền về đều đều. Nên bà này mở quán bán nước cho vui chứ có mấy khách đéo đâu. Con có 2 đứa một thằng 6 tuổi một đứa con gái 4 tuổi.
    2 tuần đầu thằng anh còn nghiêm chỉnh ngồi ghế băng xem tivi với tao. 2 tuần sau đã thấy bố vào tận giường bà kia nằm xem. Tuần sau nữa thì tao thành thằng bán nước trông con hộ cho đôi này. Vào buồng luôn chứ đéo ngồi phòng khách nữa.
    Dm công nhận lão cũng tài, ăn tạp vô đối.
    Đầu tháng 8 có trận bão, nửa đêm thằng a ml bắt đi cầm xẻng khơi rãnh cho thoát nước sợ hỏng khuôn đường. 2 a e bì bõm ướt như chuột về đến lán ngó sang lán phụ còn được chứng kiến quả some 3 giữa một ông lu, một ông ủi và bà L.
    Nhìn loáng thoáng thôi nhưng lúc đó cảm giác ghê vl.
    Hôm sau trời lại mưa to. Cả ngày chả làm ăn mẹ gì được cả, tao với ông anh ngồi nhà bà bán nước cả ngày, toàn tao bán hàng, còn đôi này bán nước trong buồng. Thằng a bảo hôm đó 4 nháy. Chiều tao cũng cẩn thận kê cái biển báo công trường đang thi công ra phía trước quán nước rồi. Nền đường mới làm cost cao hơn mặt đường cũ khoảng 15cm. Ấy vậy mà 8h tối được chứng kiến cảnh mô tô bay của 1 chú trẻ trâu say rượu phi tốc độ cao qua cái gờ 15 phân, rồi cắm mặt vào đống đá xô bồ. Nghe tiếng động lớn thằng anh phi từ trong buồng ra còn đéo kịp mặc quần dài. Mưa bẩn lấm lem, tao lái xe còn thằng a bế thằng trẻ trâu đi viện. Bệnh viện huyện cách đó năm cây số. Tao với thằng a ngồi ngoài ướt nhẹp, thằng anh còn dính máu thằng kia đầy tay. Được đâu khoảng 30 phút thấy người nhà nó đến. Dm 2 thằng thanh niên cầm 2 cái đao sáng lóa, chuôi buộc dây đỏ đỏ.
    1 thằng loan tay múa một vòng đặt sống đao kịch vào vai (tao nhìn qua thấy nó có nghề rồi) nó hô to. Dm thằng nào đánh em tao, ra ngay đây. Nói rồi nó tiến lại chỗ thằng anh tay chưa chịu đi rửa vết máu.


    Chắc thằng anh nay địt nhiều mất nước nên vẫn ngáo ngơ. Cứ nhìn 2 thằng kia chằm chằm. Nó bước tới nhanh lắm, tao đứng dậy chạy ra hỏi anh người nhà của trẻ trâu à. Bọn em bế nó vào đây còn thằng đánh nó nãy em thấy ở ngoài cổng viện ấy.
    Hai thằng thanh niên phi ngay ra cổng. Tao lôi thằng anh chạy ra lấy xe về quán nước. Thằng em mày khá nhỉ? Dm a ngơ vl. Không nhanh nó chém cho cái thì ăn kẹc.
    Chuyện gái gú tao phải gọi thằng a này bằng cụ, còn giải quyết mấy vụ kiểu này chắc thằng anh phải gọi tao bằng bố.
    Về quán nước nó rửa tay qua loa rồi phi ngay vào buồng. Tao ngồi vật vờ nhìn mưa hút thuốc.
    Lúc sau 2 thanh niên kia phi xe máy đến, nhìn tao rồi cảm ơn các kiểu. Tao gọi thằng anh ra nó tròn mắt ngạc nhiên khi thấy 2 thanh niên này. Giải thích lại mọi chuyện, bắt tay bắt chân vui vẻ.
    Từ khi quen được 2 thanh niên với thằng trẻ trâu việc ở công trường diễn ra suôn sẻ hơn nhiều. Mấy gia đình đéo cho đổ vật liệu trước cổng tao alo phát là mấy thanh niên có mặt, toàn người nhà chúng nó nên cũng dễ.
    Giữa tuyến có một nhà có vẻ giàu có lắm. Sáng sáng ô chồng đánh con camry đi về thành phố làm việc. Tối muộn mới về. Bà vợ tầm 30 tuổi, trẻ trung, xinh xắn, đằm thắm mặn mà. Theo tao đánh giá trong thời gian ở đây thì bà này là ng đẹp nhất tao thấy.
    Bà này chả thấy làm đéo gì, ngày ngày ở nhà. Chiều chiều bế đứa con khoảng 2 tuổi ra cổng ngó bọn tao. Nhà còn có giúp việc nữa. Mà con mụ này đéo cho đổ vật liệu trước cổng, cổng nhà nó to vl. Tao gọi mấy thanh niên mà cũng đéo giải quyết được.
    Ấy vậy mà hôm láng nhựa qua nhà nó thằng a giao thông còn trải nhựa giúp hết cả vỉa hè ở cổng. Tao bảo làm làm đéo gì lắm, mà thằng cha nháy cái mắt một mí híp híp của nó cười cợt.
    Hai hôm sau thằng anh ml ngủ trưa tại nhà bà chị này luôn. Tài vl.
    Tao được đặc cách nằm cái võng mắc ở 2 cây Hồng Xiêm trong sân, mát mẻ hơn ở cái lán nhiều.
    Lắm hôm thằng anh phải ra cho tiền đuổi đi uống nước để nó hành sự cho thoải mái.
    Thằng a ml có lịch trưa tại nhà bà chị xinh đẹp, tối lại ở quán nước nhiều hôm 2 anh em ngủ mẹ ngoài này. Tất nhiên tao nằm phòng khách, lão trong buồng.
    Nói qua về các chú lái máy và đội trưởng nhân công chút. Mấy ông này toàn người Hà tây, hòa bình, nam định. Nhà xa, ở công trường vài tháng mới về nhà một lần. Nên lúc bí mới dí tốt tiền tới gặp bà L.
    Thời gian đầu tao mang tiếng là cháu Sếp nên mấy thằng cha này gườm gườm kinh lắm. Tính tao thì hay tò mò khi có cái mới, cái hay ho với mình. Nên xe lu xe ủi tao hay hỏi mấy lão, trèo lên đòi lái thử.
    Ở được tháng giời thấy tao cũng chẳng có ý kiến gì khác ngoài cái hay học hỏi nên mấy lão mới chia sẻ nhiều hơn. Uống rượu vào mới biết các lão sợ tao mách ô Cậu việc ăn bớt giờ máy, hay dầu mỡ.
    Dần dần các lão cũng chỉ cho này kia, học được khối cái ăn cắp vặt vãnh, hay mẹo này kia khi thi công.
    Khoảng giữa tuần tháng 8 ô Cậu tao tới công trường, phát lương cho cả đám. Nghe đâu chậm lương 2-3 tháng. Cũng đéo thấy đưa tiền cho tao nhưng tao không hỏi, ô Cậu cũng về luôn.
    Tối đó bà L làm cho 2 mâm cơm rượu linh đình, tao tưởng tối đó phải được xem vụ tập thể các kiểu của bà L với mấy ông chú nên cũng háo hức. Vậy mà đéo phải.
    Uống rượu phê phê tới tầm 8h thằng a ml hô hào nay mọi người đi ăn thịt tươi nhé.


