Một cô gái hỏi: " Bao nhiêu tiền 1 trái dừa vậy ông?" Ông già bán dừa trả lời cô ta, " Thưa cô 10 ngàn 1 trái." Cô gái nói, " bán cho tôi 2 trái 15 ngàn được chứ. Không được tôi đi chỗ khác." Người bán hàng trả lời: " cô lấy đi, 15 ngàn 2 trái. Tôi nghĩ như vậy cũng tốt rồi bởi vì cả ngày nay tôi chưa bán được cho ai cả” Cô gái lấy 2 trái dừa và bỏ đi với cảm giác của một người chiến thắng. Cô ấy bước vào xe hơi và đi đón cô bạn, cả 2 cùng tới một quán ăn sang trọng. 2 cô gái ngồi xuống bàn và gọi những thứ họ thích. Họ chỉ ăn một ít và để lại rất nhiều thứ mà họ gọi ra. Sau đó cô ta thanh toán hóa đơn. Hóa đơn là 850k, cô gái đưa 900 k và nói với ông chủ quán: " khỏi thối" _____ Sự việc này có vẻ rất bình thường đối với ông chủ quán giàu có. Nhưng nó rất đau đớn cho người bán dừa tội nghiệp. Tại sao chúng ta thể hiện sự tính toán chi li khi chúng ta mua hàng của những người nghèo khổ tội nghiệp? Và tại sao chúng ta lại quá hào phóng với những người không cần sự hào phóng của chúng ta? Mỗi lần một đứa trẻ nghèo đến với tôi để bán một cái gì đó đơn giản, tôi lại nhớ về ba tôi. Ba tôi thường mua những món đồ lặt vặt từ những người nghèo khó với giá cao, mặc dù ông không thực sự cần đến chúng. Có lần tôi thắc mắc hỏi ba về hành động “kỳ quặc” đó thì ba tôi nói: "đó chính là chân giá trị của cái gọi là từ thiện”
Mình bán hàng và sửa máy ko có chuyện mặc cả ! Báo giá ok thì nhận làm ko ok thì thôi luôn , tất cả thể loại mặc cả kì kèo nếu ko rõ ràng dứt khoát thì sau này sửa chữa sẽ nuốt ko trôi mất thời gian và hại não
đúng là con người lạ quá hén mua đồ thì cũng có trả giá nhưng đi massa là không bao giờ trả giá còn bo thêm mấy trăm là bình thường....
con đó thòng câu sau không bán đi chỗ khác, gặp mình nói vậy mời cô đi chỗ khác dùm. sao ghét cái giọng đó ghê..
Cũng dễ hiểu, cái hào nhoáng với bạn bè với ông chủ nhà hàng kia đích thị chỉ là sự hào nhoáng giả dối. Cái keo kiệt với ông lão bán dừa nó mới lộ ra cái bản chất thật của con người ta.
Nói vậy chứ nhiều ông đi chợ mua con cá, con kiến trả giá này nọ, qua hàng này hàng kia xem giá rau, cỏ, rể v.v.v...canh me, canh chua hàng nào rẻ xáp vô < tỉ lệ nghịch > vào quán nhậu, karaoke ôm, bia ôm, cà pháo ôm, hớt tóc, mát xa và ma xát bo 100 hay 200 chuyện bình thường, về nhà vợ kêu mua cái này cái kia thì tỏ ra ích kỷ, cáu gắt...xã hội tác động lên con người nên họ mới như vậy.