Những người làm chủ ở nơi đâu cũng rất khổ. Dù là ngành nghề gì. Lúc tuyển thợ thì ai cũng chân thành, trân trọng khi có được 1 cơ hội để làm việc từ người chủ đó. Cảm ơn , cảm tạ ..mang ơn, nặng nghĩa bla blo. Nhưng 90% các em đi làm đều có 1 thói rất xấu , là được 1 thời gian, đủ lông đủ cánh : - Tưởng mình giỏi, nghĩ mình hơn người. - Tưởng là chủ may mắn có đc mình chứ không phải bản thân may mắn khi có người chắp thêm đôi cánh, nâng đỡ, dạy dỗ và tạo cơ hội ! - Tưởng đi đâu cũng kiếm được việc! - Tưởng chủ chẳng làm gì mà ăn lời nhiều thế, chủ giàu lên là do mình. Ấm ức sinh sân si! Sân si sinh thù hận ! Thù hận sinh phản bội ! Phản bội sinh tà tâm ! Làm chủ, bỏ tiền bạc , chất xám, và uy tín, những thứ mà cả đời luôn phải nỗ lực từng ngày. Để đứng vững, để cạnh tranh, để giữ được miếng cơm cho tất cả mọi người trong tiệm ... Họ có thể không giỏi về nghề, nhưng họ giỏi vì tìm ra được những người giỏi về làm cho họ. Họ giỏi về tầm nhìn và con người. Nhưng có tài mà kiêu ngạo, thì có thay 3 đời 7 kiếp chủ, thì vẫn không bao giờ thành công như người ta. Có 3 người thầy cần trân trọng trong cuộc đời : 1: người giúp mình khi hoạn nạn. 2: người cho mình trí thức,hiểu biết. 3: người giúp mình kiếm được tiền. Bạc bẽo, vô ơn hoặc kiêu ngạo! Mãi mãi chỉ chỉ như hoa chờ mùa mà nở ! Ăn sổi thì không bao giờ thành công! Có tài mà không có đức, có mắt mà không biết nhìn xa, giỏi đến mấy cũng là vô dụng ! Suy nghĩ tạo nên hành động Hành động tạo nên Thói quen Thói quen tạo ra cuộc đời! Đừng bao giờ hỏi " vì sao đi làm bao năm vẫn khổ,vì sao làm việc bao lâu vẫn ko bằng ngta " Bởi vì trời cao thấu hết Nếu chưa từng nỗ lực , chưa từng hi sinh! Đừng mong cầu chỗ đứng trong thiên hạ. Đến lúc nhận ra, hối hận thì cũng muộn rồi ! Không ai muốn tin vào những người có tà tâm .
Rât chuẩn, co nhiêu nguoi hoc xong quay ra noi xâu mjnh voi ban hàng ko còn cai gi luôn, 1 đich la cuop khach
đó đành cho những anh lính kêu ngạo, xấu tính, còn lính làm đủ lông đủ cánh cũng có ước mơ làm chủ, cũng muốn làm riêng cho bản thân mình kiếm thêm tiền lấy vợ nuôi con, chứ cứ suốt ngày bám theo làm công bữa nào chủ vui chủ cười bữa nào chủ buồn chủ đuổi
không biết có bền không ? . chuyện như vầy có 1 thằng thợ đến làm thuê , sau đó quen được con em vk của thằng chủ => cưới thành ra thằng thợ với thằng chủ trở thành cột chèo =>thằng thợ ra mở quán riêng làm hạ giá khách quen đổ về nó => chủ củ vắng khách . ace nghỉ sao p\s sưu tầm đời thực
e đổi rất nhiều chủ nhưng mỗi khj e có dịp ddj ngang ghẽ của hàng chơi chủ rất vv chào đón có chủ còn rủ ddj cả hót theo nữa nói tóm lại làm tớ tốt qua cũng khổ kekekekek
Cuộc sống là vậy,,chả có ai muốn đi làm thuê cả đời,,,môi trường nào cũng có cạnh tranh...vấn đề là mức độ nào và ra làm sao thôi.