    Tưởng thế đéo nào hóa ra cả đám đi hát Karaoke, ở HN mãi quen vào cái phòng hát nơi này mà buồn. Đéo có gì để so sánh cả, mấy bô lão hơn tuổi mình nhiều nên toàn lôi mấy cái bài thời đéo nào ra hát. Não nề vl. lại còn đéo có gái mà nhìn nữa ấy.
    Tao chán chán ra ngoài hút thuốc, thằng anh đi theo. Mày chờ tí cho mấy chú say hẳn thì đi làm tí cho vui, nay a bao thầu hết.
    à kinh, giàu gớm nhỉ. Thằng Giao thông mới chia sẻ thật mấy vụ lôi máy xúc, ủi của ông Cậu đi làm thêm bên ngoài nên tiền nong rủng rỉnh, còn dặn tao đừng kể lại với ô Cậu. Khoảng 9h30 thằng a bắt đéo đâu 2 con taxi nhồi nhét mọi người lên. Đi khoảng 3 chục cây số nhưng đéo về Thành phố mà đi tận phố nào ấy, nếu như bây giờ theo tao suy đoán chắc về gần nhà thằng Lê Văn Luyện. lúc đó ngơ ngáo chả biết chỗ nào.
    Các chú chia nhau vào 2 cái quán đèn mờ mờ đỏ đỏ. Trước cửa có vài ba con mái già ăn mặc hở hết mẹ cả đít với ngực ra ngoài. Nhìn tởm vl.
    Ấy vậy mà thằng anh với các chú đi vào nhiệt tình lắm, tao đoán là cũng lui tới nhiều lần rồi. Tao cũng xuống xe đi vào ngó nghiêng tí xem sao, bên trong có một dãy các phòng con con bé hơn cả cá phòng trọ sinh viên. Tiếng thở hổn hển, tiếng rên la oai oái, ối anh ơi.... Nhìn quanh toàn thấy gái già, chẳng có em mẹ nào ngon ngon xinh xinh, nếu bét nhất như em Tuyên Quang chắc lúc đó tao cũng nhắm mắt đưa chim, dm mùi nước xịt phòng quanh đấy làm tao thấy buồn nôn nên bước ra ngoài chui lên taxi ngủ.
    Truyện ở công trường cõ lẽ nên kết thúc ở đây, mình nằm với gái xinh mãi nó quen chui lên cái xó xỉnh này chán đéo buồn tả. Ngày ngày quanh đi quẩn việc công trường, tối nghe thằng a chém gió chuyện gái gú chịch choạc linh tinh, thỉnh thoảng được xem phim con heo trực tiếp tại cái lán phụ.
    Trong 2 tháng ở đây thằng con trai mới lớn rời xa trường học gặp nhiều cái thực tế trần trụi quá nên tâm lý và suy nghĩ của tao thay đổi khá nhiều. Suy nghĩ về công việc sau khi ra trường, chẳng nhẽ tao cũng lại như thằng a Giao thông này.
    Thời gian rảnh rỗi ở nơi đây T, G, V, Thái Nguyên, Tuyên quang, Ngoại thương nhắn tin hỏi thăm. Tao nhiễm tính máu gái của thằng a ml nên cũng trả lời hết, cũng nhắn tin nhớ nhung các kiểu. [​IMG]
    Duy nhất chỉ tình yêu tao dành cho em không bớt đi tí nào mà còn lớn hơn. Đôi khi ngồi vẩn vơ mà nhớ em vô cùng.
    Ngày cuối cùng tháng 8 tao gọi cho ô Cậu bảo mai cháu về. Gửi tiền lên đây nhé.
    Tối đó thằng anh đứng ra tổ chức buổi liên hoan chia tay rượu nhẹ nhàng. Dặn dò học hành như thật. Cũng thấy bồi hồi.
    Sáng hôm sau ô Cậu đi lên đưa cho 6tr rồi đưa ra bến xe bắt xe về HN. Đi đường nhìn ngắm gái trên đường ngon mây mẩy mà rớt rãi ướt áo.
    Cuộc sống như bước sang trang mới khi tao về đến nhà.


