Đau lòng chàng trai xấu số từ cõi chết sống lại Không còn đôi tay, nhiều lúc muốn lắm nhưng Hải không thể bế con lên như bao người bố khác Nguyễn Văn Hải sinh năm 1990, hiện đang ở xóm 4, xã Cổ Đàm, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh vừa mới trải qua những ngày tháng khốc liệt nhất của cuộc đời. 7 tháng trước Hải rời quê hương đi vào Kon Tum phụ giúp làm mái che mong kiếm thêm thu nhập về nuôi vợ con. Nhưng dòng đời nghiệt ngã, ước mơ cuộc sống tốt đẹp hơn chưa thấy đâu, Hải lại lâm vào những tháng ngày đen tối nhất của cuộc đời. 'Lúc đấy mình đang làm việc rồi để thanh sắt tựa tạm vào cột nên không chú ý dây điện ở trên. Không ngờ là thanh sắt ấy lại chạm vào dây điện'. Chốc lát toàn thân Hải cháy đen rồi nhanh chóng chìm vào cơn hôn mê. Cơ hội sống sót của Hải lúc ấy quá mong manh. Cơ thể với mức thương tật quá lớn khiến các bác sỹ cho rằng anh không thể sống sót. Hải được chuyển từ bệnh viên Kon Tum về bệnh viện thành phố Hồ Chí Minh chữa trị. Những phần thịt bị cháy bỏng nặng, Hải buộc phải cắt đi đôi tay để tránh hoại tử cùng một loạt ca phẫu thuật ghép da vào chiếc chân trái bị bỏng nặng. Tai nạn khiến Hải vĩnh viễn mất đi đôi tay Đôi chân cũng mang theo dị tật chắp vá từ những lần ghép da Với sự nỗ lực của các bác sĩ, Hải đã một lần nữa được thấy ánh mặt trời. Tỉnh lại từ cõi chết, Hải phải chịu cảnh tàn phế khi mất đi đôi tay và mang theo một đôi chân dị tật. 'Mình đau đớn, tuyệt vọng vô cùng. Khi tỉnh lại mới biết đôi tay lành lặn ngày nào không còn nữa. Mình không tin đó là sự thật, đó là một cơn ác mộng'. Gia cảnh vốn nghèo khó, việc chạy chữa cho Hải lại lên đến hàng trăm triệu đồng. Không còn cách nào khác, mẹ Hải buộc phải đi vay khắp làng xóm để cứu con trai. Đang lúc thương tật nhất, Hải gánh thêm lên vai nợ nần chồng chất. Người vợ không chịu được hoàn cảnh quá khốc liệt, 2 tháng trước đã quyết định dứt áo ra đi bỏ mặc đứa con bụ bẫm 12 tháng tuổi vẫn còn khát sữa. 'Mình đã nói với vợ, dẫu không còn thương yêu thì còn đó đứa con trai, cố chăm con cho lớn rồi tính. Mình đã thế này rồi thì sẽ tạo điều kiện cho cô ấy thôi, nhưng cô ấy không hồi âm, vẫn bặt vô âm tín cho đến lúc này', Hải ngậm ngùi kể. Hải không còn đôi tay để có thể bế con lên như bao người bố khác Anh thường dùng chân đỡ con mỗi khi bé bị ngã Suốt 2 tháng từ khi trở về nhà, Hải đối diện với thực tế cuộc sống quá nhiều thay đổi. Không còn đôi tay, Hải gặp khó khăn ngay cả trong những công việc thường ngày, mẹ Hải lại thêm phần vất vả vừa chăm con vừa chăm cháu. Cố gắng tập dùng chân làm mọi thứ không được, Hải không thể đỡ đần mẹ, cũng không thể săn sóc, đỡ bé Duy Khôi. Mỗi lần bé ngã vì tập đi, Hải cũng không thể làm gì. Những lúc ấy thương con, thương mẹ, thương cả phận mình khiến Hải có những suy nghĩ tiêu cực. Nhưng Hải vẫn còn lý trí. Hải biết dù bản thân có tuyệt vọng thế nào cũng không thể từ bỏ công sức mọi người đã quan tâm, cứu chữa cho Hải. 'Mẹ đã bỏ đi, giờ mất thêm bố thì cháu sẽ sống với ai, mình không thể nào làm như vậy được. Mình phải sống để nuôi cháu khôn lớn'- Hải chia sẻ. Bà Hường (mẹ Hải) một thân chăm cả cháu lẫn con trong căn nhà ọp ẹp Chia sẻ với chúng tôi, Hải hiện giờ chỉ mong muốn bản thân có thể mạnh mẽ bước tiếp cuộc sống đã quá nghiệt ngã, chỉ mong có thể làm được những việc bình thường trong cuộc sống hàng ngày để đỡ đần mẹ chút ít. 'Giờ thì gia đình đã cạn kiệt, chỉ mong mọi người giúp đỡ phần nào để lắp được đôi tay giả làm được những công việc đơn giản giúp đỡ gia đình là tốt lắm rồi'. nguồn: http://m.kenhbaonoi.com/dau-long-chang-trai-xau-so-tu-coi-chet-song-lai.html
Người vợ không chịu được hoàn cảnh quá khốc liệt, 2 tháng trước đã quyết định dứt áo ra đi bỏ mặc đứa con bụ bẫm 12 tháng tuổi vẫn còn khát sữa. 'Mình đã nói với vợ, dẫu không còn thương yêu thì còn đó đứa con trai, cố chăm con cho lớn rồi tính. Mình đã thế này rồi thì sẽ tạo điều kiện cho cô ấy thôi, nhưng cô ấy không hồi âm, vẫn bặt vô âm tín cho đến lúc này', Hải ngậm ngùi kể.
nhìn đứa bé bám chân bố tôi nghiệp quá hy vọng anh sẽ găp nhiều sự giúp đỡ từ cộng đồng.trên đời này còn nhiều cảnh đáng thương hơn nữa kia
xin chia buồn... không móc cua đưọc nên em nó dứt áo ra đi............ củ không biết có bị cháy không?
nhìn những hoàn cảnh này không ít anh em xúc động . so sánh bản thân còn hơn biết bao mảnh đời éo le . thôi thì hãy bằng lòng với những thứ mình đang có đừng ghen ghét thằng đi ô tô nhà bên nhé
máy nhổ rồi tủ chưa sửa . cũng bảo thằng cháu nó làm ở 555 cũng là cháu ông ấy bảo hộ câu rồi mấy anh em quen choi bời với nhau bảo 1 câu . tạm thời như vây
nghĩ mà buồn.cuộc đời mà mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh,không biết mình mà rơi hoàn cảnh này không biết sẽ thế nàolúc này là lúc cần con vợ nó động viên an ủi thì nó lại bỏ đi