như thế nào gọi là lính anh , tai sao ko gọi là người làm thuê hoặc thằng để tự cho nó gần gũi .mà phải phân biệt lính và chủ vậy . mình cũng đi làm thuê nhưng rất nghét gọi bằng lính
mình không đi làm nhưng ở 2 chổ nhà thuê chủ nhà nào cũng rất mếm.....đi chổ mới 4 năm rồi nhưng năm nào cũng ghé chổ củ chúc tết...mình không thiếu nợ họ tiền nhưng tình nghĩa thì còn nợ họ
chủ à: giờ làm ra giờ làm, chơi thì hết mình, giỏi thưởng , sai phạt, công bằng, nghiêm minh, sống sao cho lính nó nể, nó làm việc hết mình với mình, nghỉ mình cũng là thằng lính thấu hỉu anh em!
minh cung co ong chu ten cuong da nghi lam may nam roi minh da no ong mot loi cam on va tu hua voi long chung nao thanh cong giau co moi tro lai den on ong nhung bao nam van trang tay nen chua tro lai bao gio....
thằng làm công cắm đầu làm việc cho chủ , ngày đủ 8h, gặp thằng chủ biết điều còn dễ sống ,gặp ngay thằng coi đồng tiền như bánh xe bò ,thì khi ế ẩm thất thu , nhìn cái mặt như mặt lồn, Chỉ khi thằng làm công lên làm chủ lại thì may ra mới thấu hiểu đc
em đây từng làm lính, thế gặp chủ hám tài thì các ae ở đây nghĩ sao. vừa làm thợ vừa bán hàng bán luôn đồ trang sức cho vk chủ. thấy không ổn lương thì bèo, xin nghỉ kiếm chỗ khác làm thì vk và ck chủ đè ra nói sấu. mà tức cái khi nghỉ chủ còn thiếu tiền lính nữa chứ. thế không ai nói nỗi khổ của lính hả.
còn có câu chuyện thằng thợ đến làm xong dớt con vợ 2 đứa dắt nhau đi ôm tiền mở cửa hàng khác làm ăn khá còn thằng chủ ở lại mất vợ mất tiền mất hết sạch vì chán nản.chuyện thật đã từng chứng kiến
Vụ này giống 1 a cũng xảy ra tình trạng như vậy , a cũng là thanh viên VF lun , trước cũng nổi trên này lắm , từ vụ đó k thấy a lên 4r nữa . Không tiện nói tên .
chưa chắc thằng chủ nào cũng tốt đâu.ai cũng là người đều ăn cơm như nhau.có chủ tốt cũng có thợ tốt.đều quan trọng biết cách cư sử sao cho hợp tình hợp lý.ỷ là chủ coi người thợ như kệ ở đở,lúc buôn bán được không sao.lúc ế làm hư đồ quay ra chửi bới.còn thằng thợ không có tâm.tìm cách cách luột đồ,hoặc ăn xén bớt tiền chủ.nói chung quy tùy vào nhân cách con người mình thôi.cư xử cho đúng mực .xem họ là đối tác làm ăn.chứ đừng ỷ tao trả tiền cho mầy tao có quyền thì đó là sai lầm của thằng chủ.có chủ tốt mới phát huy được nặng lực.có thợ tốt mới thì có nhiều khách.hai cách đi đôi thì mới tồn tại.còn vắc chanh bỏ vỏ thì trước sau cũng bị thợ nó đâm thôi.
thê mới tạo ra xã hội phong phú .nói như bác triết : sống thật khỏe ,chết thận mau ít của để dành ,nhiều em thương nhớ .
đa số la do chủ nay kia ....minh làm 3 tiem ....cho đầu thủ đức thi chủ va ky thuat noi nay noi no....chổ thứ 2 bui dinh tuy binh thanh thì chủ hơn mình 1 tuổi hở ra noi ba cái đồ yêu này kia ....tưởng gì đứng vào lam cung ko duoc ...cho thứ 3 hiện đang làm tại ok vừa đi làm vừa ở làm ở nhà . thu nhập 2 bên hơn 15t ....chủ thì ok ko co gì nói nhân viên với nhau tốt mình học được nhiều kinh nghiem ....