    tao ở nhà một hôm. Con em gái tao cũng đỗ Đại học, và nó nhập học rồi. Thấy tao về thầy U mừng lắm. 2 tháng phơi nắng phơi sương ngoài công trường làm tao đen nhẻm nhưng rắn rỏi hơn rất nhiều. Con em gái tao còn khen nhìn đại ka khác hẳn, phong trần lãng tử.
    Hôm sau tao xin phép thầy u là con đi lên trường, Thầy U cũng thắc mắc vì còn gần chục hôm nữa mới tới ngày học. Kỳ trước tao ở bên em suốt nên cũng chả phải thi lại môn nào, không phải lên trường sớm để thi lại. Thắc mắc hỏi han vậy nhưng cũng để tao đi, nhìn tao bây giờ chắc thầy u tin tưởng tuyệt đối.
    Tao ra ga tàu mua vé vào Sài gòn. Trên đường đi tao mua một cái sim khác. Thay vào máy, tao không muốn trong thời gian này mấy chị em kia nhắn tin gọi điện làm ảnh hưởng đến em. Trong tâm trí tao chỉ nghĩ tới việc đi tìm em mà không có tư tưởng nào khác.
    Trong túi tao còn đâu chục triệu, nên đi tàu vào tao nghĩ tiêu pha cũng thoải mái. Không phải lo nghĩ gì tài chính. Tao mua thêm mấy cái món đồ nho nhỏ hay hay mà tao nhìn thấy, toàn mấy thứ linh tinh như kẹp tóc, nơ, thêm mấy gói bánh kẹo ném vào balo tao lên tàu.
    Tàu lăn bánh đến Vinh tao mới lôi điện thoại gọi cho a BT. Ông anh bảo cứ đi đi có gì a gọi lại luôn. Hơi thẫn thờ vì ông anh vẫn chưa tìm được thông tin của em. Trên tàu nhìn ngắm cảnh vật dọc chuyến đi cũng cảm thấy nhẹ nhõm thanh thản. Nhớ lại ngày chia tay em mà cảm xúc ùa về.
    Đợi anh nhé. Anh sắp đến với em rồi.


    Sài Gòn hào nhoáng chào đón tao bằng một trận mưa, mưa to to lắm, đoàn người rời khỏi tàu cặm cụi bước đi né những nơi mưa hắt. Những lời chào hỏi gặp mặt mừng rỡ vang bên tai. Tao lủi thủi một mình ngồi trong hiên nhìn mưa rơi tí tách dưới ánh đèn hắt hiu. Nhìn cảnh vật con người nơi đây mà tao thấy nao lòng, em đang ở nơi nào vậy em.
    Có tin nhắn của a BT, tên lớp, địa chỉ trường. Tao mừng rỡ nhắn lại cảm ơn anh BT. Thằng anh còn nhắn lại. Chúc may mắn.
    Cơn mưa giờ thì như trút bớt nỗi buồn trong tao. Khoác balo lên tao đi bộ lững thững, còn chưa biết đi về đâu, cũng muốn khám phá phố phường nơi đây chút. Cứ thế đi thôi, ra cái đường đéo gì cạnh bờ sông, đường Hoàng sa thì phải. 10h tối nhấp chén nước, hút điếu thuốc ngắm nhìn người qua lại, trong lòng giờ chỉ mong mỏi tới sáng để đi tới với em.
    Đêm đó nghỉ tại cái nhà nghỉ gần đó mà chẳng ngủ nổi. Nhớ lại những phút giây bên em, những gì đã có, hay những chuyện mới xảy ra với mình. Mọi thứ trôi qua nhanh quá, con người tao giờ cũng thay đổi nhiều, cũng chẳng còn cảm giác tội lỗi với em khi nghĩ tới mấy việc linh tinh. Chắc chỉ có tình yêu với em nguyên vẹn.
    6h sáng tắm rửa rồi mặc cái áo sinh viên tình nguyện sơ vin đóng thùng tao bắt xe ôm về cổng trường em. Mặc áo này hi vọng em nhìn thấy tên trường dễ nhận ra tao hơn. Ấy vậy mà đây lại là sai lầm.
    Sau cơn mưa đêm thời tiết mát mẻ trong lành. Hí hửng sài gòn cũng đẹp ra phết. Lúc này còn khá sớm, tao ngồi quán nước trước cổng trường hướng ánh mắt về phía cổng, nơi sinh viên bước vào chỉ mong nhìn thấy bóng dáng quen thuộc. Bỗng thấy lùm xùm ở góc cổng. 4-5 thằng nhìn chắc hơn tao 5-6 tuổi, đen đúa, bặm trợn, 2 thằng lưỡng quyền cao, loại này chắc võ vẽ ra trò khiến tao chú ý hơn.
    Mấy thằng này đứng nhìn ngó ở cổng thấy thằng nam sinh nào đi vào cũng ngó mặt rồi nhìn cái điện thoại của chúng nó. Tao đoán chắc lại soi ảnh tìm thằng nợ tiền nên cũng chẳng để ý nữa.
    Ngồi hỏi bà chủ quán nước bọn này dân ở đây ạ. Bà trả lời nhìn lạ lắm, không quen biết gì hết trơn. Tao cũng kệ ngồi nhìn ngó tìm bóng dáng em.
    Khoảng vài phút sau chúng nó tiến tới chỗ tao. Một thằng nói nó đây rồi. Cả 5 thằng lao vào, bất ngờ quá tao chẳng kịp phản ứng đã ăn ngay quả đấm vào trán. Đau đớn, choáng váng, tao lăn lộn co người lại che những chỗ hiểm. 5 thằng ml cứ nhằm đầu với người tao mà đá. Mồm chúng nó vang lên tiếng. Đụ mẹ thằng bắc kỳ, cút con mẹ mày về HN đi.
    Lát sau có mấy ông xe ôm và ô chủ quán nước can ngăn chúng nó mới lên xe bỏ đi. Vẳng lại câu nói lúc nãy. Cút về HN đi.


