Cú sốc thất nghiệp tuổi 40 của dân văn phòng. Sau mấy chục năm làm việc văn phòng máy lạnh, nhiều người trung niên bỗng nhiên bị thất nghiệp và cuộc sống vật vã. Tôi có một cô bạn, năm nay đã 43 tuổi, sau mấy chục năm gắn bó với xí nghiệp với vị trí kế toán. Bỗng dưng một ngày đẹp trời, xí nghiệp tái cơ cấu và dư kế toán. Thế là phải giảm biên chế, cô bạn tôi là người đầu tiên trong danh sách. Thật phũ phàng, khi đổ vỡ nhiều dự định tương lai. Cô cứ nghĩ mình sẽ gắn bó với một công ty, rồi an nhiên hưởng lương hưu sau chục năm nữa. Nhưng xem ra đến đây thì khá bít đường vì khó thể tìm được việc ở chỗ mới. Vị trí kế toán bây giờ các công ty chỉ tuyển người trẻ mà người trẻ còn khó xin việc thì đâu ra đến lượt cô bạn tôi? Lúc này, chuyện phó mặc cho ông xã kiếm tiền nuôi gia đình trong mấy tháng tìm việc là điều đương nhiên. Nhưng cũng may, kinh tế cũng nhẹ gánh vì vài tháng nữa là con đầu tốt nghiệp đại học có thể tự tìm việc là lo cho cuộc sống. Chỉ còn phải nuôi đứa con út đang học trung học. Mất vài tháng tìm việc, rải hồ sơ nhưng chưa thấy hồi âm, cô bạn tôi trở nên khá hoang mang. Nhiều đêm mất ngủ khiến đôi mắt trũng sâu vì tương lai phía trước khá bất định. Lúc này, điểm tựa lớn nhất của cô là gia đình, chồng con khuyên giải, quan tâm hơn khiến cô cảm thấy tự tin và không áp lực. Cũng may, cô có nghề làm bánh từ khoai mì, vì vậy gác lại cái sĩ diện của người làm việc văn phòng, cô làm bánh, sáng bán trước nhà, rồi đăng bán online trong các hội nhóm chung cư. Xem như cũng có đồng ra đồng vào. Nhưng đây chỉ là nước đối phó tạm thời. Phải tìm gì đó mới ổn định hơn. Tôi nghĩ tuổi 40 chưa hẳn là già, mà cũng không còn trẻ. Cơ hội vẫn còn chứ đâu hẳn là dập tắt. Nhưng xem ra khi thất nghiệp ở độ tuổi trung niên, dân văn phòng thường là đối tượng cảm thấy bị bơ vơ nhiều hơn so với người làm các ngành nghề khác. Bởi họ có hàng chục năm tiện lợi như nắng không tới mặt, mưa không tới đầu, có lương đều đều hàng tháng. Sáng đưa con đi học, chiều rước con về. Như vậy, một thực tế khá nghiệt ngã chính là một khi quá quen với môi trường văn phòng, đến tuổi trung niên đột nhiên bị mất việc thì đó là một cú sốc khá lớn. Tuổi trẻ mất việc, nhảy việc thì có thể an tâm tìm việc. Công ty này không tuyển thì tìm công ty khác. Công ty này chê thì nộp hồ sơ qua công ty khác. Thời gian thất nghiệp có là nửa tháng, một năm thì cũng chẳng sợ. Vì xài hết tiền tiết kiệm thì có thể nương tựa cha mẹ, gia đình. Nhưng thất nghiệp tuổi trung niên thì đó là ác mộng thực sự. Tuổi này thì bao nhiêu thứ phải lo, con cái đang độ tuổi ăn tuổi học. tiền học phí... Thế hệ trẻ ngày nay càng năng động và giỏi giang, vì thế cạnh tranh công việc cao. Người trung niên, nếu không muốn ngày nào đó bị sa thải hoặc bơ vơ không nơi nương tựa vì công ty giải thể tái cơ cấu, thì nên trang bị những "phao cứu sinh" cho mình bằng cách tích luỹ và học thêm một nghề khác như nấu ăn, làm bánh. Tuy nhiên, nếu không có nền tảng và gia đình cảm thông, là chỗ dựa thì rất có thể rơi vào trầm cảm, một thời gian dài vẫn chưa thể cân bằng lại cuộc sống. Nguồn: Tịnh Anh via Vnexpress
giống mình quá theo nghè cũng 7-8 năm rồi giờ muồn bỏ mà ko biết làm gì. tiền ko có làm cái gì cũng khó
đừng có nói dân văn phòng xa vời và chưa đáng để tội nghiệp 20 năm ngồi máy lạnh làm kiểu giờ hành chính kg đội nắng mưa trưa ngủ cả tiếng chiều tà tà làm ve bia tươi rõ ràng là điều kiện làm việc quá tốt vậy đòi hỏi gì nửa có tội là tội cho mấy người làm công nhân khu chế xuất sau 30 tuổi xin việc là hơi khó rồi làm tới 35-36 tuổi là nó kiếm chuyện đẩy nếu thương thì cho làm thời vụ kg thì bắn thẳng tay
thất nghiệp thì bán nhà bán xe vay nợ chơi lan var cho nó giàu chứ mấy nay thấy tỷ phú ngành lan nhiều quá
phải chi mấy em đọc và hiểu bài bác. mà chính nghề mobile cũng cần phải thay đổi chứ hok nên nghĩ ngày kiếm khúc rùi an phận
dân vp thất nghiệp đã là cc gì,công nhân tháng có mấy đồng mà 35t cty đang làm cho nghỉ đi xin việc đi xem đc ko,lại chỉ đến xin những chỗ làm tư nhân nhà xưởng nhỏ,hoặc làm thêm vớ vẩn đầy ra kìa,mắt thấy mấy ac công nhân pouchen bình tân đợt rồi giảm biên chế,lãnh đc mớ bhxh rồi về ,giờ bơ vơ,về quê cũng chết,đang bỏ quê đi lên kiếm tiền ,mà ở lại tp ko kiếm đc việc ổn định cũng chết
40t mà thất nghiệp thì dân nào chả chết, nhưng làm gì thì làm nếu chịu khó bươn trải thì ko thiếu gì nghề để làm đâu Quan trọng cứ chịu khó là có ăn, sợ nhât lười rồi cứ than thở ko biết làm gì, thì có đến già cũng ko thoát khỏi vòng luẩn quẩn
chưa có gia dinh : 40 thì thất ngiệp thì khổ tí thoy, em mà có bán ế quá em nghi về nhà nuôi gà trồng rau và chờ chết thoy có gia đình: 40 mà áp lực kinh tế cao, dể stress trầm cảm bia rượu, hút chích ... ca này căng
Thế giới tăng trưởng âm H2O ta thì dương mà các bác phát bỉu thế là không được đâu đấy! Mình thì có bãi rác ở gần nên cũng bớt lo.