Con mèo dí súng vào đầu con chuột rồi hỏi: - 1+1 = mấy? - Dạ! = 2 ạ! 'Pằng', con mèo thổi khói súng: Mày đã biết quá nhiều. Vẫn câu hỏi đó, con chuột thứ 2 suy nghĩ rồi run rẩy trả lời: - Dạ! em không biết ạ! 'Pằng', con mèo lại thổi khói: Loại dốt nát như mày không nên sống. Đến con chuột thứ 3, mèo vẫn hỏi lại câu hỏi đó. Con này suy nghĩ rồi trả lời: - Biết thì sao mà không biết thì sao? 'Pằng'!: Nguy hiểm như mày thì càng phải chết. Tiếp tục con chuột thứ 4, lại là câu hỏi đó, con này suy nghĩ rồi trả lời: - Trả lời anh giết, không trả lời anh giết, trả lời sai anh giết, trả lời đúng cũng giết luôn, thì em biết phải làm sao? 'Pằng'!: Mày phải chết vì mày nói quá nhiều. Đến con chuột cuối cùng, vẫn câu hỏi cũ, con này nhanh nhảu trả lời: - Dạ thưa anh! Với những câu hỏi hóc búa như vậy, thì chỉ có những người cao siêu như anh mới có đáp án chính xác ạ! Con mèo khoái chí bảo: Mày được, theo tao! .... Sống ở XH này... Thông minh cũng chết, dốt nát cũng chết, thủ đoạn cũng chết, lý luận nhiều củng chết...( càng nghĩ càng buồn...)
biết bợ đít thì sống không thì chết , đó là thực trạng chung trong môi trường tập thể , còn như anh em ta thì ai quản ai quản ta ?? vợ quản chứ ai
bợ đít và nịnh nọt là nó có năng khiếu từ nhỏ nên nó mới giàu mới sống dc chứ như anh em ta kg có tiềm ẩn trong máu thì mở miệng nịnh làm sao dc hơn nữa đi học thầy cô dạy kg dc nịnh bợ thì làm sao mà mở miệng? phải chăng thầy cô đã dạy sai