    Bà chủ quản nước đỡ tao dậy, hỏi han. Máu từ vết thương trên thái dương rỉ ra chảy ròng ròng. Ông xe ôm nhanh chóng đưa tao vào bệnh xá gần đó. Thăm khám qua loa thôi tao thấy hơi đau chứ vẫn ổn, chắc chỉ bị chấn thương phần mềm. Vết thương kia thì bị khâu 3 mũi. Cũng đau ra phết, tay với sườn nhiều chỗ tím tím nhưng không sưng. Đôi chỗ xước xát.
    Mất mẹ 500k tiền khâu vá thêm bông băng thuốc đỏ nữa. Nghĩ lại 2 tháng cày được có 6tr mà thấy xót ruột phết. 2 tiếng sau tao quay lại quán nước. Xin lại bà chủ cái balo gửi ở đó và xin vào tắm rửa qua loa. Dm lúc này mới thấy đau, ê ẩm nhiều chỗ. Tao đoán nãy bộ dạng tao thảm thương lắm. Ra nhấp ngụm nước làm điếu thuốc mọi người hỏi han nhiều. Chẳng ai biết bọn đó là ai, và không ai rõ tại sao chúng nó lại đánh tao. Cháu mới vào sài gòn lần đầu, và mới tới đây tối qua thì làm gì va chạm với ai mà gây thì chuốc oán được chứ. Mọi người bảo chắc chúng nó đánh nhầm người.
    Nghĩ lại cay thật, nhớ mấy câu nói của bọn kia, cái đéo gì mà bắc kỳ, cái đéo gì mà cút về HN. Chắc đéo phải ngầu nhiên hay chúng nó nhầm đâu. Tao alo hỏi a BT chuyện e vào đây a có nói với ai không? A BT bảo không ai cả. A hỏi phòng đào tạo trường hộ mày về hồ sơ em H.
    Tao cũng chắc mẩm thế này thì chắc không liên quan tới thằng ml giảng viên.
    Ngó qua cái gương thấy mình cũng đỡ đỡ thảm thương hơn chút, băng vết khâu cũng nhỏ chẳng ảnh hưởng gì nhiều. Tao thanh toán tiền trà thuốc, cảm ơn mọi người, rồi đi bộ vào cổng trước cái nhìn ái ngại của mấy ân nhân.
    Ra xin phép bảo vệ vào trường đàng hoàng, mấy chú bảo vệ trong này thấy khác hẳn mấy lão già ngoài trường tao. Còn chỉ bảo ân cần khu này khu kia, đi bộ lững thững vào trong, khuôn viên trường cũng rộng, na ná ngoài kia. Chỉ khác khu ký túc ở đây bé tẹo, chắc chẳng đáng nhắc đến.
    Ngồi lại trên một ghế đá ngẫm nghĩ về cái bộ dạng của của mình hiện tại, thú thực tao chẳng muốn gặp em lúc này. Gặp em để em lại thêm lo lắng, em chịu nhiều đau khổ quá rồi.
    Cất công lặn lội gần 2000 cây số vào tìm em mà chưa thấy đã bị đánh một trận trên trời rơi xuống, uất thật. Lý trí là vậy thôi nhưng con tim thì mách bảo đi loanh quanh tìm em đi, đéo chịu nổi nữa rồi.
    Khoác balo lên cái vai bầm tím tao chỉnh lại quần áo cho chỉnh tề rồi lượn lòng vòng khắp các khu giảng đường. Tòa nhà nào tao cũng đi, từ tầng 1 tới tầng 5, ấy vậy mà chẳng thấy em đâu. Tao có hỏi về lớp mà a BT nhắn tin cho và tìm tới tận nơi nhưng họ bảo không có sinh viên nào như vậy. Tao nhắn lại hỏi a BT thông tin a đưa chuẩn không? a ấy bảo phòng Đào tạo chuyển cho a ấy như thế. Dm bầu trời như sập xuống lần nữa với tao vậy. Lang thang một mình trong khuôn viên trường, rồi ngồi lại cái ghế đá khi nãy. Trời tháng 9 sài gòn oi nóng kinh hồn. Cái mát mẻ buổi sáng đâu mất, một thân xác thảm thương tại nơi xa lạ mà chẳng tìm thấy bóng dáng em đâu, tao lặng người ngồi đó nhìn xa xăm...


    Tao cũng chẳng biết ngồi đó bao lâu nữa, suy nghĩ lan man, buồn khôn xiết. Biết tìm em ở đâu bây giờ, có lẽ em nghỉ học rồi. Trưa lang thang ra cổng làm bát hủ tiếu mà đắng ngắt, nuốt mà nước mắt chỉ chực chào ra. Hi vọng còn lại là bên phòng Đào tạo đưa thông tin nhầm. Biết đâu em học buổi chiều thì sao. Chân tay đau ê ẩm, nhớ tới chuyện hồi sáng lại thấy cay, tao đi tìm mua con dao bấm, với suy nghĩ biết đâu bọn ml quay lại, tầm này thì cho chúng nó ăn đủ luôn.
    Trong Sài gòn mấy món đồ này dễ mua ghê. Đi bộ có chút thấy khối chỗ bán. Đầy đủ còn có cả côn nhị khúc. Tao cầm cây côn bé nhất lên múa thử vài đường, tay vẫn còn đau nên cảm giác lóng ngóng khi chụp bắt. Bên cạnh cũng có một ông anh đứng xem, dáng người cao cao, rắn chắc, mặt còn dính dầu mỡ đen nhẻm. Ông anh nhìn tao cười cười rồi nói. Cái đó bé quá múa may thế chả thằng nào nó sợ đâu, mặt tao cười nhưng méo xệch. Em tìm đồ phòng thân thôi. Chú mày chắc cũng có chút võ nghệ nhỉ. Vâng. Thế thì thử cái này anh xem nào.
    Lão rút cạp quần sau lưng ra cặp côn sáng loáng ném cho tao 1 cái.
    Côn này làm bằng cái Ty giảm xóc xe máy, nối với nhau bằng cái xích inox, nặng chắc gần 2kg. (Dm gặp đúng cao thủ rồi)
    Tao cầm lên thử làm vài động tác loan, truyền tay chầm chậm rồi vụt dọc, ngang. Bóng cây côn loang loáng, tiếng giò vù vù. Ông anh cười cười khen cũng khá khá, có kỹ thuật cơ bản.
    Tao cầm côn cúi người trả lại ông anh ra giảng vẻ tôn trọng chút, chẳng phải thằng lơ ngơ nào cũng dùng được cặp côn kiểu này.
    Ông anh cười tươi hỏi tao. nãy a thấy mày xem dao bấm à, có vụ gì mà phải căng thế. Em phòng thân thôi. Chú mày người bắc mới vào à. Vâng. Thế có gì mà mặt mũi nhìn thế kia. Sáng em bị đánh nhầm ở cổng trường kia a ạ. Ông anh tròn mắt ngạc nhiên. Đánh nhầm à, vụ ầm ĩ sáng nay ở cổng đó à.
    Mày đi ra đây với anh. Ông anh kéo tao đi bộ về quán sửa xe máy cách cổng trường tầm 100m.
    Tao lôi bao thuốc vina ra mời ông anh điếu, ông anh vui vẻ cầm châm hút. Tao thấy chú mày có vẻ hiền lành thật thà, kể a nghe xem sáng nay ra sao. Nhấp chén nước tao kể lại vụ sáng nay cho ông anh.
    Ông trầm ngâm nói cũng lần đầu thấy bọn đó. Không phải dân ở đây đâu, ngày nào tao chả ở đây nên rõ mặt bọn láo nháo quanh đây lắm.
    Thế mày vào đây làm gì? Em vào tìm người yêu. Ông anh tròn mắt nhìn nhưng không hỏi lại.
    Buồn vl tưởng có thông tin bọn ml kia. Tao đứng dậy chào ông anh đi vào trường. Ông anh nhìn theo rồi ném cho cái côn khi nãy bảo tặng mày. Em cảm ơn anh. Anh tên gì ạ. Cứ gọi là a Ba, Ba đen cho dễ nhớ.
    Tao cúi đầu chào lại rồi lững thững cầm cây côn đi tới quán nước hồi sáng ngồi chờ mong bọn lìn kia quay lại.


    Có lẽ mọi cuộc gặp gỡ đều được ông trời sắp đặt, găp nhau, yêu nhau rồi phải xa nhau. Ngồi nhìn ngó vào cổng trường mà ngẩn ngơ.
    Tao ngồi đây cũng hơn 1 ngày rồi. Chiều qua ngoài lúc đầu giờ chờ đợi bọn ml xem chúng nó quay lại không, sau đó tao cũng đi vào trường tìm. Nhưng chẳng thấy bóng dáng em đâu, tối lang thang khắp các khu chợ sinh viên quanh đây với hi vọng nhỏ nhoi có thể chạm mặt. ấy vậy mà cũng chẳng thấy. Sài gòn rộng lớn quá, biết đi đâu tìm em bây giờ.
    Thời gian dài ngồi chờ đợi trông ngóng mong lại thấy bóng hình quen thuộc làm tao cảm thấy mệt mỏi quá, buồn chán, mọi hi vọng dường như đã tắt...
    Tao lang thang trong cái khuân viên lạ lẫm, nhiều đứa thấy cũng chỉ chỏ nhìn tao này nọ. Lặng ngồi, thẫn thờ chẳng biết giờ phải đi đâu, phải làm gì tiếp theo nữa. Tao nhớ lại cái ngày đọc lá thư của em. Ngày đó tâm trạng tao cũng tồi tệ như này, nhưng sau đó là cái quyết tâm mạnh mẽ đi tìm em. Còn giờ đây tao lặn lội 2000km để đến đây rồi. Còn em đang ở đâu.
    Sài gòn chợt nắng chợt mưa, thời tiết thay đổi như chong chóng, chẳng nhẽ đến ông trời cũng muốn đuổi tao quay về.
    Tâm trạng tồi tệ, sáng hôm sau dậy trả phòng nghỉ, tao ra chợ mua một bó Hoa Ly, loại hoa mà em thích nhất. Dự định nay vào trường tìm em lần cuối nếu không gặp tao để lại bó hoa mà đi về. Có lẽ cuộc tình này cũng kết thúc ở đây.
    Nghĩ lại thấy buồn vl
     
  6. 29/5/21 lúc 20:42

    NBP.com

    Major Poster

    NBP.com
    Tham gia:
    20/7/11
    Bài viết:
    254
    Được thích:
    56
    Mọi cuộc gặp gỡ có lẽ đều là định mệnh. Điều này có lẽ đúng.
    Vác cái bộ mặt buồn thảm tao ôm bó hoa ra đứng tại cổng trường. Mấy ngày ăn uống linh tinh chẳng thiết tha cái mẹ gì làm tao chắc cũng xẹp đi đôi chút. Chờ ngóng từ 6h30, thời gian lặng lẽ trôi đi, sinh viên lũ lượt bước qua cổng nói cười. Ai cũng ném cho tao cái ánh mắt hiếu kỳ, chỉ chỏ cười nói này nọ, tao buồn đéo thèm nhìn lại.
    Cứ như vậy tiếng cười nói của những con người xa lạ như xát muối vào lòng tao vậy, thẫn thờ, ngẩn ngơ...
    Tao đứng lâu lắm cho tới tận khi còn lác đác vài sinh viên cuối cùng đi muộn bước qua cánh cổng.
    Tao cầm bó hoa nhìn ngắm nó mà rơi nước mắt.
    Ông trời như trêu ngươi tao vậy, đến lúc tao định đặt bó hoa ở đó quay đi thì có người xuất hiện. Là anh Ba Đen.
    A nhìn mày mấy hôm nay rồi, người yêu mày là ai sao mày phải khổ sở đi tìm thế thằng em. Tao im lặng rơi nước mắt mà không trả lời.
    Ông anh bảo tao đi vào trường đi, có lẽ a giúp được mày.
    Tao nhìn ông anh trả lời, em định đi về HN bây giờ, em cảm ơn anh. Chắc em không tìm được H rồi. Tên H à. Vâng ạ. Anh Ba đen cười cười, thôi cứ nghe anh một lần, vào trường đi, đi tới lớp này nhé.
    Lau nước mắt tao bước vào trường hỏi han tìm tới cái lớp mà a Ba đen chỉ. Hi vọng nhen nhóm lên tẹo tắt ngấm khi tao hỏi về H. Cậu lớp trưởng bảo không có ai như vậy nhìn tao có vẻ cảm thông. Tao buồn bã đặt bó hoa tại cửa lớp mà chẳng nói, cúi đầu quay bước đi trong ánh mắt buồn buồn của mọi người trong lớp.
    Rồi tiếng ồ lên, tiếng huýt sáo, tiếng vỗ tay rào rào. Cái đéo gì đang xảy ra vậy, tao ngơ ngác nhìn vào trong lớp. Thằng lớp trưởng lúc nãy và mọi người chỉ chỉ về phía cuối hành lang.
    Cuối dãy hành lang. A Ba đen đang nhìn tao cười, phía trước mặt a Ba, em đứng đó, khuôn mặt xinh đẹp, tay che miệng khóc nấc lên từng hồi...
    Mắt tao nhòe đi...


    Em chạy nhanh đến ôm chặt lấy tao, rúc vào ngực tao rưng rức, người rung lên từng hồi. Tao ôm em hít hà mùi tóc, mùi cơ thể người mình yêu, im lặng mà tận hưởng sau bao ngày xa nhớ. Cũng đéo biết là đứng ở đó bao lâu nữa. Vì cái tiếng hò reo bớt được tẹo thì lại thấy lớp khác hò reo huýt sáo. Hiệu ứng đám đông đáng sợ thật.
    Cho tới khi mấy đứa lớp em đi tới mang theo bó Hoa tao đặt tại cửa lớp. Lớp trưởng đưa cho tao và nói. Xin lỗi ông, bọn tôi chỉ làm theo những gì H nhờ.
    Tao đẩy nhẹ em ra nhìn em cười. Em còn muốn trốn a nữa không cô bé? Em lắc đầu òa lên khóc to hơn, vòng tay ôm tao xiết chặt hơn. Lúc này cũng là giờ ra chơi, ôm em xoa lưng em mãi mới thấy bớt rưng rức, nín khóc. A Ba Đen quay đi xuống cầu thang nói với lại: tối nhậu nhé thằng em. Em vẫn ôm tao nên tao cười dơ ngón tay cái về phía a Ba.
    Bọn lớp em kéo em và tao vào lớp. Tao cười xin phép lớp trưởng. Nay cho ngồi nhờ 1 hôm được chứ? Ông muốn ngồi mãi cũng được, bọn tôi phục ông đó. Mấy đứa con gái lớp em cấu véo trêu em. Ráng giữ bồ nghen H, hở ra là mất đó nhen. Đến tận lúc này em mới nở nụ cười, mắt sưng húp kiểu này chắc phải khóc vài hôm rồi.
    Tao kéo em vào lòng thỏ thẻ. Sao lại trốn anh? Em xin lỗi, tối em kể lại nhé. Giờ a cứ ngồi im đây cho em, cái cây của em, em nhớ a lắm.
    Bọn lớp mới này của em vui, có vẻ đoàn kết hơn bọn lớp ngoài kia rất nhiều, mấy thằng con trai cũng hòa đồng thoải mái chứ đéo như mấy thằng ml xì đểu ngoài kia. Trưa đó thằng lớp trưởng hò nhau cả lớp đi liên hoan cơ mà. Tao hỏi vụ gì đó? Thì H khao gặp người yêu đẹp trai nè. Rồi cười hềnh hệch. Ok luôn. Ông chủ trì tôi chủ chi, tôi chả biết chỗ mẹ nào trong đây đâu.
    12h cả lớp kéo nhau ra quán nhậu, hơn 5 chục mạng, mà đi hết cơ nhé, cả nam lẫn nữ. Dm trong này hòa đồng vui thế nhỉ, cứ thế này chắc tao đéo về HN nữa luôn. Mà nhậu cũng buồn cười, Bia thì ít, đá thì to vãi đái, thấy thằng lớp trưởng kêu toàn món nhẹ nhàng nhưng lần đầu vào nên cũng lạ. Tao vui nên uống cũng nhiều, nhưng chắc là nhiều nước đá, mãi chả say. Em ngồi tủm tỉm khoác tay tao thôi, trò chuyện huyên thuyên mãi tới hơn 2h mới tan. Đứng dậy tao định ra thanh toán nhưng thằng lớp trưởng bắt tao ngồi xuống, bọn lớp nó đứa nào cũng xì tiền ra đưa cho thằng Lớp trưởng. Bổ đầu hết, dm đàng hoàng ra trò, ngoài kia bọn lớp tao mà được đứa nào xung phong thanh toán thì kệ mẹ nó cho nhanh. Hehe.
    Chia tay bọn nó em kéo tay tao bước đi. Đi qua cái nhà nghỉ tao kéo em vào nhưng em cười kéo tao đi ra, khoác lấy tay tao bảo cứ đi theo em. Vội gì hử. Hì. A nhớ em lắm, vội lắm rồi.
    đi bộ loằn ngoằn qua mấy khúc quanh liền ấy. Hết rẽ phải lại rẽ trái, chắc cả chục lần. Đi tới gần cuối con ngõ e dừng lại mở cổng. A vào đi, tao nhìn vào đây là một dãy phòng trọ, cũng tương tự như kiểu xóm trọ chị T nhưng cuối dãy nhà có cái mương con con, 2 đứa đi bộ vào tao thấy các phòng khác khóa cửa hết, em ở phòng trong cùng.
    Chỉ kịp kéo cái cửa khép lại là tao ôm chầm lấy em, hôn đắm đuối. Kéo em vào giường nằm lăn lộn, bao nhiêu nhớ mong, bao nhiêu ngóng trông nay em phải trả lại a hết nhé.
    Em chỉ hơi khựng người lại khi nhìn thấy vết bầm tím, xây xát trên cơ thể tao, nhưng cảm xúc dâng trào kéo tao và em lại. Những câu nói nhớ nhưng, những lời nói yêu thương vang lên lẫn tiếng thở hổn hển, tiếng tim đập thình thịch, tiếng cơ thể va chạm vào nhau. Bao nhiêu buồn đau giờ đây tan biến, chỉ để lại hai cơ thể trần chuồng hòa quện.

    Thế giờ kể cho anh nghe nào. Sao lại trốn anh.
    Em sợ, em sợ lại phải xa anh lần nữa. Nên khi nhìn thấy a ở trong trường e đã chạy trốn, e có nhờ lớp em bảo như vậy nếu a có hỏi.
    Tao nằm vuốt ve hôn lên trán em. Đồ ngốc.
    À tại sao em lại học lớp này, a BT nhắn cho a là lớp khác cơ. Em chuyển vào lớp này mà. Lớp a nói là khoa khác. Ờ nhỉ, sao lại nhầm lẫn vậy được. Vô lý vl.
    Nằm ôm hôn âu yếm nhau hồi lâu thì thằng em lại dựng ngược, tao vật em ra mà bú mút khắp người. Bao lâu mới được tận hưởng cơ thể ngọc ngà cân đối của người mình yêu, em gầy hơn chút, làn da đen hơn chút chắc do cái nắng của sài gòn, nhưng những vẻ đẹp chẳng hề thay đổi.
    Đéo biết miêu tả thế nào cho chúng mày tưởng tượng bây giờ. Cảm giác như mất rồi tìm lại được, cảm giác của bao ngày tháng mong mỏi, của bao cố gắng tìm kiếm. Chắc chỉ thằng nào thật lâu ngày gặp lại người mình yêu mới hiểu nổi. Thỏa mãn vl.


    Thấy nhiều anh em thắc mắc cái lí do tao bị đánh quá. Nên kể trước cho chúng mày nghe vụ trả thù này cũng được, chẳng ảnh hưởng tới mạch truyện gì nhiều. Tao cũng phân vân lắm khi viết ra, vì nó không ảnh hưởng đến tao, nhưng ảnh hưởng tới người khác, rất thân thiết. Đoán già đoán non tao là ai làm gì, những đứa biết tao là ai qua truyện này tao thấy chúng nó rất tôn trọng tao, đều nhắn tin riêng hỏi thăm thôi. Vì chúng nó cũng muốn đọc nữa, đâu phải ai cũng biết rõ hết đâu. Thôi đoán mò đi, hay thì mời rượu, mời bia ở ngoài cũng được. Rảnh thì tao gặp, tao ko muốn ảnh hưởng tới hiện tại. Ok nhé bọn ml.
    Tao kể tóm tắt thôi thế này cho nhanh, vì vụ trả thù tao không phải nhân vật chính.
    Sau khi về HN tầm 2 tháng thì phải. Lão Sẹo làm mất cái thẻ sinh viên của tao, tao lên làm lại. Qua phòng Đào Tạo lại gặp thằng ml giảng viên. Nó nhìn cái sẹo trên thái dương của tao rồi cười khinh khỉnh. Hóa ra nó chuyển về phòng này làm từ tháng 5. Mọi lý do sáng tỏ, từ thông tin đưa về của a BT sai lệch đến vụ tao bị 5 thằng đánh trong Sài gòn. Chắc chắn thằng Giảng Viên ml này chủ mưu. Nhìn điệu cười đểu giả bỡn cợt còn hỏi có cái sẹo đẹp Tít nhỉ tao cay dái lắm.
    Tao lên kế hoạch trả thù, nhưng ngẫm lại đánh nó thì nhẹ nhàng quá. Lớp tao có một thằng gọi là thằng Ma cô, tính nó cũng thoải mái, cực thẳng tính và cục súc đặc biệt rất giỏi kinh doanh.
    2 năm đầu học Maco cũng chơi hòa đồng với mọi người, nhưng ít gặp nó, nó trốn học suốt. Thằng Ma cô tập trung kinh doanh từ năm đầu, nào là mở trung tâm gia sư hay tìm đầu mối gia sư bắn lại cho bọn sinh viêm kiếm tiền. Đến năm thứ 3 nó xuất hiện tại lớp nhiều hơn, cũng vì các môn giờ đều là môn chuyên ngành rồi, khó trốn nữa. Hai là lúc này nó mở công ty, có mấy địa điểm kinh doanh, liên quan tới sinh viên rất nhiều, Maco muốn tận dụng quan hệ của tao để làm ăn quanh trường cho dễ nữa. Tính 2 thằng cũng hợp nhau, nó hay kêu tao với nó là cặp đôi song sát [​IMG]
    Đến năm thứ 3 thằng Maco đã rủng rỉnh về tiền bạc nếu không muốn nói là giàu theo cuộc sống sinh viên thời bấy giờ. Rất giàu là đằng khác.
    Vô tình thằng ml giảng viên lại thích con người yêu thằng Ma cô. Nó cũng tán tỉnh đong đưa nhiều lắm. Nhưng đéo được.
    Thằng bạn ngồi tâm sự với tao trong những cuộc rượu chè sinh viên, cái đồng cảm, cái mối thù chung hình thành lên cái kế hoạch trả thù mà nó ảnh hưởng tới cuộc sống hiện tại bây giờ hoặc về sau nữa. (Nên xin bọn ml chúng mày đừng tọc mạch hay đào bới cuộc sống của tao lên)
    Sau đó thằng Giảng viên nó tán hay yêu con bé nào là người con bé đó đều có dấu vết răng lưỡi của thằng Ma cô.
    Trai hám sắc, gái hám tài. Với điều kiện tài chính hay cái tài ăn nói chém gió của thằng Ma cô thì mấy con người yêu thằng giảng viên chỉ là chuyện nhỏ.
    Đỉnh điểm là con vợ thằng Giảng Viên bây giờ, kém bọn tao 2-3 tuổi thì phải. Năm cuối tao học thì thằng ml giảng viên lấy vợ. Đến trước hôm đón dâu con vợ nó vẫn quanh quẩn gào thét, rên rỉ ra nước trên giường của thằng Maco .

    Đấy, bọn tao trả thù cái sẹo trên thái dương như vậy đấy.
     
  7. 29/5/21 lúc 21:21

    midnightgialai

    Junior Member

    midnightgialai
    Tham gia:
    21/10/13
    Bài viết:
    31
    Được thích:
    1
    Đúng là đẹp trai gái theo nhỉ… a k đc đẹp nhưng cũng tạm. Mỗi tội nhát gái. Hjhj
     
  8. 29/5/21 lúc 22:47

    NBP.com

    Major Poster

    NBP.com
    Tham gia:
    20/7/11
    Bài viết:
    254
    Được thích:
    56
    h mà có điều ước chỉ mong quay lại dc ngày xưa, cua gái khỏi phải nói
     
  9. 30/5/21 lúc 09:41

    midnightgialai

    Junior Member

    midnightgialai
    Tham gia:
    21/10/13
    Bài viết:
    31
    Được thích:
    1
    Giữ nguyên tầm hiểu biết, kiến thức của hiện tại, chỉ cơ thể, hoàn cảnh thời trai trẻ thì có lẽ trăm e phải chết ấy chứ… chỉ sợ tổn thọ, rồi j nhỉ… gieo nghiệp hả….kkk
     
  10. 30/5/21 lúc 12:14

    taithanh118

    Junior Member

    taithanh118
    Tham gia:
    28/12/14
    Bài viết:
    46
    Được thích:
    1
    Truyên này tên j bên xamvn vậy thớt
     
  11. 30/5/21 lúc 15:44

    NBP.com

    Major Poster

    NBP.com
    Tham gia:
    20/7/11
    Bài viết:
    254
    Được thích:
    56
    chuyện linh tinh thời sinh viên của tít
     
  12. 30/5/21 lúc 18:38

    taithanh118

    Junior Member

    taithanh118
    Tham gia:
    28/12/14
    Bài viết:
    46
    Được thích:
    1
    Ok thank
     
  13. 31/5/21 lúc 18:08

    Anh Trần

    Junior Member

    Anh Trần
    Tham gia:
    28/3/17
    Bài viết:
    71
    Được thích:
    23
    hóng
     
  14. 1/6/21 lúc 17:18

    cường henry

    Junior Member

    cường henry
    Tham gia:
    6/9/20
    Bài viết:
    82
    Được thích:
    25
    up, rãnh đọc vui
     
  15. 2/6/21 lúc 10:19

    midnightgialai

    Junior Member

    midnightgialai
    Tham gia:
    21/10/13
    Bài viết:
    31
    Được thích:
    1
    truyện hay, nhưng vì nhiều lý do của người viết mà không được kết thúc trọn vẹn
     
  16. 2/6/21 lúc 10:52

    cường henry

    Junior Member

    cường henry
    Tham gia:
    6/9/20
    Bài viết:
    82
    Được thích:
    25
    hóng, tiếp
     
  17. 2/6/21 lúc 11:13

    NBP.com

    Major Poster

    NBP.com
    Tham gia:
    20/7/11
    Bài viết:
    254
    Được thích:
    56
    uhm, đọc khúc gần cuối mà muốn khóc. cái này là hồi kí chu71ko phải truyện nữa
     
  18. 2/6/21 lúc 15:50

    Anh Trần

    Junior Member

    Anh Trần
    Tham gia:
    28/3/17
    Bài viết:
    71
    Được thích:
    23
    hóng
     
  19. 2/6/21 lúc 17:41

    minhduc_dongnai

    Insane Poster

    minhduc_dongnai
    Tham gia:
    16/8/11
    Bài viết:
    627
    Được thích:
    71
    nữa đi bác
     
  20. 3/6/21 lúc 20:27

    NBP.com

    Major Poster

    NBP.com
    Tham gia:
    20/7/11
    Bài viết:
    254
    Được thích:
    56
    vô xamvn.me gõ truyện linh tinh cu tít/ hơn 200 trang. tac giả ko muốn ai post ra nên vào đó dọc đi
     
  21. 15/6/21 lúc 14:55

    733733

    Freak Poster

    733733
    Tham gia:
    2/10/10
    Bài viết:
    860
    Được thích:
    111
    sao mình vào xAMVN.ME MÀ TÌM KO THẤY TRỆN ĐÓ VẬY bạn hè bạn có thể gủi link đó giúp được ko
     

Chia sẻ trang này